Ma khí?
Tim tôi giật một cái, thứ này trước nay tôi chưa từng nghe qua, cho nên nhất thời không biểu đạt được ra suy nghĩ của mình.
Trầm mặc một lúc, tôi lại nhìn Trúc Tẩm Ngưng, nói:
- Tiểu Ngưng, năng lượng mà những phân gia khác đang tu luyện, cũng là loại năng lượng này sao?
Trúc Tẩm Ngưng gật đầu, sau đó, tôi lại hỏi, tổ tiên của Lê tộc là ai?
Nói đến vấn đề này, Trúc Tẩm Ngưng khẽ nhíu mày, một lúc sau, cô ta lắc
đầu, cái này cô ta cũng không biết, bởi vì Trúc Trường Không chưa từng
đề cập qua vấn đề này ở trước mặt cô ta.
Cho nên cô ta cũng không biết, tôi không ngờ đến cả chuyện này mà Trúc Tẩm Ngưng đều không biết.
Đột nhiên, tôi nhớ tới thứ trên xà nhà trong phòng thờ, đang chuẩn bị hỏi
Trúc Tẩm Ngưng, nhưng tôi đoán, có lẽ cô ta biết rất ít, cho nên chi
bằng không hỏi nữa.
Chúng tôi nghỉ ngơi trong thị trấn
một đêm, sau khi đột phá lên cảnh giới Tiên Thiên, Tang Sinh Kinh đã
liên tiếp hiện ra nội dung hai trang mới.
Có điều lúc trước tôi không có thời gian để xem, bây giờ có rồi, tôi cũng bắt đầu chăm chú đọc nội dung trong Tang Sinh Kinh.
Đạo thuật trên người tôi vẫn chưa đủ dùng, dù sao cũng đã tới cảnh giới
Tiên Thiên, rất nhiều uy lực của các đạo thuật khi trước đều đã không
còn đủ để dùng.
Mà thứ ở bên trong Tang Sinh Kinh, nhất định sẽ không khiến tôi thất vọng.
Mở trang tiếp theo của Tang Sinh Kinh, tôi lập tức nhìn thấy bên trên có ba chữ màu đỏ chói, Tuyệt Sát Kiếm!
Ba chữ này khiến người ta lờ mờ ngửi thấy mùi sát khí, đây là một môn kiếm pháp, phân ra ba thức, càng lên cao thì càng mạnh hơn.
Hiện tại sau khi trong tay tôi có được Thị, đang buồn rầu vì chưa có kiếm
pháp, nhưng không ngờ thứ trong Tang Sinh Kinh lại đến kịp thời như vậy, đã cho tôi ngay một môn kiếm pháp rồi, hơn nữa còn là kiếm pháp mạnh
thế này, khiến tôi cảm thấy rất kích động.
Bên dưới
Tuyệt Sát Kiếm, còn có một môn chưởng pháp, tên là Thiên Canh Chưởng (
chưởng tức là dùng bàn tay), cũng là một chưởng pháp vô cùng mạnh.
Sau khi đại khái hiểu qua loa, tôi liền giở sang trang thứ hai, trong trang thứ hai là một lá bùa, lá bùa có tên gọi là bùa Linh Bộc, xếp ở hàng
thượng đẳng, là bùa xám.
Tác dụng chủ yếu của bùa, là
ngưng tụ chân nguyên vào trong lá bùa, kích phát, chân nguyên sẽ ngay
lập tức nổ tung,tương tự như một quả bom, khiến đối phương chịu sát
thương rất lớn.
Hai môn đạo thuật và một lá bùa, đều
khiến tôi rất vui mừng, tôi tin, nếu tôi nắm chắc ba thứ này, vậy sẽ có
trợ giúp rất lớn cho các cuộc chiến đấu của tôi.
Mà điểm này, lại là điểm khiến tôi rất tự tin, đến lúc đó cho dù có gặp phải kẻ mạnh trong cảnh giới Tiên Thiên cấp hai, tôi cũng không hề kinh sợ,kể
cả những người mạnh hơn.
