Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 793

Edit: Tâm Tĩnh

Beta: Tiểu Tuyền

Lúc phân thân Âm Cửu U thao túng thân thể hành động của hắn, hắn có thể cảm nhận được tất cả mọi thứ bên ngoài nhưng cử chỉ của bản thân thì không thể nắm trong tay. Phân thân Âm Cửu U dĩ nhiên biết điểm này, vì vậy hắn mới phải chịu phần thống khổ đó chân thật gấp đôi và gấp đôi bất đắc dĩ.

Thấy ánh mắt hắn từ từ đỏ lên, Ninh Tiểu Nhàn lên tiếng nói: “Người chết lâu đã vậy, kẻ sống vẫn còn nhớ lại, suy nghĩ nhiều vô ích. Giờ mẹ con Thanh Nhi còn bình an chứ?” Một câu cuối cùng là đang hỏi Đồ Tẫn.

“Từ trong trí nhớ phân thân biết được, họ cũng không việc gì, mà được dàn xếp ở trong trấn Sóc Bình cách nơi này hơn bảy trăm hai mươi dặm.Chỉ phái mấy tên nhãi nhép nhỏ trông coi.” Đồ Tẫn hai tay ôm ngực đứng ở một bên. Nuốt ăn hết phân thân thứ ba của Âm Cửu U khiến hắn hiện tại tinh thần rất sung túc, tâm tình cũng tốt hiếm thấy. Dựa theo cách làm trước đây, nàng biết người này khẳng định thu hồn lực dư thừa vào để sau đó từ từ tiêu hóa. Đồ Tẫn nói: “Khánh Kị vốn tính lấy mẹ con họ làm lợi thế, áp bức Phó Vân Trường đi ám toán ngài.”

Ninh Tiểu Nhàn thở dài một hơi, sau đó hỏi: “Sau này ngươi có tính toán gì không?”

Ánh mắt Phó Vân Trường lộ ra vẻ mờ mịt. Cuộc sống sinh hoạt mấy trăm năm qua một khi bị đánh vỡ, tiên phỉ toàn quân bị diệt, huynh đệ toàn bộ chết hết, hắn cũng nản lòng thoái chí. Vấn đề này, hắn ngay cả nghĩ cũng chưa từng suy nghĩ.

Nàng vuốt vuốt huyệt thái dương nói: “Nếu ngươi không chê, sau khi đón mẹ con Thanh Nhi thì đến nơi mới thuộc sự quản lí của Ẩn Lưu – Địch Vân Châu ở lại an cư đi? Nơi đó sản vật phong phú cũng coi như giúp ta chút công việc bận rộn...Địa giới Ẩn Lưu mở rộng mạnh mẽ, nhân tài quản lí thiếu thốn, ngươi vào nam ra bắc nhiều năm có thể trợ giúp nơi đó trị an yên ổn.”

Phó Vân Trường chuyển động con ngươi một chút. Hắn biết Ninh Tiểu Nhàn nói rất uyển chuyển, thật ra là đang chỉ đường lui cho hắn. Hắn nửa đời trước không có chỗ ở cố định, lang bạc khắp nơi, hiện tại không có huynh đệ anh em nhưng còn có kiều thê và con nhỏ. Nếu từ giờ chậu vàng rửa tay, thoái ẩn phố phường cũng chưa hẳn không phải là cuộc sống tiêu dao vô cùng quý giá.Hắn khẽ gật đầu.

......

Thành Kỳ Nam rốt cục dần dần trở về bình tĩnh.

Ninh Tiểu Nhàn vẫn luôn dựa vào cửa sổ cho đến từ phía đông bầu trời bao la lộ ra tia nắng bình minh đầu tiên. Gió mát thổi tay áo nàng bay lất phất, khiến bóng lưng nàng trong ánh mặt trời được phác họa càng thêm lung linh nhưng cũng càng thêm yếu ớt.

Đa Mộc Cố chết, phân thân Âm Cửu U bị cắn nuốt, Khánh Kị bị bí mật bắt vàoThần Ma Ngục. Những yêu quái Kỳ Nam Tông cao to khổng lồ làm sao có thể nghĩ đến, biến cố cực lớn lần này trong tộc lại gần như do cô gái nhỏ bé bề ngoài nhu nhược này một tay tạo nên?

Đại cục đã định, bọn họ thắng. Một trận này đánh xinh đẹp, cơ hồ không đánh mà thắng đoạt được Kỳ Nam Tông. Nàng nhìn về phía đông, lặng lẽ thở ra một hơi, trong lòng thả lỏng.

