Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 758

Nhưng nếu man tộc vẫn sống ở trong thế giới thiên ngoại, nếu bọn họ cũng có thể giống người ăn lông ở lỗ xuyên qua khe hở không gian đi tới Nam Chiêm bộ châu, như vậy hướng đi của Kính Hải vương phủ, sẽ cực kỳ đáng giá để chú ý rồi.

Chẳng biết tại sao, trong nội tâm nàng mơ hồ có chút sợ hãi cùng lo lắng.

Chạng vạng tối ngày hôm nay, nàng đến trong Tiên Thực Viên chuẩn bị lấy ra hai nhánh cây HuyếtNgô Đồng,  chế thành người rối thế thân.

Tuy nói nàng cũng không cho là Trường Thiên sẽ gặp phải nguy hiểm gì, nhưng trước khi chiến đấu chuẩn bị đầy đủ vẫn tốt hơn.

Bốn năm trước, nàng dùng châm pháp cứu sống Huyết Ngô Đồng bị nổ đến hấp hối. Ở trong lúc nàng lâm vào ngủ say ba năm, Trường Thiên đem Tức Nhưỡng trong Thần Ma ngục lấy ra, đặt ở bên trong Tiên Thực Viên nuôi trồng linh thảo, Huyết Ngô Đồng với tư cách trấn viên chi bảo, tất nhiên cũng nhận được tức nhưỡng chiếu cố thêm vào. Tuy nói Trường Thiên không đưa vào quá nhiều linh thạch để cho tức nhưỡng đề cao gốc cây thần này, nhưng dưới tích lũy tháng ngày, hai chạc cây Huyết Ngô Đồng thô nhất cường tráng nhất, cũng lớn bằng cánh tay Ninh Tiểu Nhàn rồi, vừa lúc lấy ra chế thành người rối thế thân.

Cây nhỏ này nhìn có vẻ bệnh, nhưng là bảo vật vô giá, hơn nữa nó kiêng kỵ Kim khí nhích tới gần, vì vậy tuyệt đối không thể dùng kim khí cắt. Nàng cẩn thận từng tí lấy ra Răng Nanh cắt lấy nhánh cây, thình lình bên cạnh có một tiếng nói đột nhiên gào thét lên: “Nữ chủ nhân, nữ chủ nhân! Ngài rốt cuộc đã tới!”

Tay nàng run lên, suýt nữa cắt sai cành non của Huyết Ngô Đồng đi. Bên trong Tiên Thực viên lại có người dám lên tiếng quấy rầy khi nàng đang làm việc, Ninh Tiểu Nhàn muốn quát mắng một tiếng, đột nhiên nhớ tới giọng nói rất quen thuộc này.

Quả nhiên tiếp theo trong nháy mắt, thì một đồ vật thấp mập tròn lăn tới đây, cơ hồ là nhào tới trên đùi nàng khóc thảm nói: “Ta nhớ ngài quá a, nữ chủ nhân! Ngài làm sao bỏ được  đem ta một người cô khổ linh linh mà ăn ở nơi này!”

Cả vườn cũng đầy người, lại cũng chỉ có tên này dám ôm lấy nàng cũng không bị Thần Quân đại nhân quăng r bay ra ngoài.

Lò luyện đan Cùng Kỳ.

Nàng lấy tay phủ trán, vừa tức giận cũng có cảm giác áy náy. Tỉnh lại hai tháng có thừa, nàng không phải là bên ngoài bôn ba thì là ở trongẨn Lưu loay hoay thiên hôn địa ám, đến Tiên Thực Viên đều chỉ tới một chuyến. Lần trước lúc đến, Cùng Kỳ đang luyện một lò Hoá Sinh Đan, cũng không thấy nàng. Như vậy tính ra, quả nhiên ở trong ba năm hai thángdài, nó đều chưa từng gặp qua nữ chủ nhân thân ái.

Nàng thở dài, đưa tay đem này bếp lò ôm vào trong ngực nói: “Sự vụ bận rộn, cũng thật đem ngươi quên.” Cẩn thận xem xét hai mắt nó, cười nói, “Đan sư của Tiên thực Viên, đem ngươi nuôi được không tệ a.”