Có điều thời gian chỉ trong đêm nay rõ ràng là vẫn chưa đủ, tôi cũng không cần thiết phải nghiên cứu
quá lâu, bỏ sang một bên, đi vào trạng thái nghỉ ngơi, sáng sớm ngày
tiếp theo, tôi và Trúc Tẩm Ngưng ngồi lên xe khách quay về thành phố.
Sau khi về đến thành phố, Trúc Tẩm Ngưng nói với tôi, cô ta muốn tới cục cảnh sát nhậm chức, có thời gian sẽ liên lạc với tôi.
Tôi gật đầu, bảo cô ta khi nào cần giúp đỡ lúc nào cũng có thể gọi điện cho tôi.
Chia tay với Trúc Tẩm Ngưng, tôi cũng quay về nhà trọ của mình, Hoàng Tiểu Tiên trong lòng đã biến về hình dạng con người.
Sau khi ra ngoài, Hoàng Tiểu Tiên vặn vẹo tay chân, vươn vươn vai, lầm bầm:
- Ai ya, mệt chết tôi rồi, làm bảo vệ miễn phí phục vụ cả một chuyến đi
cho thằng nhóc này. Thế em định bồi thường cho chị thế nào đây?
Nói xong, đôi mắt ướt long lanh của Hoàng Tiểu Tiên khẽ chơm chớp, liếc
nhìn tôi, khiến tôi đang định nói gì bỗng dưng quên hết sạch.
Không biết làm sao, tôi chỉ đành nhún nhún vai, nói:
- Còn bồi thường thế nào được nữa? hay là em mời chị ra ngoài ăn một bữa cơm nhé?
Có điều khi tôi vừa nói xong, đã thấy Hoàng Tiểu Tiên lườm mình một cái, sau đó, chị ta nói:
- Không ăn thì thiệt à, lại nói chị đây còn chưa lấy được lợi lộc gì từ
em đâu đấy nhá, lần này nhất định phải ăn cho bằng hết túi tiền của em.
Nghe vật, tôi xua xua tay, chẳng phải chỉ ăn một bữa cơm thôi sao? Tôi còn
không tin chị có thể ăn hết được quá nhiều tiền của tôi đấy.
- Được rồi, chị phải đi ngủ một giấc ngủ êm ái đây, buổi tối hẵn đi ăn!
Nói xong, Hoàng Tiểu Tiên đã đi ra khỏi phòng tôi.
Hoàng Tiểu Tiên rời đi, tôi cũng không muốn lãng phí thời gian, bắt đầu nghiên cứu ba đạo thuật mới.
Thứ đầu tiên mà tôi chọn lựa bắt tay vào, chính là bùa Linh Bộc.
Đầu tiên là bởi vì vẽ bùa không cần mất quá nhiều sức, nếu như luyện Tuyệt
Sát Kiếm và Thiên Canh Chưởng, nhất định cần phải đến một nơi đặc biệt,
dù sao uy lực của những loại đạo thuật này, cũng cực kì lớn, không thể
tu luyện ở trong một căn phòng nhỏ.
Nhưng nếu vẽ bùa
Linh Bội thì không cần thiết, sau khi chuẩn bị xong xuôi các thứ, tôi
trực tiếp nhắm mắt lại, trong đầu không ngừng tưởng tượng ra các nét vẽ
bùa Linh Bội.
Diễn tập trong đầu khoảng hơn chục lần, bút trong tay tôi lúc này mới hạ xuống mặt giấy bùa.
Bùa hạ xuống, chân nguyên trong người cũng bắt đầu toát ra, chui vào trong thân bút.
Đầu bút bắt đầu dao động trên mặt giấy, phù văn từ từ hiện ra trên giấy,
khi phù văn xuất hiện, tôi cũng đã cảm nhận được, năng lượng giữa trời
và đất đang chui vào trong lá bùa.
Bị lá bùa khóa chặt vào trong, trái tim tôi không biết từ lúc nào, đã bắt đầu đập loạn nhịp.
Bàn tay nắm cây bút lông của tôi khẽ run rẩy, bùa xám cấp cao nằm trên tờ
giấy vàng, uy lực của những lá bùa như vậy cực lớn, cho nên lúc vẽ sẽ
càng thêm khó khăn.
Lúc này, tôi đã cảm thấy có chút
“lực bất tòng tâm”, nhưng tôi vẫn đang kiên trì, không chế cánh tay cầm
bút lông của mình, không để nó gây ra sai xót.
