Nỗi Khổ Trong Lòng Từ Bảo Bảo

Chương 17

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng Từ Bảo Bảo vẫn không làm gì.

Dù sao mấy tinh linh này cũng coi như là đã giúp cậu, hơn nữa sau khi cậu cố gắng chế tạo mô hình cơ giáp xong thì chúng nó mới đi ra, thoạt nhìn còn đáng yêu như vậy, vạn nhất thật sự một phát đập chết thì đến lúc đó cậu hối hận cũng không kịp.

Tiểu Lục cũng không biết Từ Bảo Bảo đang suy nghĩ hành động tàn bạo trong lòng, nó chớp đôi mắt thật to một cái, thấy Từ Bảo Bảo bình tĩnh như vậy, giống như hoàn toàn không cảm thấy chúng nó kỳ lạ, không nhịn được vui vẻ quay một vòng, rồi nói: “Em là tinh linh phụ trách thực vật trong không gian này, về sau nếu anh muốn khai khẩn hay thu hoạch cái gì đều có thể tìm em nha~”

Tiểu Hồng bình chân như vại đứng ở một bên, dùng âm thanh mềm mại nói: “Em là tinh linh phụ trách việc tăng cường tinh thần lực và thể chất của anh… Chỉ cần là vấn đề về gien thì anh có thể tìm em.”

Tiểu Lam nói: “Em chủ yếu phụ trách việc trao đổi với anh… Sau này anh có thể hỏi em về việc chế tạo mô hình cơ giáp hoặc là bản thiết kế, cái gì em cũng biết, hơn nữa, mô hình cơ giáp cũng có thể bán cho em, giá cả tuyệt đối phải chăng.”

Từ Bảo Bảo nhất thời liền hiểu cả ba tinh linh đều có nhiệm vụ, mỗi một tinh linh phụ trách một thứ, về sau chính mình có gì không hiểu đều có thể hỏi chúng nó. Hơn nữa, ba năng lực của chúng nó đều là những thứ mà lúc này Từ Bảo Bảo rất cần. Sau khi Từ Bảo Bảo biết đại khái một ít tình hình nơi này, cảm thấy thời gian cậu ở trong không gian cũng đã đủ lâu, liền cầm mô hình cơ giáp cậu vừa mới làm ra, ra khỏi không gian.

Lúc trước khi đi, Tiểu Lục thoạt nhìn cực kỳ không nỡ, nó còn quơ quơ cánh tay nhỏ bé ngắn ngủn về phía Từ Bảo Bảo, nói: “Bảo Bảo, lần tiếp theo anh đến, em mời anh ăn cơm nha~”

Một câu nói, cả bụng Từ Bảo Bảo đều đói..

Cậu ra khỏi không gian, đặt mô hình cơ giáp lên bàn, lười biếng duỗi thắt lưng một cái rồi mới đi phòng vệ sinh rửa mặt.

Trong phòng không có một bóng người, sau khi Từ Bảo Bảo lau mặt sạch sẽ, đi loanh quanh một vòng, khó hiểu cảm thấy hơi  tịch mịch, cậu ngồi trên ghế sofa ngốc một lúc, nhìn thoáng qua thời khóa biểu, dứt khoát chỉnh đốn một chút, tiện tay đặt mô hình cơ giáp vừa mới ra lò vào một cái hộp, ra khỏi cửa đến trường.

Nói là đến trường, thật ra Từ Bảo Bảo chỉ muốn tìm giáo viên cơ giáp hỏi một chút, rốt cuộc loại cơ giáp như này có thể thi đỗ trường quân đội hay không.

Tuy rằng cậu cảm thấy cơ giáp làm theo bản thiết kế trong không gian sẽ rất tốt, nhưng mà trong lòng cũng cực kỳ lo lắng, vạn nhất giống như lần trước nấu cơm, chỉ là Từ Bảo Bảo tự tin quá mức thì sao?

Để đảm bảo lúc thi tuyệt đối không có sai sót nào, Từ Bảo Bảo quyết đoán đi.

Độ tự do của trường trung học mà Từ Bảo Bảo học cực kỳ cao, tất cả kiến thức cơ bản đều sẽ dạy vào hai năm đầu, đến lúc lên năm ba sẽ xem xét tình trạng của học sinh để quyết định, nếu cảm thấy không được liền trực tiếp công bố đề thi trường quân đội đế quốc, sau đó cho học sinh hoặc là về nhà, hoặc là đến trường học làm cơ giáp, các giáo viên chỉ có vai trò đứng bên cạnh chỉ đạo, trên cơ bản có thể coi là nghỉ có lương, cho nên cho dù Từ Bảo Bảo đến trường vào một cái thời gian mạc danh kỳ diệu – buổi chiều khi năm nhất và năm hai đều đang học trên lớp – bảo vệ ở cổng cũng không nói gì.

