Nợ Âm Khó Thoát

Chương 340

Nhìn chằm chằm huyết sát thi vương, vương thượng Hồ tộc dùng chất giọng khàn khàn gầm lên một tiếng:

- Muốn đem người đi? Hôm nay, tất cả những người đang có mặt tại đây, không ai được rời khỏi!

Vương thượng Hồ tộc nói xong, ngay lập tức, tôi nhìn thấy ở xung quanh, xuất hiện vô số bóng người, đang tiến tới, vây quanh chiến trường.

Những thân hình này đều mặc một bộ áo choàng màu đen, xung quanh bộ áo choàng, còn có hoa văn thêu bằng chỉ bạc ở hai bên vạt áo.

Hoàng Kim Hồ Vệ? không ngờ, gần một trăm người này, toàn bộ đều là Hoàng Kim Hồ Vệ, không, nói chính xác hơn, số người vẫn đang tăng lên không ngừng, Hoàng Kim Hồ Vệ, không chỉ có trăm người.

Thực lực của những người này đều là cảnh giới Ngưng Anh, có cao có thấp, nhiều kẻ mạnh thế này, lẽ nào định trực tiếp giết chết tất cả chúng tôi ngay tại chỗ hay sao?

Cho dù là mạnh như huyết sát thi vương, nhưng chiến đấu với nhiều người thế này, rồi cũng cạn kiệt sức lực mà chết!

Hơn một trăm tên cảnh giới Ngưng Anh? Nếu nói kẻ mạnh đạt giới hạn cao nhất của Hồ tộc không nhiều bằng môn phái Thanh Thành, vậy thì trận thế hiện tại, chỉ e rằng đủ để hủy diệt môn phái Thanh Thành trong vài giây.

Nhiều kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh thế này, cho dù là môn phái Thanh Thành, cũng không thể chiêu gọi được nhiều người cảnh giới Ngưng Anh như thế.

Đây chính là sức mạnh của chủng tộc, loại sức mạnh này, vô cùng khủng khiếp, dựa vào những gì Hoàng Tiểu Tiên nói với tôi, hiện tại trong Hồ tộc cũng có vài thế lực bị chia cắt, có nghĩa là vẫn còn có những người ủng hộ phụ thân của Hoàng Tiểu Tiên.

Nhưng bởi vì sự áp bức của bên này, và cả chuyện phụ thân của chị ta đúng thật là vẫn chưa hiện thân, cho nên có rất nhiều người đã lựa chọn đi vào trạng thái bế quan, vì vậy mới khiến cho lực lượng của Hồ tộc không đồng đều, quả nhiên, thực lực của Hồ tộc, còn bỏ xa cả môn phái Thanh Thành.

- Hôm nay, cho dù có thương vong, thì cũng phải khiến tất cả các ngươi chết ở trong Hồ tộc, uy nghiêm của Hồ tộc, đã nghìn năm rồi chưa có ai dám khiêu khích!

Nhìn những Hoàng Kim Hồ Vệ đang đổ xô tới, vương thượng Hồ tộc mặt mày hung tợn, sát khí càng lúc càng thêm nồng nặc, lạnh giọng gầm lên.

Tôi biết, ông ta nói những lời này, không chỉ đơn giản là dọa dẫm chúng tôi, ông ta nghiêm túc, đến ngay cả huyết sát thi vương ở trên không, sắc mặt lúc này cũng trở nên u ám.

Đối diện với áp lực lớn đến thế này, cho dù thực lực của cậu ta rất mạnh, những cũng hoàn toàn không thể chống cự được.

Nếu nói như vậy, hiện tại cục diện mà chúng tôi phải đối mặt, chính là nhất định phải chết sao?

Lúc này, khí huyết sát lại toát ra nhiều hơn từ trên người huyết sát thi vương, bộ áo dài màu đỏ trên người cậu ta không có gió nhưng cũng khẽ lay động.

