Nợ Âm Khó Thoát

Chương 92

Cảm nhận được tình hình này, lòng tôi vui sướng, không ngờ mặc dù bị thương, nhưng lại còn thu hoạch được kết quả tuyệt vời như thế, chỉ có thể xem như là vì họa được phúc.

Tôi trở mình xuống giường, hơi nắm chặt nắm đấm trên tay lại, linh khí trong khí hải cũng lập tức xao động, công nhận đã mạnh hơn trước rất nhiều.

Đây chính là dấu hiệu của cảnh giới dẫn khí trung kỳ, mà tôi cũng nhớ rất rõ Mễ Trần từng nói, chỉ cần đạt tới cảnh giới dẫn khí điên phong, thì mới có thể vào được trúc cơ.

Vào được trúc cơ, mới được coi là người tu đạo chân chính, bước ra khỏi ngưỡng cửa bé nhỏ, tiến tới những cảnh giới cao hơn.

Hít sâu một hơi, kích động trong lòng tôi cũng bình phục trở lại, sau đó tôi nhìn thấy bộ dạng của mình có chút thảm hại.

Đây là tàn vết của cuộc chiến tối qua, lúc quay lại cũng chưa kịp thay đồ, tôi vội vàng đi tắm rửa, thay một bộ quần áo mới.

Bên ngoài bỗng truyền tới tiếng gõ cửa, tôi đi mở, phát hiện bên ngoài là Hoàng Tiểu Tiên.

- Tối qua em về từ lúc nào? Chị đã đợi em rất lâu, em dọa chết chị rồi đấy!

Nhìn thấy ánh mắt oán trách của Hoàng Tiểu Tiên, tôi cười cười, nói tôi về muộn.

- Thôi được, thấy em không sao là tốt rồi.

Nói xong, Hoàng Tiểu Tiên lắc lắc thân người ẻo lả của chị ta, quay mình rời đi.

Sau khi quay lại phòng, tôi lập tức gọi điện cho Mễ Trần, nhưng vẫn hiển thị không liên lạc được, cũng không biết rốt cuộc thì anh ta đang chấp hành nhiệm vụ gì.

Tĩnh tâm lại, tôi bắt đầu hồi tưởng về những chuyện tối qua, đầu tiên khiến tôi hoàn toàn bất ngờ chính là Lão Thi Tượng, không ngờ kẻ lợi dụng cương thi tối qua lại chính là ông ta.

Người trong thôn chúng tôi toàn bộ đều biến mất một cách kỳ quái, lúc đầu tôi cứ cho rằng Lão Thi Tượng và Lương Triều Sinh cũng đã biến mất cùng với mọi người, nhưng hiện tại xem ra, mọi chuyện không đơn giản như tôi nghĩ, Lão Thi Tượng nếu đã không có mệnh hệ gì, Lương Triều Sinh rất có khả năng cũng không sao.

Nếu như nói còn có ai hiểu rõ trong thôn chúng tôi đã xảy ra chuyện gì, cũng chỉ có Lương Triều Sinh và Lão Thi Tượng, nhưng ông ta rõ ràng không nói thật với tôi.

Cả thôn hơn trăm người, cho dù có chết cũng phải thấy chút vết máu, vì vậy, tôi đoán, rất có khả năng, người trong thôn rất có thể không xảy ra chuyện gì, chỉ là không biết đã đi đến nơi nào mà thôi.

Lão Thi Tượng này nhất định còn ẩn trốn ở chỗ nào đó trong Qúy Dương, lúc này tôi lại tiếp tục thầm căm hận thực lực của mình, nếu như tôi đủ mạnh, tôi hoàn toàn có thể quấn lấy Lão Thi Tượng.

Hỏi ông ta, thôn chúng tôi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Thực lực bản thân không đủ, cũng chẳng còn biện pháp khác, mà lúc đầu vốn dĩ tôi đều đã đem hi vọng đặt lên trên người Mễ Trần và cục số chín, nhưng hiện tại không gọi được cho Mễ Trần, điều này khiến tôi như bước vào đường cùng.

Có điều đối với manh mối đạt được từ chỗ ông già Tôn, ngày lễ của quỷ giữa tháng bảy sắp đến, tới lúc đó rất nhiều đệ tử của môn phái âm thi đều hội tụ về Qúy Dương, cục số chín chắc chắn cũng không thể giương mắt làm ngơ, cho nên tôi chỉ còn có thể chờ đợi cơ hội này rồi.

