Nợ Âm Khó Thoát

Chương 35

Thời khắc nghe thấy âm thanh bên cạnh truyền đến, tôi bỗng quay đầu, nhìn chằm chằm Lão Thi Tượng.

Tiếng nói vừa rồi, chính là truyền ra từ miệng lão ta.

- Ông nói cái gì?

Tôi nhíu chặt mày, gằn giọng lên tiếng hỏi Lão Thi Tượng.

Lông mày Lão Thi Tượng hơi nhíu lại, sau đó nhìn tôi nói:

- Ai nói với mày bạch cương đó là mẹ mày? Thứ này chẳng qua cũng chỉ là một quân cờ trong tay nhà họ Lý chúng mày, một người phụ nữ khổ mệnh.

Lời nói của Lão Thi Tượng giống như chiếc chùy nặng trình trịch, mạnh mẽ đâm thẳng vào trái tim tôi, thậm chí khiến trái tim tôi ngừng đập trong giây lát, mà cơ thể tôi còn có chút loạng choạng, thiếu chút nữa đã ngã ngồi xuống đất.

Tôi ngước đầu nhìn bóng đen phía xa xa, lại quay sang nhìn Lão Thi Tượng, gần như là gào lên:

- Ông nói bậy, ông cái gì cũng không biết, con mẹ nó chứ ông chỉ biết nói luyên thuyên.

- Hừ! Nhãi con, mày tin hay không thì tùy.

Lúc này, Lão Thi Tượng hừ lạnh một tiếng, hình như cũng chẳng chuẩn bị tiếp tục giải thích với tôi, mà sau đó, ánh mắt của Lão Thi Tượng trực tiếp rơi lên trên người mẹ.

- Còn không ra tay? Chỉ cần giải quyết hai người trước mắt này, chúng tôi mới có thể giúp cô tìm con cho cô.

Giây phút này, một tiếng nói lạnh lẽo của Lão Thi Tượng vang lên, nghe thấy vậy, tôi nhìn thấy thân người của mẹ tôi rung lên một cái, trên cơ thể bắt đầu toát ra một tầng sương khói màu đen dày đặc.

Hơn nữa, những tràng tiếng kỳ lạ cũng bắt đầu phát ra từ sâu trong nơi cổ họng của mẹ, cả người tôi run lên lẩy bẩy, nhưng lúc này tôi vẫn không muốn từ bỏ.

- Mẹ, mẹ đừng nghe ông ta nói bậy, ông ta muốn lợi dụng mẹ đấy!

Tôi nhìn mẹ, run rẩy lên tiếng, mẹ đã chết rồi, thậm chí còn biến thành bộ dạng này, nếu như có thể, tôi chỉ muốn giúp mẹ kết thúc hoàn toàn tất cả những đau khổ, chứ không muốn nhìn mẹ bị người khác lợi dụng.

Nhưng, lời nói của tôi lại không hề có bất kỳ tác dụng gì với mẹ, đột nhiên, miệng mẹ mở lớn, một dòng máu đen trực tiếp phun ra từ trong miệng của mẹ.

Thời khắc dòng máu đen đó phun ra, tôi cảm thấy sau lưng mình, truyền đến một luồng sức lực mạnh mẽ, đem cả người tôi kéo ngã xuống mặt đất.

Tôi nhìn thân hình vụt qua bên cạnh, là Hạ Mạch, chỉ thấy Hạ Mạch vụt lên phía trước, trong nháy mắt đã xuất hiện ở vị trí tôi đứng lúc nãy, trong tay cô ấy đột nhiên xuất hiện một lá bùa.

- Thái thượng tinh đài, ứng biến vô đình, thiên địa chi tinh, hỏa nguyên tụ hình, tôi phụng mệnh thái thượng lão quân, cấp thiết như pháp lệnh, hỏa thần chú, sắc chỉ!

Tiếng nhẩm thần chú lạnh lẽo như băng lập tức truyền ra từ trong miệng Hạ Mạch, sau đó tôi nhìn thấy lá bùa trong tay cô ấy đột nhiên bay lên, trên không trung biến thành một ánh lửa màu đỏ, trực tiếp bay về phía dòng máu đen.

Hai thứ đó mạnh mẽ va đập vào nhau trên không trung, lập tức, một tiếng "xi xi xi" truyền ra, tôi nhìn thấy lá bùa đã biến thành lửa đó trực tiếp bao trùm lấy dòng máu, thiêu đốt dòng máu thành một làn khói đen.

