Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 831

Edit: Meo

Beta: Tiểu Tuyền

Công Tôn Triển quay đầu, nhất thời giật mình. Mặt từng không có biểu lộ, hiện tại da thịt bộ mặt lại vặn vẹo, khóe mắt nhảy không ngừng, trong mắt cũng lộ ra ánh sáng thô bạo, một người êm đẹp, trong chớp mắt biến thành dã thú muốn cắn người. Thấy hắn không đáp, Đỗ Tẫn nắm chặc năm ngón tay, vội la lên: “Có phải thế không?”

“Đúng, đúng!”Công Tôn Triển chỉ cảm thấy xương vai muốn nứt, liên tục trả lời.

“Đồ Tẫn!” Lúc này Trường Thiên cũng mở miệng. Trong giọng của hắn bình thản, hai chữ ngắn ngủn nhưng mang theo uy nghiêm không thể tranh cãi, không thể kháng cự.

Đỗ Tẫn ở dưới tay hắn làm việc đã lâu, khắc sâu ảnh hưởng của hắn xây dựng, trong lòng mặc dù vội vàng, trong tay cũng không tự chủ được buông ra.

Công Tôn Triển vội vàng hoạt động một chút cánh tay. May Đồ Tẫn thân là kỳ lân thú nhưng chỉ có sức lực người phàm, lại không có chủ tâm nắm gãy bả vai Công Tôn Triển, mặc dù hắn cảm giác đau đớn, nhưng hoạt động hai cái cũng khá tốt. Giờ phút này lại đi nhìn Đồ Tẫn, hắn cảm thấy người này vẫn nên duy trì khuôn mặt than nhìn thuận mắt hơn nhiều lắm.

Ninh Tiểu Nhàn vốn chỉ cảm thấy ba chữ “Tần Tố Hà” này hơi có chút quen tai, thấy Đỗ Tẫn phản ứng quá mức kỳ dị, lúc này mới ngưng thần suy nghĩ một chút, cuối cùng từ chỗ sâu trong trí nhớ đem đoạn lịch sử của người này đào lên.

Tố Hà tiên tử!

Nàng là con gái của Tần Thì Vũ chưởng môn Vân Tiêu điện ngày xưa, vốn tên là Tần Tố Hà.

Vừa là tình cảm lúc Đồ Tẫn còn trẻ, cũng là thủ phạm cho gieo xuống Hồn độc, một tay đưa nhốt vào bí cảnh “Thượng Thiên Thê”.

Nếu ngày đó không có nàng tiến vào, cõi đời này cũng sẽ không có bí cảnh”Thượng Thiên Thê”; Nếu Ninh Tiểu Nhàn chưa từng từ trong nơi bí cảnh này đoạt chén Nguyệt quang, sẽ thu phục không được Đồ Tẫn, dĩ nhiên quan trọng nhất là không có chén Nguyệt Quang mà Đỗ Tẫn tích góp từng tí một hiệu lực Nguyệt Hoa, thần lực không chiếm được bổ sung có lẽ Trường Thiên đã sớm chết ở trên đường đi về phía tây, nàng cũng về làmmột người phàm vô danh, như thế nào lại có rất nhiều ân oán trước sau này, rất nhiều đặc sắc, rất nhiều quấn quýt si mê?

Người này từ đầu tới đuôi cũng chưa từng chân chính xuất hiện qua ở trước mắt nàng, song sự tồn tại của Tần Tố Hà, lại chân chính kích thích vận mệnh của Trường Thiên, Ninh Tiểu Nhàn và Đồ Tẫn. Trong chuyện này dây xích nhân quả kỳ diệu, hiện tại nàng hồi tưởng lại vẫn muốn phát ra cảm thán “Tạo hóa trêu ngươi”.

Nhất ẩm nhất trác, mạc phi tiền định? (ý nói mọi việc đã có nhân quả bên trong, muốn ném đi cũng không được)

Ngay tại thời điểm nàng cơ hồ muốn quên mất đoạn chuyện cũ này, cũng lúc này tên của Tố Hà tiên tử, dùng phương thức này, lần nữa đột ngột xuất hiện ở trong tầm mắt Đồ Tẫn.