Sát khí nồng nặc bao trùm quanh người cậu ta, kế đó, tôi nghe thấy tiếng nói khàn khàn:

- Hôm nay, tôi muốn xem xem, có bao nhiêu người sẽ chôn thân dưới lưỡi kiếm này!

Khi nói xong câu này, huyết sát thi vương cười lạnh, thè lưỡi ra, liếm liếm môi của mình, đến ngay cả trường kiếm trong tay, cũng bắt đầu rung lên, hình như đang vô cùng hưng phấn.

Bởi vì Thị vốn là binh khí của tôi, cho nên tôi nhìn thấu cảm xúc của Thị, chính là hưng phấn, dường như chỉ muốn lao ngay tới hút cạn máu cũng những người ở đây.

- Giết cho tôi!

Vương thượng Hồ tộc nhìn huyết sát thi vương chằm chằm,

Sau tiếng nói của ông ta, những tiếng hô đầy phẫn nộ cũng bắt đầu phát ra từ sâu trong cổ họng của đám Hoàng Kim Hồ Vệ ở xung quanh, đám người đó như không màng sống chết, bạt mạng bổ nhào tới phía huyết sát thi vương ở giữa.

Âm thanh của kiếm reo lên, như chọc thủng không gian nơi đây, máu đỏ nhuộm cả một góc chiến trường, kiếm khí không ngừng văng ra, tiếng thét ai oán thảm thiết vang vọng khắp không gian, nhưng, ngay chính lúc này, vương thượng Hồ tộc lại chuyển hướng, lao thẳng tới phía chúng tôi.

Mắt thấy ông ta đã sắp tiếp cận, tôi cảm thấy cả người mình bị một luồng áp lực khủng bố đè chặt, đồng thời, vào lúc tôi phát hiện không biết phải làm gì, thì dì Hồng đã đứng chắn trước mặt chúng tôi.

Lập tức, trên người dì Hồng, khí âm sát không ngừng toát ra ngoài.

- Cô mà cũng đòi ngáng chân ta ư?

Nhìn dì Hồng, vương thượng hồ tộc cười chế giễu, sau đó lên tiếng.

Có điều dì Hồng vẫn đứng im chắn trước mặt chúng tôi, giây tiếp theo, dì Hồng chủ động công kích, phóng thẳng tới chỗ vương thượng Hồ tộc.

Đối diện với công kích của dì Hồng, mặt vương thượng Hồ tộc không hề biến sắc, đưa một tay ra phẩy nhẹ, lập tức, thân hình dì Hồng như một quả lựu đạn, trực tiếp bay văng sang một bên, một dòng máu tươi đen sì phun ra từ trong miệng của dì ấy.

- Chỉ là thi tu, mà cũng dám tự tiện xông vào Hồ tộc, rõ ràng là không biết sống chết là gì!

Giây tiếp theo, sát khí trong đáy mắt vương thượng Hồ tộc bỗng dâng lên ngùn ngụt, lúc nãy ông ta bị thiệt dưới tay huyết sát thi vương, nên hiện tại đối đầu với dì Hồng, ông ta không do dự mà chọn dì ấy để chuốc giận lên.

Tu vi của dì Hồng mặc dù cũng có thể nói là khủng bố, nhưng vẫn chưa phải là đối thủ của ông ta, kế đó, tôi không chần chừ mà lao ra, đứng chắn trước mặt vương thượng Hồ tộc.

Khi nhìn thấy tôi, vương thượng Hồ tộc khẽ nhíu mày, lẩm bẩm:

- Lại thêm một thằng nữa muốn chết? tao sẽ tiễn từng đứa từng đứa một lên đường!

Dứt lời, đồng tử ông ta hơi co lại, cả người lao vụt lên, tôi gần như không thể nhìn thấy đường di chuyển của ông ta, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, nhưng tôi vẫn kịp phản ứng, ra sức truyền chân nguyên vào trong dấu vết trên cổ tay mình.

Tôi bắt đầu cảm thấy luồng năng lượng ấm nóng đang toát ra từ cổ tay, chống đỡ lại công kích của vương thượng Hồ tộc, đồng thời, tôi cảm giác trước ngực mình cứ như bị chùy sắt đập thẳng vào, cả người bay ngược ra sau.