Đồng thời, tiếng nói của Hạ Mạch cũng chui vào trong tai tôi.

- Lùi ra sau, tự mình cẩn thận một chút.

Cả người Hạ Mạch che chắn trước mặt tôi, cô ấy định một mình chống lại Lão Thi Tượng và mẹ tôi? Tôi vội vàng bò dậy, muốn chạy lên giúp sức.

Nhưng tức khắc, cả người tôi liền dính chặt tại chỗ, không phải tôi sợ, mà là bởi vì lo lắng nếu tôi chạy lên cũng chẳng giúp được gì cho Hạ Mạch, ngược lại còn trở thành phiền toái.

- Hừ! Tao muốn nhìn xem, mày có thể chống cự được bao lâu!

Lão Thi Tượng hừ lạnh một tiếng, thời khắc tiếng nói của lão ta rơi xuống, cả người lão đột nhiên biến mất khỏi vị trí lúc đầu, tôi nhìn thấy một bóng hình trực tiếp bay vụt về phía Hạ Mạch.

Trên gương mặt của Hạ Mạch, xuất hiện vẻ nặng nề trước nay chưa từng có, mắt nhìn Lão Thi Tượng càng lúc càng tiến lại gần, Hạ Mạch một tay đưa xuống phần hông, vuốt một cái.

" Keeng"

Một tiếng kiếm lanh lảnh phát ra từ trong không trung, hàn quang lóe sáng, mà trong tay Hạ Mạch lại nhiều thêm một thanh kiếm dài lạnh lẽo.

Thân thanh kiếm không ngừng dao động, tôi cũng biết, đây là một thanh kiếm mềm, đồng tử của Hạ Mạch lúc này hơi co vào, kiếm mềm trong tay uốn thành một đóa gươm hoa, trực tiếp đâm về phía Lão Thi Tượng.

Đối với binh khí đột nhiên xuất hiện trong tay Hạ Mạch, Lão Thi Tượng dường như vẫn có chút chưa kịp phản ứng lại, khí thế hừng hực lúc đầu của lão bỗng chốc bị thanh kiếm trong tay Hạ Mạch dọa tan biến đi hết.

Đồng thời vào lúc này, mẹ tôi đứng một bên bỗng há to miệng phát ra một tiếng gầm, lập tức giơ cao đôi tay cứng ngắc, hướng về phía Hạ Mạch.

Nhìn thấy Hạ Mạch trước mặt và sau lưng đều đang chịu sự tấn công của kẻ địch, trái tim tôi bỗng nghẹn lại.

- Cẩn thận!

Tôi vội vàng lên tiếng nhắc nhở Hạ Mạch, nghe thấy tiếng, Hạ Mạch lập tức quay đầu, lá bùa trong tay trực tiếp ném về phía mẹ.

Lá bùa phát ra một thứ ánh sáng màu vàng kim, va vào người mẹ tôi, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, thân hình của mẹ trực tiếp bay ra xa.

Trong lòng tôi chấn kinh, bản lĩnh của Hạ Mạch không ngờ lại khủng bố đến như vậy, nhưng giây tiếp theo, trong lòng tôi tự lầm bầm một tiếng "không hay", bởi vì tôi nhìn thấy thân hình của mẹ đang không ngừng run rẩy.

Mà khắp người mẹ, lại bắt đầu tuôn ra rất nhiều luồng khí đen, thậm chí khí đen này bao phủ toàn bộ cơ thể mẹ, nhìn không rõ thứ bên trong.

Thời khắc những luồng khí đen này không ngừng tăng thêm, tôi cảm thấy dường như nhiệt độ xung quanh đều đã bị hạ xuống rất thấp, toàn thân trong nháy mặt bị lạnh tới mức nổi hết cả da gà.

Lúc này, Hạ Mạch vừa hay đánh lùi được Lão Thi Tượng, nhưng không đợi Hạ Mạch kịp thở, luồng khí đen đã trực tiếp bổ về phía cô ấy, mang theo một khí thế không thể xem thường.

Bạch cương, đây là uy lực của bạch cương, mà lúc trước, sợ rằng chỉ là do chưa hoàn toàn phát huy hết thực lực.

- Ha ha ha, con ranh, bạch cương không dễ đối phó đâu, mày cẩn thận nhé!

Tiếng cười đắc ý của Lão Thi Tượng truyền tới, mà lúc này những luồng khí đen kia đã tiến lại rất gần với Hạ Mạch, tôi nhìn thấy lông mày cô ấy nhíu chặt lại thành hình chữ Xuyên*.

