Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 57

Edit: Leticia
Beta: Tiểu Tuyền

Điều này hiển nhiên là nàng muốn trộm đổi lại khái niệm rồi.

Hai tiểu Yêu suy nghĩ một chút, gật đầu. Mẫu thân đối xử với bọn hắn đương nhiên là vô cùng tốt, còn Trương tú tài đối xử với mẫu thân, cũng quả thật được xưng tụng bằng tám chữ “Khẩu Phật tâm xà, bội bạc bất nghĩa”.

Ninh Tiểu Nhàn lại thở dài nói: “Haizz, nghĩ đến nàng là nữ nhân có dung mạo xinh đẹp, là mẫu thân đối xử với hài tử vô cùng tốt, đáng tiếc ta không được gặp nàng nữa rồi.” Cũng là một mẫu thân dâm đãng a, nhưng lời này không thể nói ra miệng, hai tiểu yêu quái bị nàng động đến chuyện xúc động, vành mắt đều đỏ.”Hiện tại hai ngươi đã không còn nương rồi, kế tiếp chẳng lẽ tính toán ở huyện Tứ Bình ngây ngốc cả đời sao? Tin đồn nơi này có yêu quái đã bị lộ, các ngươi tiếp tục ẩn núp, chung quy cũng sẽ lộ ra sơ hở.”

Đây mới là mục đích cuối cùng của nàng: “Thay vì như thế, không bằng cùng ta đi về phía Tây thôi. Trên đường chúng ta có thể chăm sóc lẫn nhau, cũng coi như là kết bạn cùng đi.” Nàng nói lời này rất thành khẩn. Từ tối hôm qua đến hôm nay, hiệu lực của nhân sâm ba trăm năm đều đang chậm chạp vận hành ở trong cơ thể nàng, lúc này trên mặt đầy thành kính, thoạt nhìn phảng phất có một tầng ánh sáng thánh khiết, khiến Bạch Hồng đều nhìn ngây người.

Bạch Cảnh lại tương đối bình tĩnh, nghe vậy kéo Bạch Hồng qua một bên, hai tiểu yêu quái bàn luận xôn xao .

“Hạt giống kia ta nhận ra được, Kết Kim Đan so sánh cùng nó quả thực chính là phế vật. Ngươi chớ kích động, đợi xong chuyện ở đây rồi, ta sẽ nói tỉ mỉ với ngươi.” Thừa dịp lúc bọn chúng cúi đầu thương nghị, Trường Thiên nói ở bên tai nàng, “Tu vi của Thạch Quý San hẳn là so với Qua Thẩu kém hơn không ít, nhưng nàng có rất nhiều pháp khí trong người, chưa chắc không thể đấu thắng hắn. Cuộc chiến đấu này, ngươi có thể thừa nước đục thả câu, nhưng phải chú ý an toàn của chính bản thân mình.”

Hắn đang lo lắng cho nàng! Trong lòng Ninh Tiểu Nhàn có chút ngòn ngọt, ngược lại không có gấp gáp biết được bí mật của hạt giống kia như vậy.

Hai Tiểu Yêu thương lượng xong rồi, đồng loạt quay người trở lại, hai người bọn chúng nói: “Được rồi, chúng ta có thể cùng đi. Nhưng ngươi làm như thế nào để giúp chúng ta báo thù? Chi bằng cho chúng ta thấy rõ ràng!”

Rất nhiều hài tử đều thích ăn quịt, hai người bọn họ cũng không ngoại lệ. Trên thực tế, nội dung bọn họ mới vừa rồi thương lượng là, một khi đại thù được báo, sẽ bỏ nàng qua một bên là được rồi. Dù sao hai người bọn họ không có yêu khí, đến lúc đó trốn ở chỗ dã ngoại hoang vu, các tu sĩ chẳng lẽ nguyện ý phụng bồi nàng không có mục đích tìm lung tung khắp nơi? Nói về tiền thù lao, nàng có thể nhận được hai thứ đồ trên bàn này, cộng thêm giữ được cái mạng nhỏ của mình là đủ rồi.

Tính toán của bọn họ làm sao dấu diếm được Trường Thiên, hắn nói hết từ đầu chí cuối cho Ninh Tiểu Nhàn. Nàng tức giận trong lòng: “Bà cô đây xài nhiều nước miếng như vậy, dùng khí lực lớn như vậy muốn chiêu hàng các ngươi, kết quả các ngươi lại tính toán đâm sau lưng ta! Tốt thôi, hai ngươi mới là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, một lát xem ta thu thập hai ngươi như thế nào!”

