Nói Dối Thành Tính - Lý Ất

Chương 58

Sau khi kết hôn, Lý Đài giảm bớt công việc trồng trọt. Mỗi ngày cô đều ngoan ngoãn ở nhà làm một người vợ trẻ hiền lành đức hạnh.
Như vậy gần hai tháng, cô sắp mọc lông luôn rồi, bụng vẫn chẳng có động tĩnh gì.
Lý Đài nhớ sau khi kết hôn Chử Huy đã hoàn toàn từ bỏ biện pháp tránh thai, theo lý mà nói, với mức độ chăm chỉ cày cấy của anh, kết quả này không nên là như vậy, nhưng mỗi lần nửa sau cô đều nửa sống nửa chết nên cũng không thể chắc chắn.
Lý Đài đã lâu không đến vườn ươm, cô thực sự ngứa tay, chỉ có thể xuống lầu xem khu nhà có thêm cây xanh nào để giải thèm.
"Chào chị. Cho hỏi tòa 9 ở đâu ạ?"
"Ở đây tổng cộng chỉ có 5 tòa, không có tòa 9." Lý Đài tưởng là người giao đồ ăn ngoài nên thuận miệng đáp.
"Ồ. Chị ở đây à?"
Lạ thật, Lý Đài quay đầu nhìn kỹ người nói chuyện với mình, là một người đàn ông, dáng người hơi mập, ăn mặc bình thường, trông có hơi lúng túng, "Tôi không ở đây."
"Vậy, sao chị biết ở đây không có tòa 9?"
"Nói bừa thôi."
Lý Đài vừa nói chuyện vừa quay người đi về.
Người đàn ông đuổi theo, vừa nhìn quanh vừa tiếp tục nói: "Tôi, tôi mới chuyển đến, muốn làm quen với môi trường xung quanh."
"Kia kìa," Lý Đài giơ tay chỉ một hướng rồi nói, "Quản lý bất động sản ở đó, anh có thể nhờ người quản lý của anh dẫn anh đi tham quan."
"Vậy à, lát nữa tôi qua xem." Người đàn ông vẫn đi theo Lý Đài, "Chị khá quen thuộc chỗ này nhỉ, chị ở đây bao lâu rồi?"
"Mới đến 5 phút."
"Ha ha, vậy à, chúng ta cùng đi dạo nhé."
Lý Đài rảo bước nhanh vào sảnh tầng một khu chung cư. Người đàn ông do dự một chút rồi vẫn đi vào theo.
Vừa ngồi xuống ghế sofa ở sảnh, vừa hay quản lý Tiểu Hứa đang ở đó, anh chủ động chào hỏi Lý Đài, "Cô Lý, cô đi dạo à?"
"Ừ ừ, cho tôi cốc nước được không?" Lý Đài lại bổ sung, "2 cốc."
"Vâng, mời cô chờ chút."
Người đàn ông thấy vậy liền ngồi xuống ghế sofa bên cạnh Lý Đài, ra vẻ tùy ý nhìn quanh, "Nhà ở đây đẹp thật, chị còn trẻ thế này, chị ở một mình à?"
"Không phải."
"Kết hôn rồi à?"
"Không, tôi ở cùng con trai."
"Hả? Chị trẻ thế mà đã có con rồi?"
"Ừ, tôi trưởng thành sớm, đã có 8 đứa con rồi."
Người đàn ông thấy hơi khó nói chuyện tiếp, quay người định nói gì đó, vừa hay Tiểu Hứa đã bưng nước đến.
Lý Đài đứng dậy nói với người đàn ông: "Anh cứ từ từ xem, tôi còn có việc về nhà trước."
Nói xong cô nhanh chân đi về hướng thang máy, người đàn ông lập tức cũng đứng dậy, nhưng Lý Đài đi được vài bước thì dừng lại, quay đầu nhìn chằm chằm anh ta.
Người đàn ông dừng động tác, thân hình lảo đảo, đi cũng không được mà không đi cũng không xong, lộ vẻ ngượng ngùng.
Tiểu Hứa bước đến, đưa nước cho Lý Đài và người đàn ông vừa nói: "Chào anh, mời uống nước."
Lý Đài nhận lấy nước rồi nhấp một ngụm, người đàn ông cũng nhận lấy nước, tay nắm cốc nước càng thêm lúng túng.
"Tạm biệt." Lý Đài tiếp tục đi về phía thang máy.
"Đợi chút..."
"Thưa anh," Tiểu Hứa bước đến trước mặt anh ta, cười híp mắt nói: "Xin lỗi, khu nhà của chúng tôi là quản lý kín, người ngoài đến cần đăng ký khách."
"Tôi, tôi là bạn của cô ấy." Người đàn ông nhìn Lý Đài nói.
Lý Đài không nói gì.