Ninh Tiểu Nhàn lo lắng mà nhìn Đồ Tẫn một cái. Mặc dù vẫn đối với chuyện hắn hạ độc thủ giết chết Tiểu Tượng yêu trong lòng còn có ngăn cách, nhưng hắn dù sao cũng là thuộc hạ trung thành đắc lực nhất, theo nàng đi về phía tây đường dài đằng đẵng. Trong ấn tượng, nàng chưa từng thấy qua hắn thất thố như thế.

Đại khái, đối với nữ nhân nửa đời trước thích nhất cũng hận nhất, thật ra hắn chẳng bao giờ quên mất sao?

Nàng thầm thở dài một hơi, lên tiếng trấn an nói: “Bình tĩnh chớ nóng, Nam Thiệm Bộ Châu rộng lớnbực nào, người tên là Tần Tố Hà đếm không hết. Hỏi trước rồi hãy nói sau a.” Trong sâu xa lại cảm thấy, có lẽ đây chính là người Đồ Tẫn muốn tìm.

Công Tôn Triển nhìn ra trước kia Đồ Tẫn cùng khách khanh trưởng lão này có lẽ có chút ít liên quan, đang muốn mở miệng, Đồ Tẫn đã tiến lên một bước, đột nhiên đưa tay đặt tại trên huyệt Thái Dương của hắn, hẳn là không muốn lao lực hỏi thăm, muốn trực tiếp đọc trí nhớ của hắn rồi!

Công Tôn Triển không biết hắn động tác này ý gì, nhưng theo bản năng mà cảm giác ra không ổn. Ninh Tiểu Nhàn đã trầm sắc mặt xuống, giành trước quát lên: “Hồ nháo! Buông hắn ra, đối với đồng bạn sao có thể làm việcnhư vậy?”Công Tôn Triển vừa đứng ở bên này chiến tuyến của bọn họ, cũng không phải là chút ít lao phạm trong Thần Ma ngục, sao nàng có thể để mặc Đồ Tẫn vũ nhục hắn như vậy?

Trên tay Đồ Tẫn run lên, sưu hồn lực nhả mà không phát, quay đầu nhìn về phía Trường Thiên.

Trường Thiên đang ngưng mắt nhìn hắn, trầm giọng nói: “Buông ra!”

Đồ Tẫn nặng nề thở, lồng ngực mấy lần phập phồng, lúc này mới đưa tay mở ra.

Công Tôn Triển cũng không biết làm sao, lại có loại cảm giác tìm ra đường sống, phía sau lưng thấm ra mồ hôi lạnh. Tất cả mọi người là người phàm, hắn cũng không biết vì sao mình lại sợ người này muốn chết, tai nghe Đồ Tẫn gằn từng chữ: “Đem chuyện Tần Tố Hà nói ra, nếu có nữa nửa chữ nói ngoa......”

“Ngươi yên tâm, ta cùng Tần trưởng lão không có giao tình sâu, cũng không cần thiết giúp nàng giữ bí mật.” Công Tôn Triển xen lời hắn.Tâm tình người này tự kích động, mình dĩ nhiên vô ý trêu chọc hắn, nên trút hết những đều cần nói ra, “Tần trưởng lão rời đi Công Tôn gia, ta còn không tới hai mươi tuổi, đối với nàng ấn tượng không sâu.Chỉ nhớ rõ đó là một Đại mỹ nhân hiếm thấy, đem nhiều quý nữ ở Công Tôn thế gia đều không sánh bằng nàng. Có một lần, ta trong lúc vô tình nghe được mấy phụ nhân đố kỵ mỹ mạo của nàng, nói Tần Tố Hà cũng không giống đi ra từ trong danh môn thế gia.”

“Nàng đến từ nơi nào?”

Công Tôn Triển nói: “Nàng không nói rõ, chỉ biết là một tiên phái nho nhỏ ở phía Nam. Vừa không thể so sánh nổi cùng Công Tôn gia, chúng ta cũng sẽ không khó khăn đi hỏi tên tông phái này.”

Càng nghe càng thấy giống. Đồ Tẫn nuốt một chút nước miếng mới nói: “Nàng ở nhà ngươi có thể có, có thể có hôn phối hoặc tình nhân không?” Hỏi ra câu này, thần sắc của hắn khẩn trương hơn nữa.Chuyện cô gái phía ngoài xinh đẹp gả vào Tiên Tông, thế gia thường có.

