Nợ Âm Khó Thoát

Chương 141

Tiếng bước chân vang lên, không lâu sau, tôi nhìn thấy một thân hình xuất hiện trước cửa ký túc, bởi vì tầm mắt của chuột không quá tốt, cho nên lúc này tôi cũng nhìn không rõ.

Thân hình dừng lại trước cửa ký túc một lát, mới tiếp tục nhấc chân, bước vào bên trong, sau khi thân hình tiến vào trong, tầm mắt lúc này mới dần dần rõ rệt hơn nhiều.

Người này không còn nghi ngờ gì nữa chính là Hàn Đại Lương, thông qua chuột, tôi cũng có thể nhìn thấy sắc vẻ nặng nề treo trên gương mặt Hàn Đại Lương.

Sau khi Hàn Đại Lương tiến vào ký túc xá, thận trọng nhìn ngó tứ phía xung quanh, giây tiếp theo, trong tay Hàn Đại Lương xuất hiện một lá bùa màu đỏ thẫm, Hàn Đại Lương lạnh giọng hô lên một tiếng:

- Phong hỏa vô hình, lệ khí vô tung, truy!

Khi tiếng nói của Hàn Đại Lương vừa dứt, hai lá bùa trong tay ông ta lập tức đập ngay xuống dưới mặt đất, một ánh sáng màu đỏ bỗng phóng lên, không ngờ là trực tiếp phóng lên tầng trên.

Nhìn thấy những điều này lòng tôi kinh hãi, đem tình hình hồi báo lại với Hạ Mạch trong khách sạn, đồng thời cũng vội vàng khống chế con chuột, mau chóng chạy lên tầng trên.

Trực tiếp lên đến tầng hai, tôi cũng nhìn thấy Hàn Đại Lương cũng đã chạy lên tầng hai từ một chỗ nào đó, mà trước mặt Hàn Đại Lương, chính là ánh sáng màu đỏ lúc trước.

Lá bùa này có lẽ là một loại bùa dò tìm khí mùi, lúc này tôi cũng không lại gần, trốn im trong một góc, cẩn thận chờ đợi.

Thình!

Đột nhiên, tôi nghe thấy một tiếng vang phát ra từ một căn phòng trước mặt, còn cả một tiếng thét thảm thiết.

Đó là tiếng của Chu Tư Mộng, mà tôi cũng bắt đầu tập trung cao độ, im lặng nhìn tất cả mọi việc đang diễn ra trước mắt, muốn tiến lên trước, nhưng lại sợ luồng khí phát ra từ trong trận chiến sẽ làm hại đến tôi.

Hiện tại tôi chỉ là một con chuột, nếu như bị luồng khí khủng bố toát ra từ trong trận chiến ập vào người, vậy thì thực sự sẽ chết ngay lập tức.

Nghĩ đến đây tôi cũng không dám lơ là, tiếp đó, lại là một tràng tiếng tranh đấu vang lên, tôi nhìn thấy thân hình của Hàn Đại Lương ngay lập tức lui ra khỏi phòng, quần áo trên người không có gió mà cũng lay động.

Lúc này lòng tôi vô cùng kinh hãi, thực lực mà Hàn Đại Lương biểu hiện ra bên ngoài, không ngờ lại khủng bố đến vậy?

Luồng khí mà bây giờ tôi đang cảm nhận được, tuyệt đối còn trên cả Hạ Mạch, hiện tại gần như có thể khẳng định, những gì Hạ Mạch nghi ngờ là đúng.

Hàn Đại Lương chắc chắn có vấn đề, thực lực của ông ta, đừng nói là chạy từ chỗ hiệu trưởng qua đây, cho dù là chạy dài cả nghìn mét, cũng không đến mức thở hồng hộc.

Đến được cảnh giới này, hoàn toàn có thể tự do khống chế khí mùi của mình, chỉ cần không dốc toàn bộ sức lực để chiến đấu, dưới tình cảnh phải tiêu hao quá nhiều sức lực, khí mùi không thể nào loạn được.