Tiểu Hứa tiếp tục nói: "Xin lỗi, người thân bạn bè lần đầu đến cũng phải đăng ký một chút, anh yên tâm dữ liệu của chúng tôi đều được quản lý nghiêm ngặt, tuyệt đối không tiết lộ ra ngoài."
Người đàn ông không muốn hợp tác nhưng cũng không muốn đi, cứ nhìn Lý Đài với vẻ có điều muốn nói.
Lý Đài không thèm để ý đến anh ta nữa, nhanh chóng đi vào thang máy lên lầu.
Buổi tối Chử Huy vừa về nhà, Lý Đài đã kể chuyện này với anh, "Em dẫn anh ta đến sảnh, còn ngồi một lúc, camera chắc chắn đã quay được rồi, anh có thể đi tìm Tiểu Hứa xem camera."
"Anh ta có làm gì em không?"
"Không, anh ta chỉ liên tục hỏi em, em cũng chỉ nói bừa thôi. Anh ta chắc chắn là nhắm vào anh, em cảm thấy anh ta quen em."
Chân mày Chử Huy trầm xuống, anh ôm Lý Đài nói: "Anh sẽ xử lý, em đừng lo lắng."
"Anh ta có phải đến bắt cóc em không? Rồi sau đó uy hiếp anh, bắt anh đánh cắp bí mật gì đó?"
"Đừng suy nghĩ lung tung."
Mắt Lý Đài xoay một vòng rồi lại nói: "Anh có phải sẽ sắp xếp người theo em mỗi ngày không? Giống kiểu vệ sĩ ngầm ấy, bình thường thì không thấy, một khi có chuyện, bọn họ sẽ lập tức xông ra?"
Giọng Chử Huy có hơi bất đắc dĩ, "Em đừng có xem mấy bộ phim nhàm chán."
"Gì chứ?" Lý Đài dùng sức đánh vào tay anh, "Rõ ràng là vì anh mà em bị quấy rối, còn nói em nhàm chán, anh có lương tâm không? Tối nay không được lên giường em, anh ngủ ở phòng đọc sách đi."
"Ừ."
Chử Huy không chỉ đồng ý dứt khoát mà tối rửa mặt chúc Lý Đài ngủ ngon xong, anh thực sự trực tiếp vào phòng đọc sách.
Rồi...
2 giờ sáng, Chử Huy dễ dàng tóm được Lý Đài đang cầm điện thoại xem phim trong chăn.
Lý Đài quỳ trên giường nổi cáu, "Anh rõ ràng cố ý mà, em bảo tại sao anh lại đồng ý dễ dàng thế, anh là đang đợi khoảnh khắc này đúng không? Anh chính là..."
Chử Huy ném điện thoại của cô lên ghế sofa trong phòng ngủ, ôm Lý Đài đè xuống giường, "Em còn ngày đêm xem phim nữa, anh sẽ tịch thu điện thoại của em."
"Anh..."
Bốp! Vỗ vào mông cô một cái, Chử Huy lạnh lùng nói: "Ngủ."
Trước khi Lý Đài kịp khôi phục thói quen chạy đến chợ hoa, Chử Huy đột nhiên bắt đầu thường xuyên dẫn Lý Đài về nhà ba mẹ Chử Huy ăn cơm, có khi một tuần đi đến 5, 6 ngày.
Lý Đài rất sẵn lòng, thậm chí đề nghị họ có thể trực tiếp ở bên đó luôn nhưng Chử Huy không đồng ý.
Buổi tối Lý Đài và mẹ Chử Huy đều ăn rất ít, trước kia một tháng gặp một lần còn ngồi ăn đến cuối. Giờ ngày nào cũng gặp, cơ bản là chỉ ngồi xuống cho có lệ rồi sau đó hai người liền chui ra sân sau.
Ba Chử Huy nhìn chỗ ngồi bên cạnh đã trống rồi hỏi: "Con đã có lệnh điều động chưa?"
"Những người cần thông qua đều đã thông qua rồi, nhưng lệnh điều động sẽ không nhanh thế đâu."
"Ừ. Ba mẹ đều tốt thôi."
Ba mẹ Chử Huy ăn uống thanh đạm, Chử Huy dù không kén ăn đến mấy nhưng phải liên tục ăn bữa ăn bảo dưỡng sức khỏe người già lâu như vậy cũng sắp chán rồi, "Vâng, sau này chúng con vẫn một tháng đến một lần."
Sau đó, họ không những không thường về nhà ba mẹ Chử Huy, mà ngay cả thời gian Chử Huy đi công tác họp hành cũng ít đi, anh như một người đi làm bình thường, mỗi ngày đều đúng giờ về đến nhà.
___
Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko

Bình Luận (0)
Comment