Bề ngoài Phúc Vũ Đỉnh hiện tại, so với lúc mới vào tay nàng không biết tốt hơn bao nhiêu đi. Thân lò sơn nước sơn đen, ở trong ánh chiều tà vẫn còn có thể phản xạ ra vài điểm kim quang, nhìn tính chất đều giống như đồ sứ đen thượng đẳng nhất, thần bí, linh động. Mà hình tượng Cùng Kỳ vẽ ở trên đầu, lại càng sinh động gần như thật có thể từ trên Đỉnh nhảy ra.

Lò luyện đan được chủ nhân tưới linh khí lúc luyện đan, cùng với linh dịch các thiên tài địa bảo ở trong lò bị ngâm tẩm bổ, lúc này mới có thể càng ân cần săn sóc càng tốt. Nhìn bộ dáng hiện tại của Phúc Vũ Đỉnh, trong đầu nàng đều chỉ có một từ hình dung: “Ngồi không mà hưởng”.

Nàng tự tiếu phi tiếu nói: “Xem ra trong ba năm này trong bụng ngươi ăn được tròn xoe, còn không có thời gian tưởng niệm ta?”

Giọng Cùng Kỳ chống đỡ nói: “Ở Tiên Thực Viên luyện đan, là bổn phận của ta, tại sao có thể nói ta không nhớ nữ chủ nhân chứ? Trong lúc ngài ngủ say, ta mấy lần thỉnh cầu Trường Thiên đại nhân mang ta đi xem ngài một chút, nhưng hắn chê ta miệng rộng, sợ tiết lộ chỗ ngài ẩn thân, cuối cùng không chịu mang ta theo.”

Hắn bất quá là khí linh vẽ ở trên thân lò, gào khan hồi lâu cũng đương nhiên nặn không ra nửa giọt nước mắt. Nhưng Ninh Tiểu Nhàn lại có mấy phần cảm động, vỗ vỗ mép tròn trên đỉnh thân nó nói: “Nếu như thế, lần này ra cửa ta liền mang theo ngươi, để ngày ngày cũng có thể nhìn thấy ta, như thế nào?”

Tiếng khóc của Cùng Kỳ hơi dừng một lát.

Xong, nó gào thét quá mức rồi! Thật ra thì nó chỉ muốn hung hăng tâng bốc mà vỗ mông ngựa thôi!

Nó ở Tiên thực Viên mấy năm này đúng là trôi qua như cuộc sống thần tiên, mỗi ngày đều có vô số thiên tài địa bảo bị nó nhét vào trong bụng luyện chế, cái loại hơi thở thuần túy tốt tươi đã lâu vài vạn năm. Nếu muốn nó buông tha cho những thứ này, nhất thời thật là có chút ít không muốn đâu.

Nhưng trước mắt nữ chủ nhân cười như không cười mà nhìn nó, rõ ràng thấy rõ, đem điểm tâm tư nhỏ trong bụng nó thấy rất rõ ràng. Nàng đi theo bên cạnh Trường Thiên đã lâu, trong lời nói cũng mang theo khí độ cấp trên, liếc Cùng Kỳ một cái như vậy, con cọp đã rùng mình một cái, biết mình nếu dám nói nửa chữ “Không”, sợ rằng kết quả thảm hại hơn.

Này thật gọi là cỡi hổ khó xuống. Tròng mắt nó xoay động, không thể làm gì khác hơn là tươi cười rạng rỡ: “Được được, có thể theo ở bên cạnh nữ chủ nhân, Cùng Kỳ vui mừng đến độ muốn khóc!”

“Ta xem ngươi thật sự muốn khóc.” Nàng khẽ hừ nhẹ một tiếng, cũng không đợi nó vuốt mông ngựa nữa đã ném nó vào trong túi Hải nạp, sau đó mới đi cắt chạc cây Huyết Ngô Đồng.

Phúc Vũ Đỉnh mặc dù thần diệu, số lượng thành đan dù sao cũng có hạn. Hôm nay đan sư Ẩn Lưu mỗi ngày luyện đan đều dùng mấy ngàn mà tính, trong đó bảy thành là muốn tiêu thụ ở bên ngoài, thông qua thẳng tiêu thẳng mua, dùng hình thức đi buôn cùng hội đấu giá hướng toàn bộ Nam Chiêm bộ châu, nó một cái bếp lò có thể từ đó đưa đến bao nhiêu tác dụng?

Tên này vuốt đuôi mặc dù buồn nôn, nhưng cũng cơ trí gặp may, có thể giải tịch mịch trên đường. Rồi hãy nói thật sự nàng có mấy phần nhớ nó.