Tôi vội vàng khống chế con chuột chui vào một góc, cẩn thận quan sát.

Bởi vì chính vào lúc này, tôi nhìn thấy một thân người đỏ lòm như máu đang xông ra từ trong phòng ký túc, bộ tóc dài bay loạn xạ sau lưng, một tiếng gầm khiến người ta lạnh gáy vang lên, Chu Tư Mộng trực tiếp bổ nhào tới trước mặt Hàn Đại Lương.

- Nghiệp chướng, tự tìm cái chết à?

Sắc mặt Hàn Đại Lương cực kỳ nặng nề, chỉ thấy ông ta phẫn nộ, tiếng nói sắc lạnh truyền ra, trong tay Hàn Đại Lương, không ngờ lại xuất hiện một cây gậy màu đen.

Khi cây gậy màu đen này xuất hiện, tôi theo bản năng hít một hơi lạnh, bởi vì cây gậy kia, nhìn cực kỳ giống xương người, quan trọng nhất là, lúc cây gậy xuất hiện, bên trên còn toát ra một làn khí màu đen vô cùng đáng sợ.

Luồng khí màu đen từ từ ngưng tụ kết thành từng chiếc đầu lâu cực kỳ nhỏ.

Không nói cái khác, thứ này vừa nhìn đã biết không phải pháp khí của chính phái, mà thuộc về những tà môn ngoại đạo.

Sau khi báo cáo những điều này với Hạ Mạch, sắc mặt Hạ Mạch u ám, trầm mặc giây lát, Hạ Mạch vội vàng nói với tôi.

- tiếp tục kéo xa khoảng cách, cố gắng bảo vệ an toàn cho con chuột, đêm nay chúng ta có thể biết được nhiều tin tức hữu dụng.

Tiếng Hạ Mạch truyền đến, tôi gật gật đầu, vội vàng khống chế con chuột chui vào trong một hang chuột nhỏ, ở chỗ này, vừa hay có thể nhìn thấy trận chiến giữa Chu Tư Mộng và Hàn Đại Lương, đồng thời cũng vô cùng bí mật.

Mà chỗ này cũng cảm nhận được rất ít luồng khí phát ra từ trong cuộc chiến.

Hạ Mạch tiếp tục nói với tôi, thuật pháp không chính không tà, còn phải xem bạn dùng trên con đường nào, cho nên phân ra thuật pháp chính và tà, tất cả đều chỉ là vì lòng người.

Có điều sau đó Hạ Mạch cũng vội vàng bổ sung thêm:

- Có điều có một số tà thuật đích thực là có thể gây ảnh hưởng đến tâm trạng của con người, khiến cho một vài người tu đạo vốn dĩ không có lòng dạ bất thường gì, bỗng trở lên tà ác vô cùng.

Tôi hiểu ý của Hạ Mạch, có đạo thuật mặc dù không thuộc về đạo pháp của chính phái, nhưng đều phụ thuộc vào tâm trí con người, người tu luyện dùng trên con đường chân chính, cũng không phải là không thể.

Lại tiếp tục đem sự chú ý đặt vào trong trận chiến giữa Chu Tư Mộng và Hàn Đại Lương, luồng khí trên người Chu Tư Mộng lúc này dường như trở lên vô cùng khủng bố, không biết tại vì sao, tôi cảm thấy Chu Tư Mộng có sát ý với Hàn Đại Lương, hình còn hơn cả đối với tôi và Hạ Mạch.

Khí âm sát trên người gần như chưa lúc nào dừng lại, trực tiếp phóng thẳng tới chỗ Hàn Đại Lương.

Thực lực của Hàn Đại Lương cũng vô cùng khủng bố, nhưng dưới công kích của Chu Tư Mộng, không ngờ ông ta lại rơi vào thế hạ phong, nguyên nhất chủ yếu nhất, chính là Chu Tư Mộng có bảo hộ của đại trận trong ký túc.