Nhưng, cho dù tôi đã dốc cạn sức, mà vẫn chưa đủ, bút lông trong tay rung nhẹ, nét vẽ đã bị lệch đi.
Linh khí thiên địa vốn dĩ đã bị khóa vào trong lá bùa, lúc này lập tức tan
ra, dùng tốc độ nhanh nhất biến mất vào trong không trung, tôi chỉ đành
lắc đầu, cười khổ, độc thoại.
- Phù, xem ra lần đầu tiên vẽ bùa xám, vẫn có chút lực bất tòng tâm!
Có điều chỉ thất bại một lần mà thôi, đương nhiên không thể ngăn cản bước
chân tôi đi, sau khi điều chỉnh lại trạng thái, tôi bèn tiếp tục luyện
tập vẽ bùa.
Lần thứ hai vẫn thấy bại, có điều đã tiến bộ hơn lần trước không ít, tôi cảm thấy khoảng cách với thành công đã gần
thêm một bước, kế đó, lại bắt đầu nghiên cứu.
Lần này,
tôi điều chỉnh cơ thể về trạng thái tốt nhất, nhấc bút lông lên, chân
nguyên vận chuyển, bút lông trong tay điểm xuống giấy bùa vàng.
Lần này, tôi không chần chừ, giây phút bút chạm xuống giấy bùa, cổ tay dao
dộng không ngừng, để lại bên trên giấy bùa những hàng phù văn.
Tôi cảm thấy nét vẽ trôi chảy hơn trước nhiều, thấy phù văn vẫn đang thành
hình, lòng tôi bỗng chợt thấy vui, có điều chỉ trong giây lát, tôi đã cố gắng kiềm chế tâm trạng vui mừng của mình lại.
Bởi lúc
này, đắc ý luôn là nguyên nhân lớn nhất gây ra thất bại, tôi kiềm chế,
cố gắng giữ cho tâm tình mình bình tĩnh nhất có thể.
Một lúc sau, cổ tay tôi nhấc lên, bút lông rời khỏi mặt giấy bùa vàng, lúc
này, tôi cảm thấy linh khí thiên địa xung quanh như thủy triều dâng,
chui thật nhanh vào trong lá bùa.
Trên lá bùa khẽ phát ra tia sáng màu xám, sau đó, tôi thở hắt ra một hơi, bùa Linh Bộc, thành công rồi!
Ba lần, sau hai lần thất bại, lần thứ ba, cũng coi như đã vẽ được ra bùa Linh Bộc, bây giờ tôi mới dám cười lớn mãn nguyện.
Tôi nhấc lá bùa lên, nhìn một lát, rồi thu lại, đang chuẩn bị vẽ lá bùa thứ hai, nhưng không đợi tôi chuẩn bị đầy đủ các thứ, thì bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa.
- Chị nói này Lý Nhất Lượng, có phải nếu chị không nhắc, thì bữa cơm của em chỉ là một trò đùa phải không?
Tiếng nói hậm hực của Hoàng Tiểu Tiên truyền vào, tôi hơi ngây ra, toi rồi, quên mất chuyện với con mụ này rồi!
Tôi vội vàng ra mở cửa, vừa nhìn ra ngoài, đã thấy sắc trời đã tối, mà Hoàng Tiểu Tiên kia mặt không cảm xúc đứng ngay giữa cửa.
- Chị Tiểu Tiên, đừng tức giận, bây giờ em đi thay ngay bộ quần áo khác, chúng ta lập tức xuất phát!
Tôi vội vàng cười hề hề, cất tiếng nói, không biết từ lúc nào, vẽ mỗi lá bùa thôi mà cũng trôi qua rất nhiều tiếng đồng hồ.
Sau khi thay quần áo xong, tôi cùng Hoàng Tiểu Tiên đi ra bên ngoài, không
thể không nói, mê lực trên người Hoàng Tiểu Tiên, thực sự khó mà che
giấu nổi.
Cho dù là tùy ý nói một câu, khí chất cũng vô
cùng thanh cao, hèm, có điều lại nói, từ cổ chí kim mê lực của hồ ly
tinh chẳng phải đều rất phi phàm sao?