Mà khoảng cách từ giờ đến giữa tháng bảy, hình như cũng chỉ không còn đầy một tháng.

Phù!

Nghĩ tới đây, tôi cũng thở dài một tiếng, nếu đã vậy, thì đành đợi! Thời gian tiếp theo, lại hồi phục lại trạng thái bình yên như lúc trước, mà tôi cũng dùng thời gian vào việc tu luyện.

Ngoài tu luyện, thì là luyện vẽ bùa, nhờ vào nỗ lực của bản thân, chỉ cần không phải là lá bùa quá khó, tôi đều có thể vẽ được dễ dàng.

Điều khiến tôi vui mừng nhất, chính là tôi đã xem được trang thứ hai của Tang Sinh Kinh, nội dung của trang này không phải là phương pháp hít thở, mà là tu luyện chú ấn.

Điều này khiến tôi vui mừng khôn xiết, những lá bùa cơ bản mà Mễ Trần đưa cho tôi cũng chỉ là công kích của bùa liệt hỏa, sau đó chính là trấn thi ấn trong trang đầu tiên của Tang Sinh Kinh, ngoài hai thứ ấy ra, tôi gần như chẳng có thủ đoạn công kích nào khác.

Hiện tại thứ này đến đúng lúc, trang thứ hai tổng cộng có hai đạo thuật, một là bùa chú, hai là chú ấn.

Chú phá canh, bùa ngũ lôi.

Chỉ nghe tên, cũng cảm thấy hai đạo thuật này có chút mạnh, mà khi tôi thử đi tu luyện chú phá canh, mới phát hiện, thứ này không phải khó khăn bình thường.

Mà tôi cũng đem mục tiêu chuyển sang bùa ngũ lôi, quan trọng nhất là, muốn vẽ bùa ngũ lôi, không ngờ còn cần đến một thứ đặc biệt, mà trên người tôi không có thứ này.

Cuối cùng tôi chỉ có thể đi tới khu phố đồ cổ, tìm Lão Doãn.

Thực ra lúc trước tôi cũng từng đoán, người tối hôm đó đột nhiên xuất hiện cứu tôi liệu có phải là lão Doãn hay không? Nhưng tôi lại có cảm giác không giống, con người lão Doãn vô cùng thần bí, tôi đoán khả năng là lão Doãn không lớn, là bởi vì người đêm đó mở mắt.

Mà lão Doãn thì rất kỳ lạ, luôn luôn nhắm chặt mắt, tuy rằng nhắm mắt, nhưng lão ta biết tất cả những chuyện diễn ra bên ngoài.

Cho nên dựa vào phán đoán này, tôi cảm thấy khả năng là lão Doãn rất nhỏ, sau khi loại trừ đi lão Doãn, tôi cũng không nghĩ ra được người thứ hai.

Hoặc cũng có thể đúng thật giống như lời tiền bối nói, chỉ là vô tình gặp phải, cho nên ra tay giúp đỡ.

Tôi tiến vào phố đồ cổ, tìm đến cửa tiệm của lão Doãn, lần này đã có kinh nghiệm, sau khi tiến vào trong, tôi nhìn ngang liếc dọc, gọi lão Doãn hai tiếng.

Khi tôi quay đầu lại lần nữa, quả nhiên nhìn thấy lão Doãn đã xuất hiện trên ghế đu, thủ đoạn của lão ta thật khiến người ta kinh ngạc.

Công phu thần quỷ như thế này, sợ rằng người bình thường không thể làm được.

- Nhóc con, tôi từng nói lúc nào anh rảnh thì đến đây tán ngẫu với tôi, mà giờ sao tôi lại phát hiện anh cứ hai ba hôm lại chạy đến đấy thế?

Không đợi tôi mở miệng, không ngờ lão Doãn đã trực tiếp lên tiếng, nói thẳng đến vấn đề khiến tôi có chút ngại ngùng, mặc dù ngại ngùng, nhưng dù sao cũng đã vậy, chuyện phải làm thì nhất định vẫn phải làm.

- Khì khì, lão Doãn sao lại nói thế chứ, cháu không phải là vì sợ ông một mình buồn chán sao ạ? ông xem, cháu còn mua một bình rượu Mao Đài tới biếu ông, hơn một nghìn tệ đấy ạ!

Tôi vội vàng đem đồ đã tự chuẩn bị từ sớm lấy ra ngoài, lần trước ôm ác quỷ kia tới, đã bị hiểu nhầm là tới tặng quà, lần này tôi cũng đã thông minh hơn.

