Nợ Âm Khó Thoát

Chương 107

Chỉ trong vòng vài ngày đột phá lên Trúc Cơ, rất nhiều người sẽ nghĩ là chuyện không thể, nhưng tôi nhất định phải thử.

Tiến vào cảnh giới dẫn khí hậu kỳ, nội dung ở trang thứ ba trong Tang Sinh Kinh tôi cũng đã xem được, nội dung trong trang ba, chính là giải thích về Trúc Cơ.

Lại tiếp tục ngồi khoanh chân trên giường, một viên Linh Khí Đan được nhét vào trong miệng, đi vào trạng thái khổ luyện.

Trong lúc đó, gần như chỉ khi nào tôi buồn đi vệ sinh hoặc khi bụng đã đói cồn cào, tôi mới tỉnh dậy khỏi trạng thái tu luyện.

Mà thời gian chớp mắt đã trôi qua bốn ngày, những ngày này, tôi cảm nhận được linh khí trong khí hải đúng thật là đã tăng lên, hơn nữa cũng thấy khí hải lại đạt tới một điểm linh giới.

Nhưng lại không thể xâm nhập vào chướng ngại che chắn trước cảnh giới Trúc Cơ, điều này khiến lòng tôi có phần sốt ruột, lúc này, tôi nghĩ tới một câu nói của Mễ Trần từng nói với tôi, muốn nhanh sẽ không thành.

Nói như vậy, e rằng chính là đang chỉ trạng thái hiện giờ của tôi, giữa lúc đó thậm chí tôi đã dùng thời gian nửa ngày, thử tiếp tục đi làm quen chú Phá Canh, muốn dựa vào việc này để xoa dịu tâm tình vội vã của bản thân.

Cuối cùng lại phát hiện vẫn chẳng có bất kỳ tác dụng gì, buổi tối hôm đó, tôi nhận được điện thoại của Mễ Trần.

Anh ta hỏi tôi tình hình đột phá như nào rồi? Tôi trầm mặc một lát, nói với Mễ Trần vẫn còn thiếu nửa bước nữa, sau đó Mễ Trần nói với tôi, ngày mai chính là giữa tháng bảy rồi, nếu như tôi không đột phá được lên cảnh giới Trúc Cơ, chỉ sợ không còn cách nào để tham gia vào trận chiến.

Nghe vậy, lòng tôi trùng xuống, hỏi ngày mai lúc thì hành động?

- Nửa đêm giờ tý!

Thở dài một tiếng, tôi nói với Mễ Trần:

- Chẳng phải vẫn còn thời gian một ngày nữa sao? Nếu như trước mười giờ tối ngày mai tôi vẫn chưa gọi điện cho anh, vậy là vì tôi không đi nữa.

Nói xong câu này, tôi cũng trực tiếp cúp máy, chỉ còn thời gian một ngày, nhưng tôi có thể thành công không? Lòng tôi thấp thỏm lo âu.

Sau khi tắt điện thoại, tôi lại ngồi khoanh chân trên giường, nhưng lần này tôi không vội vã tu luyện, mà không ngừng điều động linh khí trong người, vận chuyển đi khắp cơ thể.

Muốn thẩm tách loại cảm giác này, đồng thời, trong đầu cũng hồi tưởng lời giải thích về Trúc Cơ trong Tang Sinh Kinh.

Nếu như nói, cảnh giới dẫn khí là đường nhập môn vào tu luyện, vậy thì Trúc Cơ, chính là cảnh giới giúp bạn xây một nền móng vững chắc để tiến vào trong con đường tu đạo.

Thứ gọi là Trúc Cơ, chính là ở trong khí hải, hình thành một đạo cơ nguyên mẫu đầu tiên.

Hơn nữa hình như đạo cơ này còn quan trọng tới mức có liên quan đến việc tu đạo về sau có thể đi được bao xa. Đạo cơ chia cấp bậc, tổng gồm chín cấp, nhưng ghi chép trong Tang Sinh Kinh thì chỉ có bảy cấp.

Nói đơn giản hơn, đạo cơ có thể hình thành một trụ đài hình góc cạnh*, ba cạnh là cấp một, chín cạnh là cấp cao nhất.

Trong Tang Sinh Kinh nói góc cạnh càng nhiều, con đường tu đạo sao này sẽ đi được càng xa.

