Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 469

Edit: Viet Anh Nguyen
Beta: Tiểu Tuyền

“Rất tốt, Đạm Đài quả nhiên cũng xuất hiện, ta còn đang lo lắng hắn không theo vào thì phải làm sao bây giờ. Lại để cho Đồ Tẫn ra diễn một vai sao?”

“ Này, Đạm Đài ra tay có chút hung ác rồi, Đồ Tẫn vẫn nên không có chuyện gì nha?”

“Không biết.” Đây là giọng nói của Trường Thiên, “Có việc cũng là Từ Lương Ngọc không phải hắn.”

“…”

Rắc…, đây là tiếng cắn hạt dưa: “ Đạm Đài rõ ràng còn thanh tỉnh như vậy, ý chí người này cũng thực cứng cỏi…Ồ, Hỏa Nhi tỷ tỷ, làm tốt lắm. Quả nhiên nam nhân không thể nào chống cự được điều này. Nhưng mà cũng bởi vì nàng ấy đã uống rượu rồi.”

Kế tiếp, nàng không có biện pháp bình tĩnh như vậy rồi. Bởi vì, Kính Cố Ảnh tận lực mà truyền tới hình ảnh có chút hạn chế (ý là hình ảnh 18+ ế), âm thanh ái muội cũng vang lên, làm cho nàng cảm thấy nhiệt độ trong xe có chút ấm lên.

Loại chuyện này quả nhiên rất nóng bỏng nha.

Hình ảnh thật đẹp, nàng không dám nhìn đâu, đã quá hạn mức quy định rồi. Nàng đành quay đầu đi, gặm móng tay. Loại phim cấp 3 này, nam nữ trưởng thành ở Hoa Hạ có ai mà chưa từng xem? Thế nhưng dù sao đó cũng chỉ là diễn kịch thôi, nơi này chính là chân thật. Hơn nữa, một trong số đó chính là bạn tốt của nàng, tuy nhìn có kích thích, nhưng trong nội tâm cũng có chút không được tự nhiên, không nói nên lời,. Trường Thiên nói đúng, rình coi chuyện tốt của bằng hữu thực sự lương tâm nàng có chút xíu bất an.

Vừa vặn lúc này âm thanh hắn trầm thấp cười nói: “ Làm sao lại không nhìn rồi hả?”

Giọng nói của Trường Thiên vẫn bình tĩnh không hề gợn sóng, không biết hàm dưỡng quá tốt hay là kinh nghiệm chiến đấu quá nhiều. Nhưng mà không được, nếu là một mình nàng xem cũng thôi đi. Hiện tại biết rõ sau lưng mình cũng có một cặp mắt đang nhìn chằm chằm, vừa nhìn vào Kính Cố Ảnh, đồng thời cũng nhìn chằm chằm vào nàng, cảm giác thật không được tự nhiên.

“Xem, sao lại không xem?” Nàng  hờn dỗi quay đầu, một lần nữa nhìn thẳng mặt kính. Càng xem sắc mặt càng hồng, hai người dáng người đều rất tốt, so với nhân vật chính nàng xem thời học sinh cùng đồng học ở ký túc xá thì đẹp hơn nhiều. Nam cường tráng nữ xinh đẹp, uốn éo cùng một chỗ này nọ. Rất nhiều động tác kịch liệt bắt đầu.., rõ ràng còn là cảnh đẹp ý vui.

“Như vậy cũng được?”

“Còn có thể làm như vậy?”

“ hizz khazz. Như vậy không phải sẽ rất đau sao?”

Thấy nàng trợn mắt há mồm, chậm rãi đem cảm giác ngượng ngùng bỏ ra sau ót, hơn nữa rất nhanh sau đó nàng nói ra một câu khiến cho Trường Thiên hãi hùng, khiếp vía: “Nhìn không ra kinh nghiệm của Đạm Đài cũng phong phú nha, còn biết nhiều trò như vậy. Ừ, quả nhiên nam nhân phải có nhiều kinh nghiệm mới tốt đúng không?”

Hắn nghe không nổi nữa, xem thường nói: “Chuyện bình thường, có gì đáng ngạc nhiên.”

“À?” Nàng đột nhiên kịp phản ứng nàng vừa nói gì, mặt vốn đỏ, sau đó nói: “ E hèm, lời này của chàng là có ý gì, ý của chàng là kinh nghiệm của mình còn phong phú hơn hắn sao?”