“Thế thì chưa từng nghe nói.”Công Tôn Triển suy nghĩ một chút nói, “Ta nghe gia mẫu nói qua, trong gia tộc có không ít thiếu niên anh tuấn theo đuổi nàng, nhưng Tần trưởng lão tự cho mình rất cao, đem người ngăn ở ngoài ngàn dặm. Tự thân nàng lại là kết giới sư cường đại, ai cũng miễn cưỡng không được.” Nói tới đây, nhìn Đồ Tẫn một cái, ấp a ấp úng nói, ” Trong sách Gia phụ đã từng nói, mình cũng theo đuổi qua nàng, Tần trưởng lão đối diện gia phụ mặc dù hoà nhã chút ít, nhưng cũng, nhưng cũng không phải là loại quan hệ kia, chỉ là người thông minh hỗ trợ lẫn nhau mà thôi.”

“Nàng vì sao làm khách khanh ở Công Tôn gia?” Quan trọngnhất là, nàng làm sao chịu bỏ xuống phái Thượng Thiên? Nữ nhân này năm đó vì an toàn của phái Thượng Thiên, mà đưa hắn nhốt vào trong bí cảnh, có thể thấy được ở trong suy nghĩ của nàng, phân lượng của tình lang còn không cách nào so sánh với tông môn, sao nàng lại nguyện ý buông ra phái Thượng Thiên, không giải thích được đến Công Tôn thế gia xa mấy trăm vạn dặm đi làm khách khanh trưởng lão?

Công Tôn Triển thành thực nói: “Ta đây không biết. Nàng ở nhà ta làm khách khanh hơn sáu trăm năm sau ta mới ra đời, đối với đoạn trải qua này không hiểu nhiều lắm. Trong sánh viết tay của gia phụ chú trọng nghiên cứu trận pháp, cũng không đi nhớ chuyện nhỏ bực này.”

Hầu kết Đồ Tẫn trên dưới giật giật, mới hỏi ra khỏi vấn đề cực kỳ mấu chốt: “Nàng rời đi Công Tôn gia, đã đi nơi nào?”

Công Tôn Triển minh tư khổ tưởng thật lâu. Đỗ Tẫn biết rõ hắn muốn từ chỗ sâu trong trí nhớ đào ra lời nói của Tần Tố Hà, cũng cố gắng trầm mặc không đi quấy rầy hắn. Nếu không phải hai vị chủ nhân không cho phép hắn dùng Sưu hồn thuật, hiện tại hết thảy trong đầu Công Tôn Triển hắn đều biết rõ.

“Ngày đó Tần trưởng lão tìm đến gia phụ từ giã, ta vừa vặn đã ở trong thư phòng hắn.” Công Tôn Triển rốt cục nghĩ tới, “Gia phụ liên tục giữ lại, nàng chỉ cười nói không đi không được. Ta nhớ được...... Tần trưởng lão không có nói rõ ra mục đích của người, nhưng rõ ràng nói trước nàng muốn đi ‘Nhật xuất chi địa’( mảnh đất nơi mặt trời mọc).”

Nơi mặt trời mọc......Đông Phương? Đồ Tẫn đột nhiên nhắm mắt lại.

Ninh Tiểu Nhàn thấy bộ dáng kia, nói chuyện đều nhẹ nhàng: “Ngươi có thể xác định là nàng?”

“Là nàng!” tiếng nói Đồ Tẫn có hai phần nhịn không được  run rẩy, “Ngày xưa làm bạn, nàng cùng ta đề cập tới, muốn cùng đi du hành nơi mặt trời mọc!” Hai tay rũ bên người đã nắm chặc thành quyền, đến móng tay cũng đã đâm vào lòng bàn tay, hắn lại hồ đồ chưa cảm giác ra đau.

Hắn kinh ngạc đứng thẳng một hồi lâu, lâu đến Công Tôn Triển cũng cho là người này phải đổi làm hoá thạch rồi, Đồ Tẫn mới bỗng dưng xoay người, đối với Trường Thiên thi lễ một cái, thật sâu cúi đầu nói: “Thần Quân, đợi chuyện Quảng Thành Cung kết thúc, ta muốn đi tìm tung tích của nàng, xin ngài cho phép.”

Trường Thiên không có suy nghĩ nhiều, gật đầu: ” Nhưng nếu ngươi ảnh hưởng tới hành động kế tiếp, ta tất sẽ trách phạt.” giọng nói băng hàn vô cùng, nghe thấy người như ở vào trời đông giá rét quay đầu bị dội xuống một chậu nước đá, phải giật mình một cái.