“Thôi kệ, thử cố lần nữa nào!”

Nghĩ trước nghĩ sau, thời gian còn lại cho tôi đã không nhiều, không thử thì thực sự không còn cơ hội rồi.

Tập trung tinh thần, ấn kết trong tay tôi bắt đầu biến hóa, sau đó điều động linh khí trong khí hải, bắt đầu không ngừng ngưng tụ trong khí hải.

Khi linh khí trong khí hải bắt đầu toát ra ngoài, mắt thấy linh khí ngưng tụ thành hình, lòng tôi khẽ căm hận, mặc kệ là như nào, đều phải thử từ cấp cao trước.

Tôi bắt đầu khống chế linh khí, ngưng tụ một đạo cơ chín cạnh trong khí hải, nhưng chỉ mới tiến hành được chưa đầy mười phút, linh khí vẫn đang bắt đầu ngưng tụ bỗng lập tức tan ra.

Lòng tôi trùng xuống, xem ra tôi đánh giá quá cao bản thân rồi, chín cạnh không được, vậy thì tám cạnh! Thất bại!

Bảy cạnh, thất bại!

Sáu cạnh, thất bại!

Tôi hít sâu một hơi, để cho bản thân bình tĩnh lại.

Sáu cạnh rồi, cấp thấp nhất là ba cạnh, tình trạng của tôi bây giờ, đã thuộc về trung đẳng, cứ tiếp tục hạ đạo cơ xuống, vậy chính là hạ đẳng, lẽ nào ông trời đã quyết định tôi chỉ có thể đi được không xa trong con đường tu đạo sao?

Hay là nói, hiện tại tôi căn bản không phù hợp để ngưng tụ đạo cơ?

Tôi không can tâm, ấn kết trong tay lại bắt đầu biến hóa, hạ đẳng thì hạ đẳng, Tang Sinh Kinh cũng lờ mờ đề cập, vào Trúc Cơ rồi thì về sau có thể thông qua thủ đoạn để tăng cao sức mạnh.

Hạ đẳng, vậy thì hạ đẳng!

Đạo cơ năm cạnh, ngưng tụ thất bại! Đạo cơ bốn cạnh, thất bại.

Tôi cảm nhận được trái tim mình đã không đập theo sự khống chế, mà lúc này, khóe miệng tôi cũng lộ ra một nụ cười khổ.

“Lẽ nào cuối cùng chỉ có thể ngưng tụ đạo cơ ba cạnh hạ đẳng nhất hay sao? Thôi thôi, vậy thì ba cạnh cũng được!”

Tôi cũng không biết nói gì, lúc này, chỉ có thể chấp nhận số phận, ba cạnh, vậy thì ba cạnh, suy nghĩ này vừa vụt qua, ấn kết trong tay lại bắt đầu biến hóa, linh khí trong khí hải bắt đầu không ngừng thoát ra ngoài.

Lần này, cuối cùng tôi cũng cảm nhận được cảm giác sáng khoái, ít nhất cũng sảng khoái hơn lúc trước nhiều.

Linh khí không ngừng ngưng tụ trong khí hải, tôi khống chế linh khí ngưng tụ về phía đạo cơ hình ba cạnh, tất cả đều diễn ra bình thường, không có cảm giác trở ngại như lúc trước.

Dù nói trong lòng vẫn có chút thất vọng, nhưng chỉ cần ngưng tụ được đạo cơ, thì đến cùng vẫn có thể tham gia vào trận chiến tối mai.

Linh khí trong cơ thể mau chóng dồn về phiá đạo cơ đã bắt đầu từ từ thành hình ở giữa, giây tiếp theo, cả người tôi sợ hãi.

Bởi vì linh khí ở giữa khí hải đột nhiên trở lên vô cùng hỗn loạn, đồng thời một tiếng vang khản đục truyền ra từ trong khí hải của tôi.

Cả người tôi không hề có phòng bị với sự việc đột nhiên xảy ra này.

Vốn dĩ đạo cơ ba cạnh đã sắp thành hình, bỗng dưng lại bị tiếng nổ này làm tan hết, những linh khí kia hoàn toàn không chịu sự không chế, bắt đầu tự kết thành một hình thái kỳ lạ.

Nhìn thấy vậy tôi muốn dốc toàn lực khống chế linh khí, lại phát hiện cho dù tôi làm thế nào thì linh khí cũng đều không chịu sự kiểm soát của tôi.