Động tác không thay đổi, tư thế hông thay đổi, Trường Thiên lại cảm thấy có nhàn nhạt sát khí từ người nàng tràn ra.

Hắn chính là đào hố cho bản thân nhảy hay sao? Trường Thiên, làm tốt lắm. Hắn ho nhẹ một tiếng nói: “Nam nữ nhân luân, là dục vọng lớn của con người, ngay cả Thiên Địa cũng đồng ý. Một cặp vợ chồng không phải nên làm như thế sao? Nàng tâm tính không ổn định, ngạc nhiên quá mức rồi.”

Lời này hắn  nói như đương nhiên, bình tĩnh không có gợn sóng, không có nửa điểm khốn quẫn.  Quả nhiên là Trương Thiên rất bình tĩnh. Nàng bán tính bán nghi, có mấy lời lại không muốn nói ra khỏi miệng, vì vậy sát khí cũng chầm chậm được thu hồi. Nàng không biết hắn đang âm thầm thở phào một hơi.

Sau nửa canh giờ…

Sau một canh giờ…

Ninh Tiểu Nhàn nửa người tựa trên ghế, thay đổi đến năm tư thế, bắt đầu ngáp. “ Thể lực bọn họ thật tốt, không mệt mỏi sao? Ta nhìn cũng thấy mệt này.” Trong kính hai người vẫn là một bộ dáng say mê, nhưng mà nàng thấy có chút mệt mỏi rồi, không còn kích động như lúc trước. Quả nhiên, bất luận là ai thì qua hai giờ xem phim tình yêu đều thấy mệt nhọc?

“…là Vãn Tình của nàng chưa hết dược lực sao?”

“Không có khả năng.  Ta để cho Cưu Ma pha trộn chính xác lượng dược cân đối của Vãn Tình. Dược hiệu nửa canh giờ trước đã dùng hết.” Nàng rất tự tin chấm dứt nghị luận: “ Cho nên, hiên tại bọn hắn chính là tự diễn đấy. Không hổ là tu sĩ, hẳn là thần thông cao, loại chuyện này cũng có trợ lực?”

Hắn cười mơ hồ cổ quái: “Nàng muốn thử không?”

“Cảm ơn, không muốn.” Lời hắn nói, cùng tiếng nói nghe đều quá nguy hiểm. Nàng không chút do dự cự tuyệt thí nghiệm nghe rất mê người này.

Lại qua một hồi lâu. Hai người trong kính đột nhiên nói chuyện với nhau thì thầm một hai câu.

Ninh Tiểu Nhàn đang trong trạng thái buồn ngủ bỗng tỉnh lại, trừng lớn mắt nói :  “Không tốt. ” Nàng vung tay lên, Kính Cổ Ảnh ở không trung liền biến mất không thấy gì nữa. Nàng lại ngồi thẳng người, trong túi trữ vật lấy ra một cuốn sách ra vẻ xem xét, thuận tiện vuốt nếp nhăn trên quần áo.

Mới làm tốt mấy động tác, rèm xe ngựa dày đặc đã bị người bên ngoài nhấc lên. Gió lạnh rét thấu xương lập tức xâm nhập vào không gian nhỏ nhỏ của nàng, theo gió tuyết cùng xông tới đây chính là Đạm Đài Dực đang thở hổn hển. “ Rầm ” một tiếng hắn đạp lên bàn, nếu hắn không có tận lực thu liễm lực đạo, cái bàn đáng thương này đã bị chia năm xẻ bảy rồi.

“ Ninh Tiểu Nhàn ” hắn cắng răng nói, “ Ngươi hãm hại ta ? ”

Ninh Tiểu Nhàn để sách trong tay xuống,  ánh mắt cao thấp nhìn hắn mấy lần mới nhíu nhíu mày : “Hãm hại cái gì ? ”

Lúc Đạm Đài Dực lao đến, y phục mặc vội vàng, sắc đỏ trên mặt chưa tán, cổ áo lộ ra một mảng cơ ngực săn chắc không bị trói buộc, thực là mị lực của một nam tử thành thục.  Quả là một đại thúc soái mang theo chút tang thương. Ninh Tiểu Nhàn thầm nghĩ, chớ trách Hồ Hỏa Nhi lại ưa thích hắn. Nhưng cái cách nghĩ này nàng không dám nửa điểm biểu lộ trên mặt. Không nói Đại tửu tiên Đạm Đai Dực đang muốn nổi đóa, mà cái bình dấm chua trong Thần Ma Ngục hiểu được ý nghĩ của nàng mới thực đáng sợ.