Từ Bảo Bảo mang theo cơ giáp của chính mình, cầm bằng cả hai tay, chỉ sợ có chuyện gì không may xảy ra, cậu rất nhanh đã đến văn phòng giáo viên. May mắn, giáo viên dạy cơ giáp không bỏ bê nhiệm vụ, lúc ông nhìn thấy Từ Bảo Bảo thì sửng sốt một chút, có vẻ thật sự không ngờ Từ Bảo Bảo sẽ đến đây, sau đó lộ ra biểu tình hòa nhã: “Học sinh Bảo Bảo.”

Từ Bảo Bảo khó hiểu cảm thấy hơi căng thẳng.

Hồi còn đi học lúc trước, bởi vì là trẻ mồ côi, Từ Bảo Bảo vẫn luôn được giáo viên tương đối yêu thích. Mà lúc đó, Từ Bảo Bảo nói chung cũng rất cố gắng học tập, một lần lại một lần thành tích, coi như là phương pháp mà Từ Bảo Bảo dùng để báo đáp giáo viên. Sau khi đến thế giới này, bởi vì đây là lần đầu tiên Từ Bảo Bảo chế tạo cơ giáp, cũng không biết giáo viên sẽ đánh giá như nào, cho nên mới cảm thấy sợ như vậy.

Sợ giáo viên nói cơ giáp cậu làm ra quá mức đơn giản, căn bản không thể nào dùng để dự thi…

Hít một hơi thật sâu, Từ Bảo Bảo ở trong lòng trấn an bản thân, lại tự cổ vũ rằng cậu có không gian trong tay, bây giờ cách lúc tốt nghiệp cũng lâu, không cần lo lắng, liền lấy mô hình cơ giáp kia ra khỏi hộp.

Lúc mô hình được cầm trên tay, nhìn giống một bộ garage kit, không quá lớn, nhưng mà thoạt nhìn cực kỳ tinh xảo, cậu đặt mô hình lên bàn, sau đó đỏ mặt thật cẩn thận hỏi: “Thầy, mô hình cơ giáp này… Thầy nghĩ thế nào?”

Giáo viên sửng sốt một chút, nhìn về phía cơ giáp trên bàn.

Cơ giáp của Từ Bảo Bảo thoạt nhìn cực kỳ tinh tế, màu lam và màu đen quyện vào nhau, sau khi được đặt lên bàn cũng chậm rãi đứng lên rồi bắt đầu di chuyển, như đang xem xét khung cảnh xung quanh vậy, sau đó nói với Từ Bảo Bảo: “Chủ nhân.” Dứt lời, nó còn đi hai bước về phía Từ Bảo Bảo.

Giáo viên dạy cơ giáp thấy một màn này, lộ ra biểu tình ngạc nhiên, hỏi: “Trò nhập năng lượng cho nó sao?”

“Dạ… Bởi vì đây là cơ giáp đầu tiên con làm ra… Khụ, cơ giáp cấp E đầu tiên con lam ra, cho nên lúc trước không nhịn được nhập năng lượng cho nó…” Từ Bảo Bảo suýt nữa nói lộ hết, sau đó một bộ dáng mong chờ nhìn giáo viên, sợ giáo viên nói cơ giáp này không dùng được.

May mà giáo viên cũng không nói vậy, chỉ là sau khi xem xét kỹ cái cơ giáp kia, nói: “Không tồi.” Sau đó đột nhiên hỏi, “Trò làm xong cơ giáp này trong mấy ngày hôm nay sao?”

Những lời này vừa nói xong, tất cả mọi người trong văn phòng đều nhìn về phía Từ Bảo Bảo.

Từ Bảo Bảo mặt không đỏ khí không suyễn nói: “Không ạ, từ trước tới giờ con vẫn luôn muốn làm một cái cơ giáp cấp E, đã bắt tay vào làm từ rất sớm rồi ạ, mấy ngày hôm trước lại biết đề thi, thế là con đã vội vã làm xong mô hình, muốn hỏi thầy xem cơ giáp này có dự thi được không…”

Giáo viên dạy cơ giáp kia chấp nhận giải thích của Từ Bảo Bảo, hơi gật đầu nói: “Cơ giáp này của con dùng để thi vào trường quân đội sẽ không có vấn đề gì, mà ngay cả trường quân đội đứng đầu đế quốc cũng có thể thử. Chỉ là, con đã tự chế tạo mô hình cơ giáp này sao?”

Từ Bảo Bảo: “Con tự làm… nhưng mà có bản thiết kế ạ.”