......

Mới vừa vào tháng ba, giống như một tiếng kèn hiệu lệnh của gió đông, rừng rậm Ba Xà đột nhiên trăm hoa đua nở.

Nếu từ trên cao cúi xem, Hoa huệ Lan to lớn vàng óng, Thiên Trúc Quỳ tím nhẹ, hoa Anh Đào trắng hồng, Hải Đường nhiều màu xinh đẹp ...... Tảng lớn tảng lớn tùy ý nở ra, trong rừng rải lên thảm hoa khổng lồ, xa hoa, nói không hết tươi đẹp mỹ lệ.

Tiết này vốn nên khắp nơi oanh ca yến hót, chim thú tìm phối ngẫu tốt đẹp, nhưng núi non Ba Xà khổng lồ thế nhưng lâm vào trong không khí xơ xác tiêu điều, nguyên nhân rất đơn giản ——

Ẩn Lưu, phủ Phụng Thiên, Triều Vân Tông đột nhiên đồng thời chiêu cáo thiên hạ, công bố Quảng Thành Cung môn phái đứng hàng danh môn, người cầm đầu nắm Tiên phái trung tâm Nam Chiêm bộ châu, hôm nay bị yêu nhân Âm Cửu U cầm giữ, Phong Văn Bá hiện giữ chưởng môn là người rối, vẽ đường cho hươu chạy, làm ác tứ phương. Âm Cửu U vốn là thủ phạm của đại chiến trung cổ, vì chính đạo lý vạn năm, tam tông liên thủ xuất binh, cho đến khi đem Phong Văn Bá đuổi xuống khỏi bảo tọa chưởng môn, đem thế lực Âm Cửu U từ trong Quảng Thành Cung hoàn toàn nhổ đi mới thôi.

Phần thảo hịch này vừa ra, giống như nước sôi vào chảo nóng, nhất thời quấy chấn động đến toàn bộ Nam Chiêm bộ châu. Sau khi Quảng Thành Cung nhận được tin tức này, phản ứng rất nhanh, giống như trước cũng chiêu cáo Nam Chiêm bộ châu: Ẩn Lưu vô lý giết bốn mươi vạn tu sĩ, mới thật sự là tội ác tày trời. Mà phủ Phụng Thiên, Triều Vân Tông thân là trung bộ, Tiên Tông phía Đông trụ cột, lại không vì bốn mươi vạn oan hồn báo thù, ngược lại cấu kết Ẩn Lưu cùng chung đối phó Quảng Thành Cung, ý đồ đáng giết, Chi sĩ đội trời đạp đất hãy giúp Quảng Thành Cung một tay Vân Vân.

Trên phiến đại lục này, đã thật lâu chưa từng náo nhiệt qua như vậy, trong khoảng thời gian ngắn, đủ loại kiểu dáng tin tức nho nhỏ như măng mọc sau mưa một loại nhô ra.

Trăm ngàn phái gia tông, cơ hồ có trăm ngàn loại phản ứng, hơn nữa Tiên phái yêu Tông trung bộ đại lục, lại càng vội vã tính toán nhỏ nhặt của mình. Ước chừng hơn mười nhà Tiên Tông công khai tuyên cáo, ủng hộ Quảng Thành Cung, trong đó có mấy nhà cơ hồ là cười lạnh liên tục: “Ẩn Lưu lòng dạ độc ác, vô lý khuếch trương, cũng xứng nói đạo thống, cũng cân xứng mình muốn vì nghĩa trừ ác?”

Song càng nhiều Tiên Tông thì tính toán bàng quang. Lão Đại đầu rồng Trung bộ nếu trong lúc này đổ bể, hoặc là thế lực bị suy yếu trên phạm vi lớn, chiếm được lợi còn không biết là ai đâu, đúng không?

Đối với lần này, Ẩn Lưu, phủ Phụng Thiên cùng Triều Vân Tông cũng không đáp lại. Đánh giặc nặng nhất một điểm, chính là “Sư xuất hữu danh”, khi xưa Ẩn Lưu ngầm chiếm những lãnh địa tông phái khác cũng muốn tìm chút lấy cớ, mặc dù yếu kém chút ít, nhưng dù sao cũng lấy cớ. Lần này lại càng giơ danh hiệu phạt tặc thảo nghịch, kêu ra danh chánh ngôn thuận.

