Nợ Âm Khó Thoát

Chương 273

Mắt thấy xà nhà đã ở ngay trước mặt, lòng tôi bắt đầu cảm thấy nặng trĩu, tiếp tục bước lên từng bước, từng bước, bùa Liệt Hỏa trong tay cũng ném lên trên.

Ném bùa Liệt Hỏa lên không phải là vì muốn công kích thứ gì cả, chỉ đơn giản muốn soi sáng, nhìn xem trên đó có gì.

Giây phút ngọn lửa cháy bùng lên, tôi cũng đã trông thấy, trên xà nhà, dính một tấm da người.

Có thể ngay lập tức nhận ra là da người, là bởi vì làn da người trắng bóc rất rõ ràng, hơn nữa còn là cả một tấm da hoàn chỉnh, được dùng đinh cố định lên trên xà nhà.

Mà máu tươi, không ngờ là đang chảy ra từ bên dưới tấm da người, lòng tôi không khỏi thấy kinh hãi, tại sao trên xà nhà lại có da người?

Quan trọng nhất là, tôi thấy ngũ quan của tấm da, biểu cảm trên mặt ‘tấm da’ giống hệt với nụ cười quái dị của thứ vừa xuất hiện.

Cũng chính là nói, thứ mà lúc trước tôi thấy và tấm da này là của cùng một người?

Không đúng, có gì đó sai sai, da người? vừa rồi thứ kia treo ngược xuống, nhưng rất chân thực, đến ngay cả máu tươi trên mặt cũng rơi tí tách xuống dưới đất, tôi tận mắt nhìn thấy.

Giây tiếp theo, tôi mạnh mẽ phản ứng lại, trong lòng nghĩ tới một khả năng, tấm da người mà tôi nhìn thấy bây giờ và thứ quái quỷ treo ngược vừa rồi, thực sự là cùng một người.

Thứ trước mặt, đã bị lột da, còn thứ vừa treo ngược, chính là chủ thể của tấm da bị lột.

Nhưng bây giờ tôi đang tò mò, thứ bị lột da kia bây giờ đang trốn ở đâu? Căn phòng này cũng chỉ nhỏ xíu như thế, nó còn có thể trốn chỗ nào?

Còn tấm da bị đóng trên xà nhà, thì có ý nghĩa gì? Tại sao phải đóng da người lên trên xà nhà?

Tôi chưa bao giờ thấy qua chuyện như vậy, lúc này, tôi bỗng cảm thấy trên cổ mình, hình như có thứ gì đó đang thổi thổi khí.

Cả người tôi cứng đờ, bởi luồng khí này cực kì lạnh lẽo, kế đó, da gà toàn thân tôi đều dựng cả lên.

Trong tay nắm chặt một lá bùa, đồng thời, quay ngoắt đầu lại.

Đập vào mặt tôi chính là một gương mặt đầm đìa máu me, đôi mặt trợn ngược đầy tia máu tin tôi trân trân, miệng há to, tôi nhìn thấy máu thịt lẫn lộn đang dính trên hàm răng của nó, nhìn vô cùng đáng sợ.

Giây tiếp theo, tôi ném ra năm lá bùa Ngũ Lôi, một đạo lôi điện trong nháy mắt đã ngưng tụ trong tay, đập thẳng vào thi thể dập nát trước mặt.

Tốc độ của thi thể cực kì nhanh, điện lôi đáng xuống, nhưng không đánh trúng, khóe miệng tôi hơi nhếch lên, từ lúc nó xuất hiện, lúc nào tôi cũng trong trạng thái cảnh giác cao độ.

Tay tôi xuất hiện một lá bùa Liệt Dương, ném lên trên không trung.

- Bùa Liệt Dương, sắc chỉ!

Tiếng nói cất lên, một vòng mặt trời chói mắt đã xuất hiện trên không, tia sáng nóng rực bao trùm cả căn phòng, khiến người ta có cảm giác chói mắt.

Một tiếng thét thảm vang lên, nhưng thấy vậy, tôi cũng không hề để ý, mặc kệ tiếng thét, cả người lao mạnh ra, công kích vào cỗ thi thể máu thịt hỗn độn.