Lúc này, thanh kiếm trong tay Hạ Mạch dường như bắt đầu khẽ rung lên, một làn khí lạnh như băng tỏa ra từ trên người Hạ Mạch.

Thời khắc luồng khí đen trước mặt áp sát lại gần, đồng tử của Hạ Mạch hơi co lại, thanh kiếm trong tay trực tiếp phát ra một tiếng vang, chém về phía luồng khí đen kia.

- Trảm sát!

Một tiếng nói nhỏ như muỗi kêu phát ra từ trong miệng Hạ Mạch, mà tôi cũng nhìn thấy một làn kiếm khí mạnh bạo phát ra từ trên thân thanh kiếm, trực tiếp chém về phía luồng khí đen trước mặt cô ấy.

" Phù!"

một âm thanh kỳ lạ vang lên, tôi nhìn thấy thanh kiếm chém vào trong luồng khói đen, đồng thời lúc này, luồng khí đen đó không ngờ rằng lại đang tiêu tan nhanh đến mức chóng mặt.

Trong lòng tôi vui mừng, nhưng giây tiếp theo, nụ cười của tôi hoàn toàn cứng đờ trên mặt, bởi vì có một đôi tay màu đen lập tức thò ra từ trong luồng khí.

Mạnh mẽ đập thẳng lên ngực của Hạ Mạch, thời khắc đôi tay đó đập lên người Hạ Mạch, tôi nhìn thấy sắc mặt cô ấy hoàn toàn thay đổi.

Sau đó thân thể của Hạ Mạch giống như một chiếc diều bị đứt dây, trực tiếp bay về phía tôi, nhìn thấy vậy lòng tôi sợ hãi, vội vàng chạy đến chuẩn bị giữ chặt cô ấy lại.

Nhưng chính vào thời khắc đôi tay tôi chạm vào Hạ Mạch, một luồng lực đạo vô cùng mạnh mẽ trong phút chốc men theo cánh tay, xuyên thẳng lên thân người tôi.

Cả người tôi như bị va đập mạnh, trực tiếp ngã xuống dưới đất, có điều cũng may Hạ Mạch giữ vững được thân mình, nhưng giây tiếp theo, tôi nhìn thấy Hạ Mạch quỳ một gối xuống đất, trong miệng phun ra một dòng máu tươi.

Sắc mặt trong nháy mắt trở lên vô cùng tái nhợt, Hạ Mạch bị thương rồi ư? lòng tôi nóng như lửa đốt, lười đi để ý đau đớn không ngừng truyền tới từ trên cơ thể mình, trực tiếp chạy đến bên cạnh Hạ Mạch, hỏi tình hình của cô ấy thế nào?

Sắc mặt Hạ Mạch vô cùng khó coi, trầm mặc một hồi, Hạ Mạch lên tiếng:

- Bạch cương quả nhiên danh bất hư truyền, loại lực đạo này, thực sự không phải là khủng bố bình thường.

Trong giọng nói của Hạ Mạch, lấp đầy kinh ngạc khó nói thành lời, bây giờ Hạ Mạch bị thương rồi, mà tôi thì căn bản chẳng có bất kỳ tác dụng gì.

Nhiều nhất cũng chỉ được coi là thức ăn cho chim, mà đối phương là Lão Thi Tượng và bạch cương đều rất mạnh, đến Hạ Mạch cũng không phải là đối thủ.

Nhưng lúc này, mẹ tôi hình như đối với chúng tôi chẳng có chút hứng thú gì, mà trực tiếp quay người, đưa mắt nhìn Lão Thi Tượng phía sau.

- Con đâu?

Sau đó một giọng nói vô cùng cứng ngắc truyền tới, đôi mắt của mẹ nhìn trân trân vào Lão Thi Tượng, giống hệt với ánh mắt nhìn chúng tôi, không có chút cảm xúc nào.

Tôi cũng từ trong ánh mắt của Lão Thi Tượng nhìn thấy một tia sợ sệt, lúc này, lão ta vội vàng chỉ chỉ về phía quan tài của ông nội, lên tiếng:

- Con trai cô ở bên dưới, đào ngôi mộ này ra, cô có thể nhìn thấy rồi.

Chú thích*

Chữ Xuyên: trong tiếng Trung chữ Xuyên được viết như thế này "川", lông mày của nhân vật nhíu lại, ấn đường tạo thành hình 川, mọi người thử tưởng tượng là hiểu liền nè. ^_^
Bình Luận (0)
Comment