Đạm Đài Dực đen mặt, gằn từng chữ : “ Từ đầu đến đuôi đều là ngươi cài bẫy. Trong xe kia, trong xe kia… trên người  Hỏa Nhi, cũng là ngươi tưới dược. ”

Nàng không vui nói : “ Đạm Đài ca, giờ là hơn nửa đêm đấy, ngươi xông vào xe ngựa của một cô nương, chính là nói mấy câu vô vị không thể hiểu thế à? ”

Đạm Đài Dực đem hồ lô đặt lên bàn, mở lút ra, mộ mùi hoa quế nhẹ nhàng bay ra. “ Rượu này là ngươi cho. Cái mùi này có tác dụng thúc tình. ” Hắn lại không ngốc, lúc thần trí mới thanh tỉnh, cảm giác, cảm thấy việc này có chút kỳ quặc, thừ lúc Hồ Hỏa Nhi hỗn loạn liền hỏi vài câu. Quả nhiên nghe được tên chủ mưu phía sau màn : “  Hồ Hỏa Nhi mới nói cho ta biết, là ngươi thiết kế cục diện. ”

Tỷ à, ta xuất kế, xuất lực cho ngươi ngủ với nam nhân ngươi muốn, kết quả ngươi không giữ được bí mật, chẳng lẽ khuê mật cũng có thể hãm hại hay sao ? Tại trong lòng nàng oán thầm, thân thể lại khẽ dựa ra phía sau, mỉm cười nói : “ Hóa ra là nàng nói ra ta. Được rồi, ta thừa nhận, là ta làm. Ngươi muốn như thế nào ? ”

Nàng nhanh ý quay ngược trở lại, thú nhận một cách bộc trực, ngược lại Đạm Đài Dực ngẩn ngơ, chỉ biết đem thiết quyền nắm chặt nói : “ Ngươi… ” đi ra ngoài quá gấp, thầm nghĩ cùng Ninh Tiểu Nhàn tính sổ, về phần sổ sách muốn tính toán như thế nào, vừa mới tỉnh táo rõ ràng hắn đã không nghĩ tốt. Giờ phút này hắn rất không may bị mắc kẹt rồi.

Ninh Tiểu Nhàn nhìn thấy quả đấm của hắn, cười lạnh nói : “ Ngươi cái gì ngươi, nắm đấm ngươi cầm nhanh như vậy, là muốn đánh nhau sao ? Đánh với bạn tốt của nương tử tương lai sao? ”

Một câu cuối cùng, làm Đạm Đài Dực sửng sốt. Đúng vậy, tuy cô nương này  chu toàn tốt mọi chuyện thiết kế bọn hắn. Nhưng chuyện nam nữ cho đến cùng là hắn chiếm lợi. Lại nói sau khi gạo nấu thành cơm rồi, hắn lại muốn bắt nàng làm gì, một quyền đánh chết sao ? Không nói đến vũ lực cô nương này không thua hắn, chính là Hồ Hỏa Nhi cũng không để mặc hắn làm như vậy.

Hắn chỉ cảm thấy tâm loạn như a, tự biết việc này rất không ổn, nhưng làm thế nào đối đãi cô gái trước mắt này, nhất thời hắn vô kế khả thi.

Ninh Tiểu Nhàn đoạt nói trước : “  Vỗn dĩ đêm nay chỉ là thăm dò, sau khi Từ Lương Ngọc cùng Hỏa Nhi tỷ ly khai, nếu ngươi không cùng đi ra ngoài, ta liền hiểu rõ ý định của ngươi là lẻ loi hiu quạnh sống quãng đời còn lại. Ta tuyệt đối sẽ không tác hợp, ngược lại sẽ làm cho Hồ Hỏa Nhi từ nay về sau hết hy vọng. Nhưng hết lần này đến lần khác ngươi lại đuổi theo ra, có thể thấy được tình cảm trong lòng ngươi đối với nàng đã sớm sâu đậm, cắt không được, bỏ không xong. Ngươi còn làm ra bộ dáng như gần như xa, làm cho nàng mỗi ngày ruột gan đứt từng khúc, khổ không thể tả. ”

“ Đạm Đài Dực ngươi thật cực kỳ đáng hận. ”

Ánh mắt Đạm Đài Dực rủ xuống, tim có phần đập mạnh, loạn nhịp.