Nhưng ngay sau đó, tôi cảm thấy, trong cả căn phòng, đang toát ra một luồng khí rất mạnh, cả người tôi khựng lại.

Luồng khí thế này bỗng ép cả người tôi cúi gập hẳn xuống, lòng nghẹn lại, thầm nói:

“có chuyện gì vậy? kẻ này là ai? Vì sao lại phải đợi vào lúc này mới ra tay?

Luồng khí thế càng lúc càng ép tôi không thể đứng thẳng, lúc này tôi đã không còn nhìn bóng dáng thi thể trước mặt mình đâu nữa, chạy rồi sao?

Chân nguyên trong người tôi mau chóng bạo phát ra ngoài, quay người ra sau, sau đó, cả người cứng đờ tại chỗ, bởi tôi nhìn thấy những tấm linh vị kì lạ kia, lúc này đang bay lơ lửng trên không trung.

Những tấm linh vị này bị làm sao vậy? vì sao lại bay lơ lửng trên không chứ?

Tôi đã cảm thấy sự tình bắt đầu quái dị, tôi chú ý tới bên dưới bàn hương hỏa, có một sợi dây màu máu nhìn không rõ ràng lắm, nhưng lúc này sợi dây đang liên thông với bên dưới hương hỏa.

Lẽ nào, linh vị bỗng bay lên, thực ra có liên quan đến đóng máu tươi kia sao?

Hoặc là nói, vì vũng máu đỏ, mới khiến toàn bộ linh vị đều lơ lửng trên không.

Lòng tôi thấy rất khó hiểu, lại càng thêm cảnh giác, bởi tôi biết, linh vị không thể nào vô duyên vô cớ bay lên trên không, trong này nhất định có gì đó mờ ám.

Còn nữa,sau khi linh vị bay lên thì sẽ thế nào? Lẽ nào chỉ như vậy mà không làm gì nữa sao? Chắc chắn không có khả năng này, chỉ có điều, tôi biết, những thứ đó vẫn chưa bắt đầu ra tay.

Khi trong đầu vừa lóe qua suy nghĩ này, tôi bỗng cảm thấy xung quanh mình, là những linh vị đang bay lơ lửng đó, lúc này tôi đã bị linh vị bao vây vào giữa.

Chân nguyên trong người ùn ùn chuyển động, linh vị muốn làm gì? Tôi không ngừng tự hỏi bản thân.

Nhưng lại không có đáp án chính xác, tôi nhìn những tấm bài vị trên không, luồng khí khinh khủng kia vẫn đang tăng lên, lúc này tôi đã biết, luồng khí đó căn bản không phải là do ai phát ra cả, mà chính là phát ra từ trên linh vị.

Những linh vị đánh dấu thứ tự, hoặc có thể căn bản không phải là linh vị, chỉ là trận cơ cơ bản để hình thành một đại trận mà thôi.

Hiện tại, sau khi đại trận hình thành, tôi mới cảm thấy luồng áp lực đã càng thêm đáng sợ.

Tôi cảm thấy bả vai mình nặng trình trịch.

Luồng khí khiến tôi cảm thấy bất an, nếu luồng năng lượng cứ tiếp tục nặng hơn, vậy tôi có thể sẽ thực sự không qua nổi bài kiểm tra này.

Nhưng tình hình lúc này, tôi biết bản thân không thể hoảng loạn, càng mất bình tĩnh, càng không có lợi cho tôi.

Chân nguyên trong người chui ra ngoài, thực lực cảnh giới Tiên Thiên bạo phát, lập tức, năng lượng trên người tôi bắt đầu chống đỡ áp lực của luồng sức mạnh.

Thình!

Luồng năng lượng lại ép mạnh xuống, tôi lúc này đã cảm thấy bản thân sắp không chống đỡ lại được nữa, đầu gối đã bắt đầu từ từ khuỵu xuống, trong lòng dâng lên cảm giác chống đối quyết liệt.

Cảm giác này làm tôi rất khó chịu, nếu cứ tiếp tục, tôi sẽ bị ép gục xuống đất, bởi tôi cảm thấy, luồng năng lượng vẫn tiếp tục tăng.

