Nói xong, tôi vẫn nhìn Hoàng Tiểu Tiên, muốn nhìn xem trên mặt chị ta sẽ có phản ứng như thế nào.
Không thể không nói, kỹ thuật diễn xuất của Hoàng Tiểu Tiên, không tham gia
vào trong giới showbiz quả thực quá lãng phí, chỉ thấy mặt chị ta bất
ngờ xen lẫn ngơ ngác không hiểu gì nhìn tôi, hỏi tôi nói vậy là có ý gì?
Tôi cười khổ:
- Chị Tiểu Tiên, chỉ vẫn còn muốn giấu em à?
- Mấy tháng trước, chị là người mặc áo choàng đen đã cứu sống em và mấy
người cảnh sát khỏi tay kẻ tà đạo ở ngoại ô phải không? Đúng thật là
phải cảm ơn mùi hương đặt biệt trên người chị, bằng không không biết đến bao giờ em mới biết được tất cả những điều này.
Nhìn Hoàng Tiểu Tiên, tôi nói hết suy nghĩ trong lòng ra, mặc dù hiện tại
tôi vẫn chưa biết thân phận thật sự của Hoàng Tiểu Tiên, nhưng tôi và
chị ta tiếp xúc với nhau không phải chỉ mới ngày một ngày hai, những thứ khác tôi không biết, nhưng tôi biết Hoàng Tiểu Tiên không có tâm địa
xấu đối với tôi.
Bằng không khi phát hiện ra, tôi cũng chẳng trực tiếp vạch trần chị ta.
- Thằng nhóc ngốc nghếch này có phải ra ngoài một thời gian bị thứ gì đập vào đầu rồi hay không?
Hoàng Tiểu Tiên nhíu mày, nhìn tôi hỏi.
Tôi lắc đầu, tiếp tục nói:
- Được rồi chị Tiểu Tiên, mặc dù em vạch trần chị, nhưng em nhất định sẽ
không nói với người khác, em biết chị che giấu thân phận là vì có nỗi
khổ riêng, lệ quỷ bên cạnh em chị cảm nhận được rồi đúng không?
- Cho dù là đàn ông có dương khí nặng đứng cạnh lệ quỷ cũng cảm thấy lành lạnh, chứ đừng nói một người con gái nhỏ bé như chị Tiểu Tiên, lúc này
so với lúc vừa đến, chị gặp phải oán quỷ kia, hoàn toàn khác biệt!
Miệng nói, nhưng mắt vẫn nhìn Hoàng Tiểu Tiên không rời, chính vào lúc tôi
nói xong, tôi nhìn thấy động tác trên tay chị ta hơi khựng lại.
Sau đó Hoàng Tiểu Tiên ngẩng đầu, cười nhàn nhạt nhìn tôi.
- Em trai ngốc của chị, lâu như vậy mới phát hiện ra, em đúng là ngốc thật đấy.
Mặc dù chỉ là một câu nói ngắn ngủi, những cũng đủ chứng minh, Hoàng Tiểu Tiên đã thừa nhận mọi chuyện.
Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên trước mặt, sau đó nói:
- Được rồi chị Tiểu Tiên, chỉ phải che giấu thì cứ tiếp tục che giấu, em
chỉ xác nhận thôi, với lại, sau này chị có thể đừng sử dụng mê thuật với em nữa được không? Nếu như có một ngày em không khống chế được nữa, vậy thì sao có được?
Tôi trưng ra bộ mặt đau khổ nhìn Hoàng Tiểu Tiên, lúc này hồi tưởng lại tình hình lúc
trước, nói gì thì nói tôi cũng là một người tu đạo, thực lực mặc dù
không mạnh, nhưng ít nhất cũng có năng lực chấn tĩnh cơ bản nhất.
Lúc trước lực chấn tĩnh đều vô dụng khi đối diện với Hoàng Tiểu Tiên, một
người con gái bình thường không thể khiến tôi bị như vậy, nghĩ kỹ thì,
Hoàng Tiểu Tiên nhất định đã dùng mê thuật.
- Hi hi hi, nếu như em thật sự không khống chế được nữa, thì chị đây chẳng phải tương kế tựu kế rồi hay sao?
Hoàng Tiểu Tiên che miệng cười khẽ, đưa đôi mắt ướt long lanh nhìn tôi, cất
tiếng nói, nghe vậy tôi vội vàng cúi đầu xuống ăn cơm, hiện tại đã xác
thực xong, lòng tôi cũng thoải mái hơn nhiều, mặc dù vẫn còn vài vấn đề, nhưng bây giờ tôi không định hỏi chị ta nữa.
- Được rồi, không trêu em nữa, vừa hay em về rồi, chị có chuyện muốn nhờ em giúp, ăn xong rồi nói.
Lúc này, Hoàng Tiểu Tiên cũng trở về trạng thái đàng hoàng, nhìn tôi nói.