Xương cốt trong người như đã bị gãy thành mấy khúc, tôi cảm thấy ngực mình tưng tức khó chịu, một ngụm máu tươi kiềm không nổi mà phun thẳng ra khỏi miệng.

- Cái thứ không biết tự lượng sức mình!

Vương thượng Hồ tộc lẩm bẩm, ông ta như hoàn toàn quên mất thực lực của mình với thực lực của tôi chênh lệch như thế nào, mà dưới tình hình này, ông ta vẫn chưa giết chết tôi.

- Dừng tay, Hoàng Tà, ông là cái thứ khốn nạn!

Chính lúc này, Hoàng Tiểu Tiên gào lên một tiếng, tôi nhìn thấy Hoàng Tiểu Tiên dùng thân mình đứng chắn cho tôi, đối diện với Hoàng Tiểu Tiên, khóe miệng Hoàng Tà lộ ra nụ cười nhạt, nhưng nụ cười này ở trong mắt người khác, chính xác là vô cùng đáng sợ.

- Cháu gái ngoan của ta, ta là nhị thúc của cháu đấy, sao cháu có thể gọi thẳng tên ta ra như vậy?

Nhìn Hoàng Tiểu Tiên, Hoàng Tà dùng chất giọng âm hiểm cất tiếng.

- Từ trước đến nay tôi không hề có cái loại nhị thúc nào như ông, Hoàng Tà, nếu ông dám giết bọn họ, thì ông vĩnh viễn đừng mơ tưởng sẽ lấy được thứ mà ông muốn!

Tiếng nói lạnh như băng của Hoàng Tiểu Tiên truyền ra, ánh mắt còn vô cùng kiên định, trên mặt Hoàng Tiểu Tiên, bao phủ một tầng sát khí, nhưng hiện tại, những thứ này đều không có bất kì tác dụng gì.

- ồ, cháu đang uy hiếp ta đấy à?

Hoàng Tà nhướn mày, trưng ra bộ mặt hiền từ, gặng hỏi Hoàng Tiểu Tiên, Hoàng Tiểu Tiên không đáp lại, nhưng ánh mắt đã nói rõ tất cả.

- cháu gái ngoan của ta, ta thấy hình như cháu quên rồi, cháu đã không còn quyền mở miệng ở trong Hồ tộc nữa rồi, cho dù cháu có chết, thì ta vẫn có thể sưu hồn, cháu cảm thấy, lời uy hiếp của cháu có tác dụng không?

Trên mặt Hoàng Tà xuất hiện nụ cười điên cuồng, ông ta, thực sự rất khốn nạn, sưu hồn sẽ gây tổn hại cho vong hồn, muốn đầu thai cũng khó.

Đối với cháu gái ruột của mình, mà ông ta còn nhẫn tâm như vậy.

- Hoàng Tà, đồ súc sinh nhà ngươi nhất định sẽ chết không toàn thây!

Lúc này, mẫu thân Hoàng Tiểu Tiên chưa từng nói gì, lại đột ngột đứng ra, gầm lên một tiếng đầy căm phẫn với Hoàng Tà.

- Đại tẩu, cảm ơn đại tẩu đã quan tâm, cho dù ta có chết không toàn thây, thì cũng là đi sau các người, việc này không cần đại tẩu phải bận tâm!

Ánh mắt Hoàng Tà liếc nhìn tôi một cái, lập tức phóng tới chỗ tôi, mục tiêu của ông ta không ngờ lại là tôi, hiện tại ông ta không vội vã đối phó Hoàng Tiểu Tiên, bởi vì trên người Hoàng Tiểu Tiên vẫn có thứ mà ông ta cần.

Giương mắt nhìn thân người của Hoàng Tà đang tiếp cận mình, trong lòng tôi bắt đầu dâng lên cảm giác tuyệt vọng, bởi vì hiện giờ, đã không còn ai giúp tôi được nữa rồi.