Cho nên nàng đáp: “Tất nhiên là có biện pháp. Nếu hai ngươi muốn kiến thức, trước hết nhắm mắt lại, cam tâm tình nguyện mà nhìn tỷ tỷ biểu diễn.”

Bạch Cảnh hồ nghi đánh giá nàng. Nàng khích tướng nói: “Làm sao, hai ngươi sợ ta, một người phàm tục ăn hoặc là băm bọn ngươi sao?”

Người ở trên địa bàn của bọn hắn, bên cạnh cũng không có tu sĩ nhìn chằm chằm vào. Hai con Tiểu Yêu nhìn chăm chú một cái, gật đầu, nhắm mắt lại.

Ninh Tiểu Nhàn đưa tay đặt trên trán bọn họ, hỏi: “Hai ngươi cam tâm tình nguyện theo ta đi?”

“Vâng!”

Tiếp theo trong nháy mắt, ba người đã xuất hiện trong Thần Ma ngục.

Cách muốn dẫn vật còn sống vào Thần Ma ngục, một là cam tâm tình nguyện, hai là không còn sức đánh trả.

Hung thủ giết người ở huyện Tứ Bình rốt cục bị bắt rồi.

Chuyện phía sau không cần nói tỉ mỉ rồi, hai Tiểu Yêu nhìn thấy Trường Thiên đã bị làm cho sợ đến ngã nhào trên đất, không dám nhúc nhích.

Trường Thiên không để ý tới hai tiểu tử trên mặt đất, chỉ ngưng mắt nhìn nàng, một hồi lâu, khóe môi mới cong lên hiện ra một nụ cười nhẹ nhàng: “Ngươi làm rất tốt.” Ứng phó với trận nguy cơ đột nhiên xuất hiện này, thật sự nàng làm rất xuất sắc, rất nhiều chỗ đều vượt ra khỏi dự tính của hắn.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn trực tiếp khích lệ nàng, trái tim của nàng đột nhiên đập bịch bịch. Thì ra Trường Thiên cười rộ lên lại dễ thương đến vậy! Môi mỏng của hắn vung lên một độ cong vừa đúng, tựa hồ khiến lạnh lùng băng hàn trước sau như một giữa lông mày, đều hóa thành gió nhẹ ấm áp tháng ba, thổi giữa hồ nước xuân, cũng thổi rối loạn lòng của nàng.

Hắn hài lòng nhìn nàng tiến vào trạng thái hóa đá, quay đầu nói với hai Tiểu Yêu nói: “Lập hạ huyết thệ tâm minh(lời thề lấy máu từ tim), sẽ miễn tội chết cho hai ngươi. Nhưng từ bây giờ các ngươi phải nghe theo nàng phân phó, chỉ hơi cãi lời, ta sẽ cho các ngươi nếm lần lượt bảy mươi hai loại cực hình sưu thần khóa phách!”

Hắn lắc lắc tay áo, hai tiếng “Leng keng” nhẹ vang lên, hai dao găm nhỏ màu đỏ như máu đã rơi ở trước mặt Bạch Cảnh và Bạch Hồng.

Cặp sinh đôi này hiển nhiên không có lựa chọn tốt hơn. Tính cách của bọn chúng cũng rất thức thời, liếc mắt nhìn nhau rồi cầm lấy chủy thủ, trong miệng thề nói: “Ta Bạch Hồng ( Bạch Cảnh ) tôn Ninh Tiểu Nhàn làm chủ, từ đây mặc cho nàng sai khiến, xông pha khói lử, tuyệt không vi phạm. Nàng tổn thương tức là ta tổn thương, nàng chết tức ta chết!” Nói xong, trở tay dùng chủy thủ thẳng tắp cắm vào lồng ngực của mình!

Nàng hợp thời mà nhắm mắt lại.

Mặc dù biết nghi thức lập lời thề chắc chắn sẽ không gây ra nhân mạng, nhưng tình cảnh chủy thủ đâm vào trái tim vẫn quá kinh hãi rồi, không thích hợp với người địa cầu như nàng quan sát.