Tôi gật đầu, ăn cơm xong, tôi kêu Phương Trình Chu về phòng trước, bởi vì
vừa nãy tôi cảm nhận được, Hoàng Tiểu Tiên có chút tránh né Phương Trình Chu.
Đợi Phương Trình Chu rời
đi, Hoàng Tiểu Tiên phẩy tay một cái, lập tức xung quanh bỗng xuất hiện một tầng năng lượng đặc biệt, tầng năng lượng này ngăn cách căn phòng
với thế giới bên ngoài.
- Ngồi
xuống đi, chị biết trong lòng em nhất định vẫn còn rất nhiều nghi hoặc,
hỏi đi, những chuyện có thể nói với em chị đều sẽ nói.
Sau khi ngồi xuống, Hoàng Tiểu Tiên bày ra một tư thế “lười biếng”trên
sô-pha, hoàn toàn phơi ra thân người hoàn mỹ, ực, hình như dùng từ chưa
đúng lắm, cường điệu một chút, vẫn còn mặc quần áo.
- Cái đó, chị Tiểu Tiên, nếu chị đã nói thế, vậy em không khách khí nữa.
Hoàng Tiểu Tiên đều đã nói như vậy rồi, tôi cũng không cần phải giữ kẽ, tôi suy nghĩ một lát, bèn cất tiếng hỏi Hoàng Tiểu Tiên:
- chị Tiểu Tiên, căn nhà này có thật là của chị không? Lão già thối tha kia đúng là chồng chị?
- Không phải, lão già đó độc thân, đã làm không ít chuyện xấu, chị dùng Hoan thuật, khiến lão sang tên căn nhà này cho chị.
Hoàng Tiểu Tiên không do dự, trả lời tôi, nghe vậy tôi gật đầu, hỏi tiếp:
- Lão già đó sau khi chết bị luyện thành tiểu quỷ, cũng là do chị làm?
Hoàng Tiểu Tiên gật đầu nhìn tôi, sau đó nói:
- Không sai, bởi vì có vài lý do đặc biệt, có rất nhiều chuyện chị hành
sự không được thuận tiện, cho nên tiện tay nuôi lão thành tiểu quỷ, cũng coi như để lão đền tội cho những người con gái đã bị lão hãm hại.
Lúc này, Hoàng Tiểu Tiên nói qua với tôi, căn nhà này lúc trước là của lão
già kia, lão cũng cho người khác thuê, nhưng chỉ cho con gái thuê.
Lão âm thầm nắp camera trong phòng, sau đó quay trộm những hình ảnh riêng
tư của nữ sinh, đem ra uy hiếp, làm hại rất nhiều người.
Rất nhiều nữ sinh sợ mất mặt, không dám báo cảnh sát, chỉ có thể để lão lạm dụng.
Nghe vậy, tôi chửi thề trong lòng, nếu đúng thật như những gì Hoàng Tiểu
Tiên nói, vậy lão già kia con mẹ nó không phải thứ tốt lành, đáng chém
thành nghìn mảnh.
- Vậy sao chị phải thăm dò em nhiều lần như thế? đây chẳng phải dễ bại lộ thân phận của mình sao?
Dựa vào những gì Hoàng Tiểu Tiên nói, tôi cũng biết, lão già quay lại hại
chị ta, cũng là do chị ta cố tình sắp đặt, mục đích chính là để thăm dò
tôi.
Bởi vì lúc đó trong cả căn nhà chỉ có mỗi tôi và chị ta.
- Mặc dù chị cũng cho thuê phòng, nhưng ai mà biết được thằng nhóc nhà em lại là một người tu đạo? Cũng không biết tâm địa con người em như thế
nào, đương nhiên phải thử rồi.
Hoàng Tiểu Tiên không vui lườm tôi một cái, nói.
Nghe vậy tôi cũng không biết nói gì, vội vàng nói con người tôi vừa nhìn đã biết là người tốt, lẽ nào còn có thể hại chị ta sao?
Nếu Hoàng Tiểu Tiên không yên tâm về tôi, cũng có thể nói không cho thuê cơ mà? Tại sao vẫn cho tôi vào ở?
Lúc này, Hoàng Tiểu Tiên lại đổi một tư thế khác, lộ ra vài chỗ trăng trắng mập mờ, tôi vội vàng di dời ánh mắt, trong lòng thầm chửi, đúng là một
con yêu tinh.
- Đây chẳng phải là về sau có chuyện muốn nhờ em giúp hay sao? Cứ thử thăm dò, xem xem em có đáng tin cậy hay không.
Nghe vậy tôi bỗng dưng tỉnh ngộ, hóa ra từ lúc đó Hoàng Tiểu Tiên đã lên kế
hoạch cho những chuyện sau này rồi, chỉ có một mình tôi ngu ngơ không
biết gì.