Địa vực đại lục rộng lớn, đợi đến lời đồn đãi truyền khắp mỗi các góc, đã là chuyện mấy tháng sau đó rồi.

Hiện tại thời gian chuẩn bị chiến tranh đang khẩn trương thật nhanh trôi qua, đảo mắt hai ngày đêm. Động tác Đồ Tẫn rất nhanh, đã dẫn người trinh sát một chỗ khe hở không gian, cũng căn cứ trí nhớ người ăn lông ở lỗ tìm được nơi ở của bọn hắn, đem hai mươi bốn người phàm giải cứu ra.

Cho đến lúc hắn đưa tới tin tức, khe hở không gian cũng mở ra một lần. Nếu như trí nhớ người ăn lông ở lỗ không có sai mà nói…, bọn họ đi tới trên Nam Chiêm bộ châu đã trải qua mười sáu lần mặt trời mọc, cũng chính là thời gian gần nửa tháng. Nếu như tần số khe hở không gian mở ra như lời nói…, sinh vật thông qua nó có thể chạy trốn tới thế giới này, cũng không tránh khỏi nhiều chút.

May là Đồ Tẫn mang đến cũng không hoàn toàn là tin tức xấu: không phải là ai cũng có thể thông qua khe nứt liên thông giữa hai thế giới, ít nhất chính hắn là không được, chỉ cần hắn đến gần cũng muốn thông qua khe hở này, cũng sẽ bị lực lượng vô hình cản ở bên ngoài. Cái loại cảm giác này rất kỳ quái, Đồ Tẫn hình dung là”người trưởng thành thân cao sáu thước, nên không chen vào cửa nhỏ cao không quá một thước, trừ phi đem cửa này cường ngạnh hủy mở lớn, nếu không quả nhiên là bị cản lại.”

Xét thấy hắn này là thú thân Kỳ Lân đạo hạnh tinh thâm, hắn hái mấy tên ẩn vệ đi trước nếm thử, cũng không công mà lui. Cuối cùng, Đồ Tẫn từ phụ cận lôi ra mấy yêu quái nhàn tản, đạo hạnh đều không cao hơn Hóa Hình kỳ, lúc này mới thuận lợi đem bọn họ ném vào.

Đồ Tẫn vẫn chưa yên tâm, làm nhiều lần thí nghiệm, lúc này mới dám bẩm báo đi lên: thời gian khe hở không gian lần này mở ra có chừng hai canh giờ, hơn nữa chỉ có thể dung nạp sinh vật tu vi thấp kém thông qua, dùng tiêu chuẩn yêu tộc đánh giá, chấp nhận Hóa Hình kỳ trở xuống. Như thế xem ra, trong thế giới thiên ngoại cho dù có cường giả muốn thông qua, chỉ sợ cũng không thông đường này.

Thời kỳ thượng cổ, cho dù là đứa bé man tộc thân cao ba thước trở xuống, chiến lực cũng đạt ít nhất đến trình độ Đại Thành kỳ. Nếu bọn họ cũng không qua được, tiểu quái vật trốn tới Nam Chiêm bộ châu nhiều hơn nữa cũng không lo.

Nhận được tin tức này, trong bụng nàng an tâm một chút. Trước mắt phiền toái lớn mà Ẩn Lưu cần ứng phó đã có Quảng Thành Cung và Kỳ Nam Tông rồi, mỗi một chuyện cũng không phải có thể dễ dàng xử lý sạch sẽ. Lúc này lại thêm khách cổ quái tới thế giới Thiên Ngoại chính là đã tuyết lạnh còn thêm sương.

Thế nhưng đến ban đêm, trên bàn của nàng đột nhiên nhiều hơn một phần tin báo.

Phần tin báo này, đến từ độ khẩu thiếu nước Nhược Thủy. Năm năm trước bằng vào một trận cá cược, nàng từ nơi Kim Mãn Ý Kim đại tiểu thư của Tế Thế Lâu thắng tới phần mua bán kiếm tiền này.

Cho đến ngày nay, nàng dĩ nhiên không hề nhìn trúng chút tiền lời độ khẩu Nhược Thủy mang đến nữa. Song đây là phần sản nghiệp đầu tiên trên danh nghĩa của nàng, Ninh Tiểu Nhàn tất nhiên sẽ không quên mất.
Bình Luận (0)
Comment