Trực tiếp bắt đầu ngưng tụ trong khí hải, thành một hình thái nhìn vô cùng quái dị, lăng trụ hình bán nguyệt.

Không sai, chính là lăng trụ hình bán nguyệt, mà lúc này cũng đã hình thành hình thái của đạo cơ, nhưng lăng trụ bán nguyệt là thứ đạo cơ gì?

Đến ngay cả trong Tang Sinh Kinh tôi cũng không thấy có bất kỳ chữ nào ghi chép về vấn đề như thế này.

Bán nguyệt, nói chính xác hơn, cũng coi là hai cạnh à? một hình cung bán nguyệt, còn có một đường thẳng, nhưng nói là hình cạnh thì lại có chút mơ hồ, nói đơn giản hơn, đây là đạo cơ ngay cả ba cạnh cũng không phải.

Tôi hoàn toàn không tiếp nhận nổi những gì đang diễn ra, nếu như nói tôi chỉ ngưng tụ được đạo cơ ba cạnh, vậy qua một thời gian nữa, chắc tôi cũng còn chấp nhận được.

Nhưng bây giờ thì sao? Đạo cơ mà đến ngay cả ba cạnh cũng không phải?

Chính vào lúc này, lòng tôi buồn rầu, cả người ngồi khoanh chân xuống, tập trung tinh thần, bởi vì tôi phát hiện lúc này bên trong đạo cơ cổ quái, đang truyền ra một luồng khí cực kỳ dồi dào, một dòng linh khí thanh thuần lan ra khắp cơ thể.

Mà hình như những linh khí này còn đang tôi luyện thứ gì đó, không lâu sau, tôi phát hiện lỗ chân lông toàn thân bỗng nở ra, một mùi hôi thối cũng bốc ra ngoài.

Tôi nhíu mày, đây là đang bắt đầu tẩy tủy hay sao?

Mặc dù bây giờ tôi đang cực kỳ bất mãn với đạo cơ này, nhưng vào lúc đang tẩy tủy quan trọng, tôi không thể chậm chạp, dù sao đây cũng là đạo cơ mà tự mình hình thành, tôi chỉ có thể âm thầm chấp nhận.

Đau khổ trong lòng không biết phải tả thế nào, dù sao thì, đợi tẩy tủy xong nói tiếp!

Cứ như vậy, tôi cảm nhận được linh khí đang chạy nhảy lung tung khắp cơ thể, mà bản thân tôi cũng đi vào trạng thái tu luyện.

Đợi đến sáng thứ hai, tôi cảm giác thấy linh khí đều đã quay trở lại khí hải, chiếm cứ trên đạo cơ, tôi lúc này mới từ từ mở mắt.

Giây phút mở mắt ra, tôi lập tức ngửi thấy một mùi hôi thối đến nhức mũi, tiếp đó phát hiện toàn thân đang bị bao phủ một tầng vết bẩn màu đen, nhìn cũng thấy buồn nôn.

Tôi vội vàng chạy vào nhà tắm, sau khi ra ngoài, cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm hẳn.

Lần đầu tiên tẩy tủy, vậy bây giờ tôi có lẽ cũng được coi là Trúc Cơ cấp một, chỉ có điều đạo cơ kia vẫn khiến tôi có chút buồn rầu, nhưng tôi thử hơi đi cảm ứng một tý, lại phát hiện linh khí trong người hình như cũng không bị ảnh hưởng của đạo cơ mà trở lên yếu ớt.

Điều này khiến lòng tôi yên tâm hơn nhiều, lúc này, nghĩ đến điều gì đó, tôi vội vàng xem thời gian, không ngờ đã bảy giờ tối.

Tôi vội vàng cầm lấy điện thoại, gọi điện cho Mễ Trần, không lâu sau anh ta nghe máy.

- Qua đây đón tôi!

Chú thích*

Hình góc cạnh: nguyên gốc 棱形 mình tra trên mạng BAIDU của Trung Quốc thì nó ra cái hình như dưới giống kiểu một hình có nhiều mặt, và mình cũng hem biết tiếng Việt gọi là hình góc cạnh có đúng hay không:V thỉnh các cao nhân toán hình chỉ giáo!!
Bình Luận (0)
Comment