Thần kỳ chính là, cặp sinh đôi chỉ rên một tiếng, dao găm trên bộ ngực lại vô thanh vô tức từ từ tan rã, cuối cùng hoàn toàn biến mất ở trong không khí. Đừng nói trên bộ ngực của hai người có toát ra vết máu rồi, ngay cả áo cũng không bị tổn hại qua.

“Đây chính là chứng minh huyết thệ tâm minh thành công. Ngươi chỉ cần hạ lệnh, bọn họ không dám vi phạm. Chỉ cần ngươi tâm niệm khẽ động, trái tim hai người bọn chúng sẽ nổ tung mà chết.” Trường Thiên lười biếng nói, “Dẫn bọn họ đi ra ngoài đi, đã thu đồ của bọn hắn, thì phải nghĩ biện pháp giết chết Qua Thẩu.” Tuy nói hai Tiểu Yêu đã lập tâm thề, nhưng rốt cuộc là trung thành hay là lừa gạt, thời khắc mấu chốt có lẽ sẽ hiển lộ ra khác biệt trong đó.

Bọn họ đã làm trễ nãi quá nhiều thời gian, còn không biết đánh nhau ở huyện Nam đã tiến hành được như thế nào rồi. Dưới đáy lòng nàng lặng yên ủng hộ Thạch Quý San: “Ngươi cần phải cố chống đỡ thêm một lát a, ít nhất phải chờ ta chạy tới.” Thật ra thì đối với nàng, song phương đánh nhau đều không phải là người tốt gì, nàng còn ước gì song phương lưỡng bại câu thương. Chẳng qua là nếu Thạch Quý San đánh thắng có lẽ nàng ta sẽ chạy mất luôn, Ninh Tiểu Nhàn nàng không mò được chỗ tốt nào; nếu như Qua Thẩu đánh thắng, nàng có lẽ còn có thể thu được chút ngư ông đắc lợi.

Hai con tiểu yêu quái ra khỏi Thần Ma ngục, dẫn nàng đuổi theo hướng nam.

Nàng chạy không nhanh bằng chúng nó, thấy vậy Bạch Hồng vươn tay ra nhẹ nhàng cầm cánh tay của nàng, Ninh Tiểu Nhàn lập tức cảm thấy thân thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Tên tiểu tử này cũng có chút thần thông trong người nha. Bạch Hồng cười nói: “Đây là phương pháp bản mệnh của bức yêu, tên là thuật thuận gió, có thể làm mình hoặc người khác chạy trốn nhanh hơn một chút.”

Thái độ của hai con Tiểu Yêu ngược lại thật giống như thân cận hơn rất nhiều. Nàng kỳ quái nói: “Chẳng lẽ hai ngươi không giận ta gài bẫy các ngươi, khiến các ngươi bị mắc lừa chịu thiệt hả?”

Vậy mà Bạch Cảnh lại dao động đầu của nó: “Ninh tỷ tỷ, nếu như tỷ sớm một chút nói cho chúng ta biết người chúng ta đi theo chính là Trường Thiên đại nhân, thì tỷ cũng không cần phí nhiều miệng lưỡi như vậy.”

“Các ngươi biết thân phận của hắn?”

“Không biết, nhưng chúng ta có thể cảm giác được hơi thở của hắn vô cùng cường đại.” Bạch Hồng tiếp lời nói, “Bức yêu nhất tộc chúng ta, nguyện ý đi theo yêu quái cường đại hơn so với mình, huống chi Trường Thiên đại nhân là đại yêu quái kinh khủng nhất, đáng sợ nhất ta chưa từng thấy qua!” Hắn không biết trên đời còn có thần thú, chỉ nghĩ nam nhân áo đen trong Thần Ma ngục là một Cự yêu.

Đại yêu quái kinh khủng nhất, đáng sợ nhất? Đừng nói Trường Thiên trong Thần Ma ngục có vẻ mặt hắc tuyến, ngay cả Ninh Tiểu Nhàn cũng dở khóc dở cười.

Được rồi, coi như đây là lời khen đi.

Bọn họ một đường đi về hướng nam, gặp phải không ít cư dân kinh hoàng thất thố đang vội vàng chạy đi. Ninh Tiểu Nhàn nghĩ thầm, xem ra sắp đến rồi. Nàng kéo một vị đại thúc để hỏi thăm, đối phương chỉ nói về câu “Phía nam có yêu quái” , rồi giật lại ống tay áo của mình, tiếp tục chạy trối chết.