- Chị Tiểu Tiên, vẫn còn một câu hỏi cuối cùng, chị rốt cuộc là người như thế nào? Tại sao em cứ cảm thấy chị không phải tà tu, đồng thời cũng chẳng phải đạo tu? Khí
mùi có chút cổ quái!
Khi tôi hỏi đến vấn đề này, tôi thấy Hoàng Tiểu Tiên lộ ra một nụ cười mê người.
- Cái này tạm thời không thể nói, sao này em sẽ biết.
Trong dự liệu của tôi, cũng đoán ra Hoàng Tiểu Tiên sẽ không nói thân phận
thật sự của chị ta cho tôi biết, nhưng vấn đề này biết hay không cũng
không quan trọng.
Lúc này, tôi hỏi Hoàng Tiểu Tiên muốn nhờ tôi giúp chuyện gì?
Hoàng Tiểu Tiên nói, qua mấy hôm nữa chị ta có việc phải ra ngoài, chị ta nhờ tôi chăm sóc một thứ, thứ này không được gần người, còn nhất định phải
bảo vệ an toàn tuyệt đối.
Tôi hơi ngơ ra, Hoàng Tiểu Tiên nói như vậy, khiến tôi cảm thấy tò mò, bởi vì tôi muốn biết thứ ấy là gì.
Nhưng Hoàng Tiểu Tiên lại nói, đến lúc đó tôi sẽ biết.
Nói xong, Hoàng Tiểu Tiên gỡ màn chắn xung quanh xuống, bảo tôi quay về tu
luyện đi, lúc tôi đứng dậy chuẩn bị dời đi, tôi bỗng nghĩ tới điều gì
đó, bèn quay người lại gặng hỏi Hoàng Tiểu Tiên.
- Đúng rồi chị Tiểu Tiên ơi, bây giờ em cần hai thứ, không biết chị có tin tức của hai thứ ấy không?
Tôi chỉ muốn hỏi thử Hoàng Tiểu Tiên thôi, hỏi chị ta có tin tức của hai thứ kim, thủy không.
Hoàng Tiểu Tiên hơi nhíu mày, một lúc sau, tôi thấy trong tay chị ta xuất
hiện một thứ hình tròn, bên trên có một cái lỗ, nhìn giống như củ sen.
- Kim thuộc tính chị không có, có điều đây là tim sen của hoa sen bích
thủy, em xem có dùng được không, dùng được thì cầm lấy, chị không dùng
đến.
Tôi cảm nhận được trên tim sen phát ra luồng năng lượng Thủy thuộc tính, trong lòng khẽ vui mừng.
- Thế này, hơi ngại thì phải?
- Em cũng biết ngại cơ à, cầm lấy đi, coi như là thù lao lần này giúp
chị, nợ ân tình của thằng nhóc nhà em trong lòng chị đây thấy khó chịu
lắm.
Hoàng Tiểu Tiên cười mỉm, cất tiếng nói với tôi, nghe vậy tôi không do dự cầm lấy tim sen vào trong tay.
- Chị Tiểu Tiên, vậy em không khách khí nữa.
Bây giờ không phải lúc làm màu, 27 trận cơ bổ trợ đã đủ, trận cơ của Ngũ Hành, hiện tại cũng chỉ còn thiếu một thứ.
Thời gian tiếp theo, tôi bắt đầu dùng linh khí bồi dưỡng trận cơ Ngũ Hành,
bởi vì trận cơ Ngũ Hành cần không ít thời gian dùng lính khí bồi dưỡng,
thì mới có thể chế luyện thành công.
Khiến tôi càng vui hơn là, trận cơ của Ngũ Hành Sinh Sát trận còn có khả năng giúp tôi nâng cao thực lực.
Hiện tại thực lực của tôi quá yếu, chỉ có thể dùng linh khí để bổ dưỡng, đợi sau này, có thể dùng Tam Muội Chân Hỏa để chế luyện trận cơ Ngũ Hành,
biến nó trở lên mạnh hơn, đến lúc đó, uy lực của trận cơ Ngũ Hành Sinh
Sát trận sẽ càng thêm khủng bố.
Rất nhanh, năm ngày đã trôi qua, lúc sáng, tôi nhận được một dòng tin nhắn
của Hoàng Tiểu Tiên, chị ta nói chị ta đi rồi, thứ chị ta muốn tôi chăm
sóc đang ở trong phòng chị ta, bảo tôi đi vào lấy!
Còn dặn đi dặn lại tôi phải chăm sóc thật cẩn thận.
Lúc trước Hoàng Tiểu Tiên đã đưa chìa khóa cho tôi, tôi mở cửa đi vào trong phòng Hoàng Tiểu Tiên, lập tức nhìn thấy trên giường của chị ta đang có một con vật toàn thân trắng muốt nằm ngủ bên trên.
Cả người tôi ngơ ra, không ngờ lại là một con hồ ly?