Có giúp đỡ của đại trận, khí âm sát trên người Chu Tư Mộng cuồn cuồn không tận, nhưng Hàn Đại Lương thì không như vậy, sau khi chân nguyên trong người ông ta tiêu hao, cũng không thể không ngừng hồi phục.

- Nghiệp chướng, thật sự cho rằng bản đạo không phải là đối thủ của ngươi sao? Bảo đạo không lộ ra uy lực, ngươi nghĩ bản đạo là con mèo bệnh?

Hàn Đại Lương hô lên, từ trong giọng nói của ông ta, tôi cũng nghe ra sự phẫn nộ nói không thành lời.

Ông ta luôn bị rơi vào thế hạ phong dưới tay Chu Tư Mộng, bị đàn áp lâu như vậy, có lẽ đã tức giận rồi, lập tức, cả người Hàn Đại Lương mạnh mẽ lùi ra sau một khoảng cách khá xa.

Tiếp đó, Chu Tư Mộng phía đối diện lại không để ý đến lời nói của Hàn Đại Lương.

- Giết ông, tôi phải giết chết ông! Chết, ông phải chết!

Tiếng nói khàn khàn của Chu Tư Mộng không ngừng truyền ra, tiếng nói đầy căm hận, lúc này, tôi rất tò mò, sau lại không nhìn thấy bóng dáng của Chu Đào đâu nhỉ?

Không phải thằng đó rất thích xem náo nhiệt sao? Sao bây giờ lại không thấy mặt mũi đâu rồi?

Có điều cậu ta có ở đây hay không không quan trọng, mục đích quan trọng nhất của tôi lúc này chính là quan sát Hàn Đại Lương, nhìn xem ông ta rốt cuộc đang che giấu thứ gì.

- Dựa vào ngươi, muốn giết ta? Người không biết mình có bao nhiêu cân bao nhiêu lạng hay sao?

Tiếp đó, đối với tiếng gầm gừ đầy phẫn nộ của Chu Tư Mộng, khóe miệng Hàn Đại Lương lộ ra một nụ cười chế giễu, hình như không hề để ý tới câu nói của Chu Tư Mộng.

Ấn kết trong tay Hàn Đại Lương bắt đầu biến hóa, ở trước mặt Hàn Đại Lương, trên khúc xương người, đang từ từ toát ra một làn khí đen nồng nặc.

Lòng tôi trùng xuống, Hàn Đại Lương có gì đó mờ ám, trong cơ thể của ông ta, hình như còn cất giấu cả khí âm sát, mà khí âm sát này lại không hề yếu hơn chân nguyên trong người ông ta.

Bởi vì muốn kích phát pháp bảo xương người kia, không thể dùng chân nguyên, nhất định phải dùng khí âm sát thuộc âm thì mới được.

Khí âm sát mau chóng toát ra từ trên gậy xương người, tiếp đó không ngờ trước mặt Hàn Đại Lương lại xuất hiện một thân người mờ ảo.

Không sai, một hình người mờ mờ ảo ảo, lẽ nào Hàn Đại Lương này nuôi tiểu quỷ?

Lòng tôi kinh hãi không thôi, Hàn Đại Lương này đích thực xuất thân từ tà môn không chân chính, ông ta còn nuôi tiểu quỷ? Có điều giây tiếp theo, tôi lập tức cảm thấy có gì đó không đúng, hình như không phải tiểu quỷ.

Bởi vì tôi nhìn thấy trong hốc mắt của hình người màu đen kia, không có chút thần sắc nào, cho dù là quỷ, cũng phải có chút thần sắc của quỷ tu mới đúng, không thể có hình dạng như thế này.

Khi hình người xuất hiện, trực tiếp nắm lấy pháp bảo xương người, sau đó xông tới chỗ Chu Tư Mộng, pháp bảo xương người trong tay mạnh mẽ vung xuống.

Mà lúc này, tôi nhìn thấy khóe miệng Hàn Đại Lương nhếch lên thành nụ cười lạnh lẽo, trong tay xuất hiện một lá bùa, âm thầm vận hành.
Bình Luận (0)
Comment