“ Hiện tại Hồ Hỏa Nhi tỷ đã đạt được ước muốn, ngươi cũng không phải bày ra bộ dáng mong nhớ đêm ngày. Vậy không phải tất cả đều vui vẻ sao, ngươi có oán hận gì muốn nói cùng ta hả? ” Ninh Tiểu Nhàn nhìn qua hắn đầy thương cảm, lắc đầu : “ Giờ khắc này ngươi không phải nên bên cạnh nàng nhẹ nhàng thầm thì sao ? Hay là ngươi muốn như lúc trước xa cánh lãnh đạm, quan hệ một người đuổi một người chạy ? Nàng làm việc nghĩa không chùn bước, ngược lại cũng đã theo đuổi ngươi bao nhiêu năm, cũng đã để cho ngoại nhân nhạo báng bao nhiêu năm. Trong lòng ngươi chẳng lẽ chưa bao giờ thay nàng suy nghĩ ? ”

Đạm Đài Dực cả giận nói : “ Ngươi chỉ là một ngoại nhân làm sao hiểu rõ ? Ta cùng nàng, ta và nàng không thành đâu. ”cuối cùng hắn không nhịn được một chưởng đập lên bàn.

Bàn gỗ tách một tiếng, liền biến thành bụi phấn.

“ Không thành? ”Ánh mắt Ninh Tiểu Nhàn nhìn hắn như một nam nhân cặn bã, “ Có được hay không, đó cũng là chuyện của các ngươi. Chỉ cần ngươi không để ý trong sạch của nàng, tâm ý của nàng là được. Ha ha, thành hay không thành, tại sao ngươi không nói với nàng ? ” Dứt lời nàng giơ tay lên khẽ vẫy, cái rèm xe ngựa liền tự động xoay tròn lên, lộ ra bên ngoài xe một bộ y phục  đỏ rực.

Đạm Đài nhìn lại, lập tức im bặt. Hắn vừa rồi tức giận, rõ ràng không phát hiện nàng đến.

Nàng đã đứng chỗ này bao lâu, đã nghe được bao nhiêu ?

Hắn không chấp nhận nàng. Hồ Hỏa Nhi kinh ngạc nhìn hắn, nước mắt nóng hổi trong mắt không có chảy xuống đôi má, mà liền ngưng tụ thành băng. Vốn đầy nhu tình mật ý cũng biến thành một mảng băng lạnh tịch mịch. Hóa ra tim nam nhân này, cũng giống với những giọt nước mắt này, nàng cuối cùng che cũng không ấm được.

Nàng nghe được rành mạch âm thanh cõi lòng mình tan nát.

“ Đạm Đài Dực, từ nay về sau, chúng ta không có bất cứ quan hệ nào nữa. ” Nang cúi thấp đầu không nhìn hắn, nói khẽ : “ Ngươi tự do. ” Nàng yên lặng xoay người lại, ngự pháp khí rời đi.

Đạm Đài Dực như gặp phải lôi điện, một chữ cũng không nói nên lời.

Đúng là bộ phim máu cún lúc 8h tối hàng ngày mà. Trong lòng Ninh Tiểu Nhàn lặng lẽ chửi đậu đen rau muống, nàng nhịn không được ho nhẹ nói : “ Ngươi con không mau đuổi theo ? ”

Hắn vẫn còn kinh ngạc chưa tỉnh, không có nửa điểm phản ứng.

Nàng lại lấy quyển sách bên cạnh, không gấp không vội nói : “ Lúc chúng ta định kế hoạch này, Hỏa Nhi tỷ từng nói qua, nếu như cuối cùng ngươi vẫn là ý trí sắt đá. Như vậy, nàng chỉ cần một đêm. ”

Tròng mắt Đạm Đài Dực rốt cục chuyển hướng đến phía nàng chậm rãi đỏ lên, hắn nói : “Ngươi nói gì ? ”
Bình Luận (0)
Comment