“Nha đầu, nàng lại đang thương tiếc cho Đa Mộc Cố?” Giọng đàn ông trầm thấp vang lên từ phía sau lưng nàng. Nàng quay đầu lại thấy Trường Thiên toàn thân đều ẩn ở chỗ tối trong phòng mà ánh mặt trời không chiếu tới.Chỉ có một đôi mắt ánh vàng bắn ra bốn phía, phảng phất như ngọn lửa trong đêm đông lạnh giá.

Nàng nhẹ nhàng cắn môi nói: “Ta chỉ cảm thấy, hắn cũng là nhân tài, không nên rơi vào kết cục như vậy.” Càng lật xem lí lịch tư chất của Đa Mộc Cố, nàng lại càng thấy được người này tư tưởng rộng lớn, thực là nhân tài khó có được.Thật ra còn có câu nàng không nói ra, lấy phương thức như thế đạt được thắng lợi, có tính là bẩn thỉu hay không nhỉ? Nàng có chút mờ mịt.

Trường Thiên lại ngoài nàng dự liệu nói: “Đúng.” Tiếp theotrong ánh mắt kinh ngạc của nàng nói tiếp: “Cõi đời này cũng không biết có bao nhiêu anh hùng người tài kinh tài tuyệt diễm, kết quả cuối cùng đều bị người bóp cổ tay. Chúng ta làm chỉ là khiến cho một người trong số đó mất đi mà thôi.”

Hắn quay đầu nhìn về mặt trời mới mọc phía đông,chậm rãi nói: “Đa Mộc Cố người này thật sự có tài, thiên phú tu hành cũng cực tốt, đợi một thời gian, nói không chừng có thể biến thành Phì Liệt thứ hai, một truyền kỳ trong tộc Kỳ Nam.”

Trường Thiên lại có đánh giá Đa Mộc Cố cao như vậy? Nàng hơi nhướng đôi mi thanh tú bày tỏ vẻ kinh ngạc.

“Nhưng Kỳ Nam Tông quy thuận chúng ta không cần một truyền kỳ còn sống.” Trường Thiên thản nhiên nói: “Ta cũng không cần một tộc trưởng Kỳ Nam một lòng một dạ muốn dẫn dắt tộc nhân thoát khỏi khống chế. Chẳng sợ hắn là nhân tài.Xích Ngột Dịch tạm thời còn không bằng hắn nhưng cũng là người chúng ta có thể sử dụng.”

Cho nên Đa Mộc Cố từ khi bắt đầu chấp nhận có ý dời về phía đông cũng đã nhất định có kết cục này. Hắn có thể là anh hùng trong suy nghĩ của người tộc Kỳ Nam, nhưng lại không thể sống sót. Thật đáng buồn chính là cho đến trước khi Trường Thiên chém xuống đầu hắn, hắn mới rõ ràng ý thức được điểm này.Trường Thiên thấy mặt nàng vẫn buồn bực, không khỏi khẽ mỉm cười: “Có phải nàng cho rằng, kế hoạch và cách làm việc của chúng ta quá không quang minh chính đại hay không? Lợi dụng cơ hội hắn mời nàng tới cửa mà giết hắn?”

Nàng khẽ mím đôi môi đỏ mọng.Lại bị hắn xem thấu, hắn luôn luôn hiểu nàng sâu nhất.

“Tới đây.” Hắn hướng nàng đưa tay, Ninh Tiểu Nhàn biết điều đi tới, bị hắn nhẹ nhàng xoa mặt.

Tay của hắn khô ráo mà ấm áp.Nàng nhắm mắt lại, trong tai nghe được giọng nói trầm thấp của hắn khuyên bảo nói: “Chúng ta chỉ có bao nhiêu người? Lần này mục đích là ngăn cản Kỳ Nam Tông dời đông. Chỉ cần mục đích đó có thể đạt thành, thủ đoạn và quá trình như thế nào, sau này lại có người nào sẽ đi chú ý?Nàng phải ngẫm lại, kế hoạch chúng ta định ra lúc trước là để cho Đa Mộc Cố bỏ mình trong khi đang lĩnh quân chiến đấu. Bởi như vậy, cũng không biết có bao nhiêu người tộc Kỳ Nam phải chôn cùng. Hiện tại kết cục như vậy, chẳng lẽ không phải là thương vong nhỏ nhất sao? Chiến lực tộc Kỳ Nam cũng được bảo tồn ở mức độ lớn nhất sao?”