Hắn đã mất thần lực, hiện tại không biết vận dụng là cái bí phápgì.

Đồ Tẫn cũng run lên, lập tức hít một hơi thật sâu, cố đè xuống tâm tình nói: “Tất nhiên không dám!”

Hắn dù sao cũng là Hồn tu, tâm tình nắm trong tay rất có tâm đắc, lại bị Trường Thiên thức tỉnh, biết chuyện này phải tính toán lâu dài, vội vàng không được, vì vậy trong chốc lát này đã tỉnh táo lại.

Kế tiếp, mọi người nghị luận chuyện trận pháp. Ước chừng qua hai canh giờ, Công Tôn Triển mới cáo lui.

Ninh Tiểu Nhàn liếc Trường Thiên một cái, duỗi lưng một cái cười nói: “Ta đi ra ngoài đi dạo một chút.” Xốc rèm, chậm rãi đi ra ngoài.

Trường Thiên biết nàng sợ ở một phòng với mình, cũng không ngăn trở, chỉ cười nhẹ một tiếng, Từ trong ánh sáng Oánh Quang Thảo lấy ra giấy bút, bắt đầu thôi diễn trận pháp huyền bí Cố Ẩn Sơn Hà. Nếu lão rùa thần ở chỗ này, nói không chừng được sổ ghi chép Công Tôn giải thích, rất nhanh là có thể suy diễn ra đạo lý. Nhưng mặc dù con đường trận pháp Trường Thiên cũng có đọc lướt qua, nhưng khôngtinh thâm như lão.

Cố Ẩn Sơn Hà trận đối với Trận Pháp Sư mà nói, cũng là sự vật hoàn toàn mới.Vì sao Càn Thanh Thánh điện nhất định phải chiêu dụ chuyên gia trận pháp? Đó chính là vấn đề nền tảng sâu cạn. Giống như tham gia mấy giải thi đấu, giống như trước đối mặt với thấy những điều chưa hề thấy, đề mục văn sở vị văn (mới nghe lần đầu) là cổ quái, giống như Thủy Vân số học ngu ngốc thì nhất định là ngồi đến trăm năm, moi ruột gan cũng nghĩ không ra được, mà học bá nói không chừng cắn cắn bút đầu, không chừng ba mươi phút đã giải đáp xong, đây chính là quy luật hiểu rõ khác biệt trình độ đối với bản chất và sự vật.

#####

Hoàn Công Thế trở lại bên trong lều trướng của mình, nụ cười trên mặt đã sớm biến mất, thật lâu không nói.

Úy Văn Long theo sát phía sau hắn, thấy hắn vẫy lui người không có phận sự, trên mặt mới lộ ra thần sắc lo lắng nói: “Không có ngờ tới Hám Thiên Thần Quân cũng xuất hiện ở bên trong Vân Mộng Trạch. Chỉ hy vọng hắn không làm rối loạn kế hoạch của chúng ta.”

Hoàn Công Thế lắc đầu nói: “Ngày mai vào trận thăm dò, có Ba Xà đồng hành, có lẽ có thể thuận lợi hơn chút ít. Cái Tiểu thế giới này là thần thú mở, có lẽ thần thú Ba Xà sẽ hiểu rõ hơn.”

Úy Văn Long lấy lòng nói: “Hoàn Phó điện chủ thật là lòng dạ rộng rãi, còn muốn phái người dò Cố Ẩn Sơn hà trận! Rõ ràng chúng ta đều có phương pháp phá trận.”

Hoàn Công Thế chậm rãi ngồi xuống nói: “Biện pháp kia dính líu rất rộng, vạn bất đắc dĩ mới có thể vận dụng. Ngày mai cố gắng làm tiếp một lần cuối cùng.”

Một gã tâm phúc khác hỏi lo lắng trong lòng mọi người: “Nếu lần này phá trận không được nữa, chúng ta phải làm sao cùng đám người Hám Thiên Thần Quân?”

Kế hoạch này bọn họ từng bước từng bước thực hành đến bây giờ, đột nhiên nhiều thêm nhân vật truyền kỳ dính líu vào trong đó, nhớ tới uy phong Ba Xà, trong lòng mọi người đều có chút lo sợ.
Bình Luận (0)
Comment