Còn đối với việc nghĩ đến mua rượu, bởi vì trước khi tôi tới đây, lần nào cũng ngửi thấy trong cửa tiệm này phảng phất mùi rượu, liền biết lão Doãn thích uống rượu.

- Coi như nhóc con nhà anh cũng có chút lương tâm.

Lúc này, lão Doãn nhàn nhạt lên tiếng, trong tiếng nói cũng pha lẫn chút vui mừng, chính vào lúc tiếng nói của lão Doãn vừa dứt, tôi lập tức cảm nhận được bàn tay mình trống không.

Mà khi tôi lại đưa mắt nhìn lão Doãn lần nữa, phát hiện bình rượu Mao Đài đã nằm trong tay lão Doãn, đồng thời trước mặt lão Doãn cũng xuất hiện một bình rượu hồ lô, chỉ thấy lão ta đưa tay chọc vào trong bình rượu.

Một lỗ nhỏ từ từ xuất hiện, rượu trong bình trực tiếp tuôn ra ngoài qua lỗ nhỏ ấy, chảy đầy vào trong bình rượu hồ lô.

Lão Doãn nhấc bình rượu lên uống một hớp, mới nhàn nhạt cất lời.

- Không có chuyện gì mà chiêu đãi ân cần thế ư, có rắm mau thả.

Nghe thấy tiếng của lão Doãn, tôi mau chóng nhấc mông đi tới trước quầy hàng, nói:

- Cái đó, đúng là cái gì cũng không giấu được hỏa nhãn kim tinh* của lão Doãn, không biết chỗ này của ông có dẫn lôi thạch không ạ?

Chính vào lúc tôi vừa nói xong, cả người lão Doãn hơi ngây ra, sau đó quay đầu lại.

- Ây dô, không ngờ nhóc con nhà anh mới trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế đã lên tới dẫn khí trung kỳ, sao? Muốn vẽ bùa ngũ lôi à?

Lời nói của lão Doãn lại khiến cả người tôi đứng ngây tại chỗ, mãi một lúc sau, tôi mới từ trong nỗi kinh hãi phản ứng lại, tôi kinh ngạc không phải là bởi vì khả năng nhìn thấu con người tôi của lão Doãn.

Mà là một chuyện khác, bùa ngũ lôi, thứ này có lẽ là đồ ở trong Tang Sinh Kinh, cho dù ở nơi khác cũng có bùa dẫn lôi đại loại như vậy, hiệu quả có phần giống nhau, nhưng tuyệt đối không giống bùa ngũ lôi này.

Bùa ngũ lôi hiện tại cũng chỉ có mình tôi biết, nhưng vì sao lão Doãn cũng biết chuyện này? Lẽ nào lão ta còn biết thuật đọc suy nghĩ của người khác? Biết được trong lòng tôi đang nghĩ những gì?

Điều này quá đỗi kinh khủng, như vậy tôi ở trước mặt lão Doãn đây, chẳng phải không còn bí mật gì nữa sao? Có điều cũng chỉ là phán đoán, còn có một loại khả năng khác.

Đó chính là ngay từ đầu lão Doãn đã biết đến sự tồn tại của bùa ngũ lôi, hơn nữa còn khẳng định trên người tôi có pháp môn của bùa ngũ lôi, cho nên khi tôi nhắc tới dẫn lôi thạch, lão Doãn mới trực tiếp nhìn ra dụng ý của tôi.

Tôi ngẩng đầu, rất lâu vẫn chưa lên tiếng, cứ như vậy nhìn chằm chằm lão Doãn trên ghế đu, lão Doãn này rốt cuộc là người như thế nào?

Tôi làm sao cứ có cảm giác những gì trên người tôi, lão ta đều nắm rõ như thế? Đầu tiên là dấu vết trên cổ tay, bây giờ lại là bùa ngũ lôi trong Tang Sinh Kinh.

Chú thích*

Hỏa nhãn kim tinh: Lý Nhất Lượng ví đôi mắt của lão Doãn như là hỏa nhãn kim tinh, mà hỏa nhãn kim tinh này chính là một trong 72 phép thuật của Tôn Ngộ Không ( do từng bị nhốt trong lò luyện đan, nên Tôn Ngộ Không cũng có khả năng gọi là "Hoả nhãn kim tinh", có thể phân biệt được thật giả, nhìn thấu đâu là yêu tinh, ma quỷ đội lốt con người.)
Bình Luận (0)
Comment