Bây giờ thì tôi đã hiểu, da người trên xà nhà, và cả thứ máu thịt lẫn lộn kia xuất hiện, tất cả đều là vì muốn kích phát đại trận trong căn phòng, chỉ cần bị đại trận vây quanh, cơ bản không thể chống chọi.

- Không được, không thể ngồi im chờ chết, nhất định phải nghĩ cách mới được!

Tôi nói thầm trong lòng, cứ tiếp tục thế này mãi, chỉ e sẽ không thể vượt qua kiểm tra.

Ngồi im chờ chết không phải là cách, vậy chỉ đành phản kháng, nếu tất cả là do da người trên xà nhà và thi thể máu thịt lẫn lộn kia gây ra, vậy phải nghĩ cách phá hủy.

Ngay sau đó, sắc mặt tôi bỗng nghiêm nghị, khí mùi trong người đột nhiên bạo phát, tôi gầm lên một tiếng, bỗng nhiên, chân tôi đã có thể động đậy.

Chân đập mạnh xuống đất, cả người phóng tới chỗ xà nhà, khi thân hình phóng ra, trong tay đã bắt đầu ngưng tụ ấn kết, bởi tôi doán, chắc chắn không hề dễ dàng.

Quả nhiên, chính lúc này, trước mặt tôi xuất hiện ba miếng linh vị, chắn ngang đường của tôi, cũng may tôi đã chuẩn bị từ sớm.

ấn kết trong tay biến hóa, một ấn kết đập mạnh vào phía ba tấm linh vị.

- ấn Ngũ Nhạc, sắc chỉ! Mở đường cho tôi!

Hô nhẹ một tiếng, tôi cũng nhìn thấy ấn kết đã đập thẳng vào ba miếng linh vị, ba miếng linh vị bay ngược ra sau,

Thấy vậy, tôi không khỏi chậc lưỡi một cái, bởi tôi biết độ lợi hại của ấn Ngũ Nhạc, nhưng hiện tại, lại không đánh vỡ được ba tấm linh vị, vậy chỉ có một cách giải thích, linh vị có vấn đề.

Linh vị vốn đã rất mạnh, cho nên ấn Ngũ Nhạc không thể đả động, cũng may đánh văng được cũng đã tốt lắm rồi, thân hình tôi mau chóng treo lên trên cái thang.

Đối với những linh vị khác cũng xông lên phía sau, tôi cũng chẳng thèm để ý, dùng chân nguyên bao kín lấy cánh tay, sau đó nắm vào chiếc đinh đang đính trên tấm da người.

Ra sức, cây đinh lập tức bị tôi rút ra, khi rút đinh ra, trong cái lỗ đóng đinh xuống bỗng chảy ra một đống máu tươi.

Thấy vậy tôi bỗng hoảng hốt, chưa thể phản ứng lại ngay, tiếp theo đó, sau lưng tôi lạnh toát.

Không cần quay đầu, cũng biết chính là thi thể kia, hiện tại, tôi dồn sức vào chưởng canh, đập thẳng ra sau.

Thình một tiếng rất to, cái thang dưới chân tôi bỗng đứt gãy, cả người tôi ngã xuống đất, bụi bay mù mịt.

Lòng tôi trùng xuống, xem ra, thứ này thực không dễ đối phó, chính lúc này, lòng tôi lạnh đi, lòng bàn tay vung lên, vô số lá bùa Liệt Dương xuất hiện.

Kế đó, bay lên trên không, bùa Liệt Dương treo trên không, cả căn phòng lập tức như biến thành một lò thiêu.

Thi thể đầm đìa máu phát ra những tiếng gào thét thảm thiết, giây tiếp theo, sắc mặt tôi đại biến, bởi tôi cảm thấy, luồng khí đang ép xuống người mình lại mạnh hơn trước.

Ép đến mức tôi không thở nổi, cả người run lên, cảm thấy như giây tiếp theo có thể tôi sẽ ngã xuống đất.

Tôi thở hồng hộc, không được, không được ngã xuống.

Tôi điều chỉnh hơi thở của mình, giây tiếp theo, mắt tôi trợn lớn, bàn tay đưa xuống phần eo, một luồng khí thế bỗng bạo phát ra khắp căn phòng, chống đỡ lại luồng khí kia.
Bình Luận (0)
Comment