Xem ra đánh nhau ở huyện Nam còn chưa kết thúc. Hai yêu một người chạy tới bờ sông Tố Hà cạnh cánh rừng, quả nhiên thấy chỗ trống trải có hai thân ảnh đang giao phong. Trong đó một thân ảnh yểu điệu, tự nhiên là người quen cũ của Ninh Tiểu Nhàn Thạch Quý San rồi, người còn lại hiển nhiên chính là Qua Thẩu, nàng vẫn là lần đầu tiên thấy đấy.

Qua Thẩu đã hiện ra nguyên hình, mặt như Thiên lôi, thân cao vượt qua bảy thước, màng cánh dưới xương sườn hiện lên màu nâu xanh, móng nhọn trên tay có ánh sáng đen chớp động, xem ra không chỉ có kèm theo độc ngủ mê man đơn giản như vậy. Nếu nói là a Phúc ở trong ngõ tối bắt Ninh Tiểu Nhàn có tốc độ nhanh hơn tuấn mã, tốc độ ra chiêu của Qua Thẩu này còn nhanh hơn, theo kịp mã lực “ảo ảnh” khi ngựa triển khai tốc độ cao nhất rồi.

May nhờ cánh tay phải của nó đã bị chặt đứt, Qua Thẩu chỉ có thể dùng cánh tay trái đánh nhau cùng Thạch Quý San, xem ra cực kỳ không quen, nếu không Thạch Đại mỹ nhân đã sớm bị thua.

Hiện tại tình hình trên trận, cũng là điều mà Ninh Tiểu Nhàn nguyện ý nhìn thấy nhất. Ở vào Trúc Cơ kỳ sơ kỳ Thạch Quý San đã rơi xuống hạ phong, bị Qua Thẩu công kích đến trái thiếu phải hụt. Cũng may nàng ở trong Triều Vân tông tập luyện xuống căn cơ vô cùng kiên cố, mặc dù lộ ra dấu hiệu thất bại nhưng không quá kinh hoàng, xem ra còn có thể chống đở được một thời gian ngắn nữa.

“Tại sao nàng ta không ngự kiếm chạy trốn?” Ninh Tiểu Nhàn trộm hỏi. Nơi này cách chỗ đánh nhau khoảng hai mươi trượng, một người một yêu kịch chiến hăng say, không nghe được tiếng người bàn luận xôn xao.

Trường Thiên còn chưa đáp lời, Bạch Cảnh đoạt trước đáp: “Trên thân kiếm của nàng có máu.” Vừa nhẹ nhàng ngửi ngửi mới nói: “Hơn nữa còn là máu chó đen, có thể phá rất nhiều pháp khí! Bảo kiếm của nàng bị dơ bẩn, đã không có thần thông, không bay được lên nữa.”

Ninh Tiểu Nhàn nghe xong cảm thấy ác hàn một trận, máu chó đen lại có năng lực bài trừ thần lực của pháp khí, xem ra sau khi Qua Thẩu chịu thiệt vì bị chúng tu sĩ đánh lén bất ngờ, lúc này cuối cùng đã có chuẩn bị mà đến. Trường Thiên biết nàng đang suy nghĩ gì, chỉ khinh thường nói: “Máu chó đen chỉ có thể phá pháp khí cấp thấp, ngươi không nên nghĩ nó rất hữu dụng.”

Nàng đoán được không sai. Ngày hôm trước hang ổ của Qua Thẩu bị vây đánh, hắn vẫn đi lại ở vùng ngoại ô huyện Tứ Bình, chứ chưa đi xa. Nó nhận ra được đây là tu sĩ của Triều Vân Tông, mà không phải là người của địa đầu xà phái Xích Tiêu. Rồng đi ngang qua sông tổng yếu sẽ phải rời đi, nó còn có cơ hội trà trộn vào huyện Tứ Bình.

Đều nói thỏ khôn có ba hang, nó đã bố trí một tiểu nông trang ở bên bờ sông Tố Hà huyện Nam thành cứ điểm, đây cũng là một trong những địa điểm bí mật của bức yêu tộc mà những người khác đều không biết. Sau khi bị thương, nó bỏ chạy tới nơi này, nghỉ ngơi lấy lại sức.

Năng lực khôi phục của phúc bức nhất tộc rất là cường đại, chỉ cần cho nó có đầy đủ thời gian giảm xóc, trừ cụt tay ra, nội ngoại thương trên người có thể khôi phục đấy.

Bình Luận (0)
Comment