- Nhãi con, đi chết đi!

Sát khí trong đáy mắt Hoàng Tà dâng lên ngùn ngụt, ông ta có lẽ hận tôi tới tận xương tủy, bởi vì tôi mà huyết sát thi vương mới tới đây, lại còn khiến Hồ tộc thương vong không ít tinh anh, hiện tại, vẫn có người đang ngã xuống dưới tay huyết sát thi vương.

Chỉ có điều, tôi cảm thấy, cậu ta đã thấm mệt rồi, khí huyết sát trên người đã không còn khủng bố nhưng trước nữa.

Kế đó, chính vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên, trên cổ tay tôi, toát ra một làn khí màu đen, quan trọng nhất là, khi khí đen toát ra ngoài, không ngờ lại ngưng tụ thành một hình người, bay lơ lửng ngay trước mặt tôi.

Khi nhìn thấy thân hình này, lông mày tôi lập tức nhíu chặt lại, bởi vì chỉ cần nhìn bóng lưng, tôi đã cảm thấy người này rất thân quen, giây tiếp theo, tôi cả kinh, mặt biến sắc.

Gào lớn một tiếng:

- Ông, ông nội!

Thân người này mặc một bộ quần áo vải màu xanh đậm, là quần áo kiểu cũ của niên đại trước, nhưng bóng lưng này, tôi làm sao có thể nhận nhầm được, đây chính là ông nội tôi.

Có điều mặc cho tiếng kinh hô của tôi vang lên, ông nội vẫn không lên tiếng đáp lại, Hoàng Tà thì đã tới trước mặt ông nội, nhìn thấy vậy, tôi vội vàng kinh hô:

- Ông nội cẩn thận! ông ta rất lợi hại!

Có điều ông nội hình như không nghe thấy tiếng của tôi, giây tiếp theo, ông nội từ từ đưa tay lên, nắm đấm như trời giáng của Hoàng Tà, lập tức bị ông nội nắm chặt trong lòng bàn tay.

Những người ở xung quanh đều nín thở, thời gian hình như cũng đã dừng lại, đến ngay cả Hoàng Tà cũng không tin nổi mà trợn trừng mắt nhìn nắm đấm của mình đang nằm gọn trong lòng bàn tay có chút gầy gò.

Một bàn tay nhìn vô hại không có lực uy hiếp, nhưng lại có thể nắm chặt nắm đấm của ông ta, mà bản thân ông ta lại không thể phản kháng.

- Ông, ông,ông rốt cuộc là ai?

Trên trán Hoàng Tà, bắt đầu chảy đầy mồ hôi, không ngờ đến ngay cả tiếng nói của ông ta cũng đã không còn rõ ràng rành mạch, ông ta kinh hãi nhìn ông nội, thấp giọng hỏi.

- Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là, tôi vừa rồi hình như nghe nói anh định giết cháu trai tôi?

Chính lúc này, một giọng nói khàn khàn vang lên, nếu nói lúc trước tôi chỉ nhìn bóng lưng đã khẳng định đây là ông nội mình.

Thì hiện tại khi nghe thấy giọng nói, tôi lại càng thêm chắc chắn, cổ họng tôi hơi chuyển động, lúc này, tôi phát hiện mình không khống chế được cảm xúc, khóe mắt cay cay, mẹ nó chứ, đang chuẩn bị chảy nước mắt đấy à?

Không được, tôi quyết không được để cho ông nội nhìn thấy vẻ yếu đuối của mình, tôi cố gắng ra sức nuốt nước mắt vào trong.

- Tôi, tôi, tôi…

Đối với câu chất vấn của ông nội, cả người Hoàng Tà ướt đẫm mồ hôi, bỗng nhiên, lại không biết phải trả lời thế nào, lúc này, ông nội hình như lười phí lời với ông ta, chỉ thấy cánh tay ông nội rung một cái, Hoàng Tà trước mặt như biến thành một người đã chết, bắn ngược ra đằng sau!
Bình Luận (0)
Comment