Hắn khẽ hừ nhẹ một tiếng nói: “Hơn nữa tuy Đa Mộc Cố ở trước mặt nàng biểu hiện hiền hòa, hắn sẽ là người tốt sao? Mẹ Xích Ngột Dịch chết thế nào? Mấy trăm năm nay hắn sống lang thang đầu đường xó chợ lại do người nào ban tặng?”

Nàng nhẹ nhàng “Ừm” một tiếng, mi tâm hơi thả lỏng, lúc này mới cảm giác được trong giọng nói của hắn mơ hồ có chút ghen tuông.

Lúc này mặt trời đã lên cao, trạng thái hỗn loạn trong thành đã kết thúc. Có câu”Nước không thể một ngày không có vua”, đối với yêu tộc này mà nói cũng không thể một ngày không có bề trên.Tộc Kỳ Namlà một yêu tộc thực tế, hơn nữa bây giờ còn gặp phải vấn đề khẩn cấp dời đông hay lưu lại, cho nên trước giờ Tỵ ngày hôm đó, chúng trưởng lão đã tụ ở một chỗ thương lượng chọn người kế nhiệm Đại Mục Thủ tiếp theo.

Có hai người được đề cử: Xích Ngột Dịch vàcon độc nhất của Đa Mộc Cố -Tiểu Bác Cổ Nhĩ. Mười vị trưởng lão phân hai phái, mỗi phái ủng hộ một người.

Tuy Xích Ngột Dịch là thành viên huyết mạch hoàng kim nhưng dù sao hắn chỉ mới vừa trở về tông.Về tình về lý cũng còn coi như nửa người ngoài nên có ba vị trưởng lão đã đưa ra ủng hộ Tiểu Bác Cổ Nhĩ làm Đại Mục Thủ. Lại đề nghị do chúng trưởng lão phụ tá cho đến khi hắn trưởng thành. Tiểu Bác Cổ Nhĩ cũng là huyết mạch hoàng kim, lại là con trai trưởng của Đa Mộc Cố. Nếu nói là có điều gì miễn cưỡng thì chính là tuổi của hắn thật sự quá nhỏ rồi. Ai cũng không cho rằng trước khi hắn đầy hai trăm tuổi có thể xử lý sự vụ trong tông.

Chỉ có điều Ninh Tiểu Nhàn biết, loại chuyện nhiếp chính phụ tá này trên địa cầu cổ kim nội ngoại đều thay nhau trình diễn qua vô số lần. Mà Kỳ Nam Tông cực kỳ theo đuổi huyết thống hoàng kim thuần khiết mà nói đây cũng không phải là chuyện không thể tiếp nhận.

Nhưng vấn đề ở chỗ, đêm hôm qua, Kỳ Nam Tông truy tìm tung tích Khánh Kị đồng thời cũng chưa quên tìm kiếm Tiểu Bác Cổ Nhĩ. Dù sao mọi người ở trong phế tích phủ đệ Đại Mục Thủ cũng không phát hiện thi thể đứa nhỏ này, trong lòng vẫn chứa mấy phần hi vọng. Nhưng tên tiểu tử đó đến bây giờ vẫn hoàn toàn không có tin tức.Cho nên hiện tại lựa chọn của đa số trưởng lão là Xích Ngột Dịch. Người một ngày trước mới trở về tông nhận tổ quy tông, người duy nhất có huyết mạch hoàng kim trước mắt có tung tích rõ ràng nhất.

Kỳ thật tông phái nào cũng không thiếu người thông minh, nhất là tâm phúc của Đa Mộc Cố vốn còn nghi vấn về cái chết của hắn. Điểm nghi ngờ lớn nhất chính là thời gian Xích Ngột Dịch xuất hiện. Hắn mới vừa trở về tông, Đa Mộc Cố đại nhân đã hồn quy cửu thiên, nào có chuyện đúng lúc như vậy? Nhưng lúc Đa Mộc Cố bỏ mình, Xích Ngột Dịch đang dẫn yêu binh ở bên ngoài giao chiến với tộc Thổ Luân. Đây là chuyện có thực mấy ngàn người trừng lớn mắt nhìn thấy, hắn có chắp cánh cũng không thể bay trở lại hành hung.