Thân là người Từ gia, có bản thiết kế cơ giáp cấp E không phải là chuyện gì kỳ lạ, nếu như không có mới là chuyện thật sự kỳ lạ. Giáo viên kia dù sao cũng đã dạy ở trường quý tộc nhiều năm như vậy, số học sinh thổ hào mà ông đã gặp không phải mấy vạn thì cũng mấy ngàn, cho nên cũng không hỏi nhiều, trực tiếp cho rằng bản thiết kế là của Từ gia, ông cân nhắc một lúc, nói: “Không sao. Nhưng mà tuy rằng trò đã hoàn thành cơ giáp này, nhưng từ giờ trở đi cũng không thể buông thả, tốt nhất nên làm thêm mấy cái cơ giáp nữa, thậm chí có thể thử làm mà không nhìn bản thiết kế.”

“Dạ vâng, con làm như vậy… có tính là gian lận không?”

“Tất nhiên là không, trong các yêu cầu của trường quân đội cũng không nói không được chế tạo cơ giáp theo bản thiết kế.” Giáo viên nói, nở một nụ cười thản nhiên, “Nhưng mà nếu trò có thể chế tạo một cái cơ giáp cấp D trong khoảng thời gian này, chắc chắn trò sẽ trúng tuyển, hơn nữa còn sẽ được phân đến một lớp tốt. Lúc trước thầy sở dĩ không nói điều này, đơn giản là vì cảm thấy trình độ của các trò không đủ cao, nếu cứ một mặt theo đuổi cơ giáp cấp D, nói không chừng đến cơ giáp cấp E cũng không làm được, hơn nữa thời gian chỉ có một năm, chế tạo cơ giáp cấp D thật sự hơi khó… Nhưng mà Bảo Bảo, thầy nhớ rõ, gien của trò chỉ là cấp F thôi?”

Từ Bảo Bảo: “Tinh thần lực là cấp E…”

Nghe được lời nói của Từ Bảo Bảo, các giáo viên từ nãy đến giờ vẫn vểnh tai lên nghe lén đều lộ ra biểu tình ngạc nhiên.

Theo bọn họ, học sinh tinh thần lực cấp E có thể làm cơ giáp cấp E thì cũng không tính là gì, nhưng cơ giáp cấp E mà người khác làm ra thật sự khác cơ giáp mà Từ Bảo Bảo làm ra, ít nhất về phương diện tinh xảo thì cơ giáp của Từ Bảo Bảo trực tiếp bỏ xa những người khác hai con phố, rất nhiều cơ giáp do người khác chế tạo thậm chí còn không thể đi được, cho nên lúc này nghe được cấp bậc tinh thần lực của Từ Bảo Bảo đều không nhịn được nhìn về phía Từ Bảo Bảo.

Trên mặt giáo viên kia cũng không nhịn được lộ ra một biểu tình tán dương, giống như đang nhìn học sinh thiên tài trong tương lai vậy, ông vươn tay, sờ xương tay Từ Bảo Bảo, sau đó gật đầu: “Người của Từ gia, quả nhiên không thể nào khinh thường.”

Cái bản mặt già này* của Từ Bảo Bảo đỏ hết cả lên.

(*老脸: lão liểm: ngụ ý chỉ sự khiêm tốn)

Thời gian sau đó, giáo viên dạy cơ giáp giảng giải kỹ càng một số kỹ thuật chế tạo cơ giáp cấp D cho Từ Bảo Bảo, đến lúc rốt cuộc nói xong thì đã đến buổi tối, sau khi Từ Bảo Bảo chào giáo viên liền mang theo cơ giáp của mình, kích động ngồi xe bay về nhà.

Nhưng mà, sau khi về nhà, cậu lại thấy một người không quen biết ở trong nhà.

Đó là một người đàn ông, mặc quân trang, thoạt nhìn phong trần mệt mỏi. Sau khi anh ta nhìn thấy Từ Bảo Bảo, lập tức giống như là thấy được cứu tinh, thình lình xuất hiện trước mặt Từ Bảo Bảo, nắm chặt hai tay Từ Bảo Bảo!

Tuy rằng Từ Bảo Bảo vẫn luôn trong tư thế phòng bị, thế nhưng không nghĩ tới người đàn ông này có thể đến trước mặt cậu trong nháy mắt như thế, nhất thời hoảng sợ, vừa mới chuẩn bị lui về sau thì nghe thấy anh ta nói: “Thiếu tướng phu nhân! Cuối cùng tôi cũng tìm được ngài.”

Từ Bảo Bảo: “…” Mẹ nó, cái xưng hô quái gì thế này?

Bình Luận (0)
Comment