Đáng tiếc, thời gian lưu lại cho Trường Thiên và Ninh Tiểu Nhàn quá ngắn. Bọn họ nhất định phải đuổi kịp đến đúng ngày Đa Mộc Cố làm lễ đại điển để cho Xích Ngột Dịch trước mặt người trong thiên hạ thử máu quy tông. Nếu không chuyện này còn có thể làm được xinh đẹp hơn chút.

Điểm nghi ngờ thứ hai chính là công tử Khánh Kị bị nghi là hung thủ, vô luận động cơ hay thực lực, hắn muốn giết chết Đa Mộc Cố sợ rằng đều lộ vẻ chưa đủ ah? Người kia là Đại Mục Thủ tộc Kỳ Nam, huyết mạch hoàng kim khiến thực lực của hắn còn mạnh mẽ vượt xa so với nhiều thuộc hạ. Khánh Kị dùng thủ đoạn gì mới có thể ở trong khoảng thời gian ngắn giết ngài ấy lại toàn thân rút lui? Mà bây giờ Khánh Kị lẩn trốn ra khỏi thành, không biết tung tích. Mấy tâm phúc của Đa Mộc cố bình thường đi lại gần với hắn thả ra tin tức hỏi tìm hắn lại đều không có hồi âm.

Điểm nghi ngờ thứ ba, con trai độc nhất Đa Mộc Cố luôn luôn thương yêu đêm xuống càng không khả năng để cho Tiểu Bác Cổ Nhĩ rời khỏi nhà.Đứa bé kia tuổi nhỏ thể yếu, yêu quái trưởng thành có mặt hiện trường đều bị Long Tượng Rống của Đa Mộc Cố chấn động chết rồi, Tiểu Bác Cổ Nhĩ lại không thấy. Có thể thấy được tất nhiên có người thừa dịp hỗn loạn ôm hắn đi. Như vậy, hiện tại tung tích đứa nhỏ này như thế nào?

Phàm là kế hoạch, tất có chỗ sơ hở.Trường Thiên và Ninh Tiểu Nhàn cũng biết, nhưng vậy thì như thế nào? Chỉ cần Xích Ngột Dịch có thể lên làm Đại Mục Thủ, chỉ cần Kỳ Nam Tông có thể chuyển hướng sang Ẩn Lưu, kế hoạch này đã thành công, những việc khác đều là việc nhỏ không đáng kể.

Chỉ có điều càng trọng yếu hơn là hiện tại quan hệ giữa Kỳ Nam Tông và liên minh phía bắc trở nên mơ hồ, vì vậy vấn đề mấu chốt nhất cũng bỗng chốc hiện ra -voi lớn cần có hồng nê, đi đâu lấy đây? Vũng bùn trong lãnh địa tộc Kỳ Nam chỉ còn một cái, kích thước còn nhỏ, căn bản không thỏa mãn được nhiều nhu cầu của dạ dày lớn như vậy.

Phải biết rằng, mỗi đầu voi lớn Kỳ Nam cứ nửa tháng sẽ phải ăn một trăm cân hồng nê thông hà. Nếu không gân cốt sẽ dần dần mềm yếu, nửa năm sau thể lực suy thoái, hai năm sau ngay cả nện bước đều đi không nổi. Ở trên thảo nguyên, sói không có răng chỉ có thể chờ chết, voi lớn Kỳ Nam không có sức mạnh như vậy, cách cái chết còn xa lắm không đây?

Đoàn xe liên minh phía bắc bốc xếp và vận chuyển hồng nê lần trước tới đại thảo nguyên đã là chuyện hơn hai tháng trước. Nói cách khác, nếu trong vòng ba tháng Kỳ Nam Tông không giải quyết xong vấn đề nguồn gốc hồng nê, voi lớn không ăn đến khẩu phần lương thực là việc quan trọng nhất. Vậy nên quay trở về vấn đề cũ: là quay đầu hướng Ẩn Lưu hay thừa kế di nguyện chí hướng của Đại Mục Thủ dời về phía đông?

Sau khi trải qua chuyện tối ngày hôm qua, dân tình trên dưới Kỳ Nam Tông xúc động phẫn nộ, mấy tiếng nói yếu ớt tiếp tục dời đông vừa mới phát ra đã bị từng chấm nhỏ nước bọt của mọi người đang tức giận che mất: “Hừ, giết Đại Mục Thủ, còn muốn cho chúng ta đầu nhập vào liên minh phía bắc? Làm mộng lớn con mẹ nó đi!”
Bình Luận (0)
Comment