Editor: MayNhững năm này, cô luôn rất không muốn nhớ lại ngày đó, cô nhớ được, hôm đó, anh vốn hẹn muốn ăn cơm tối với cô, chỉ là, Tần Dĩ Nam đột nhiên trở về Bắc Kinh, cô lại không nói với anh tiếng nào, trực tiếp lỡ hẹn .
Trước đây... Anh là muốn để cho cô cùng nhau qua sinh nhật với anh ư?
Nghĩ tới đây, đáy lòng Tống Thanh Xuân liền dâng lên đau đớn buồn bực và xấu hổ sinh sôi, nếu lúc đó cô biết, biết là sinh nhật của anh, cô tuyệt đối sẽ không làm như vậy ...
...
Ngày 15 tháng 6, cũng là ngày anh hẹn cô xem phim.
...
Tống Thanh Xuân bắt đầu mơ thấy Tô Chi Niệm cả đêm, cô lại có thể mơ thấy cô thổ lộ với anh vào buổi tối xem phim đó, anh gật đầu đáp ứng, anh và cô ôm chặt lấy nhau, sau đó yêu nhau ngọt ngào, đi vào hôn nhân... Lúc trong đầu cô nghĩ tới khúc nhạc hôn lễ, cô tỉnh lại từ trong mộng.
Cô nhìn trần nhà quen thuộc của phòng ngủ mình, ý thức được đây chỉ là một giấc mộng của cô, trở nên đặc biệt mất mác.
Cô không buồn ngủ chút nào, ôm chăn mền, lăn qua lộn lại ở trên giường, nghĩ đến cảnh tượng trong mộng.
Càng nghĩ, cô liền càng muốn ở cùng với anh, thậm chí nghĩ đến cuối cùng, cô đều hận không thể lập tức vọt tới trong nhà anh, nói với anh, cô muốn ở cùng với anh.
Cô liều mạng kiềm nén trong cơ thể mình xúc động, cô càng là kiềm nén, khát vọng trong lòng càng là mãnh liệt, cuối cùng đày đọa cô thể xác và tinh thần đều mệt.
Ngày 15 tháng 6 đó, chỉ mới sáu giờ sáng sớm, cô liền bị hành hạ bất đắc dĩ bò dậy từ trên giường.
Hôm nay là sinh nhật anh, cô đã sớm biết vào hai ngày trước, cũng đã nghĩ xong hôm nay đi trung tâm thương mại chọn phần quà tặng sinh nhật cho anh.
Thời gian còn sớm, trung tâm thương mại còn chưa có mở cửa, cô sợ chính mình miên man suy nghĩ nữa sẽ thật sự phát điên, do đó liền tùy tiện tìm trên QQ cho mình một bộ tiểu thuyết để xem.
Cô không để ý nhiều đến tên sách và bút danh, lời văn của quyển sách kia cũng không tệ, là một bộ truyện hiện đại nói về hào môn.
Nữ chủ bên trong lưu luyến si mê nam chủ, mà nam chủ đã yêu sâu đậm một người nhưng không có được
Sắp đặt ban đầu này, gần như là đồng mệnh tương liên với cô, bỗng chốc liền hấp dẫn cô xem tiếp.
Nữ chủ trong quyển sách kia, tính cách rất hoạt bát, nhỏ hơn nam chủ mười mấy tuổi, dù là biết rõ tâm nam chủ có người yêu, lại vẫn dám yêu dám theo đuổi, cô ấy tỏ tình với nam chủ rất nhiều lần, đều bị cự tuyệt, nhưng từ đầu đến cuối cô ấy đều không có buông tha, cuối cùng vẫn là giành được tâm nam chủ.
Tuy rằng chỉ là một bộ tiểu thuyết, nhưng sau khi Tống Thanh Xuân xem xong, vẫn là bị dụ dỗ thật sâu.
Có phải nếu cô giống như nữ chủ trong tiểu thuyết, kiên trì thích anh không bỏ, cuối cùng cũng sẽ cùng một chỗ với anh đúng không?
Nhưng lúc trước anh từng kiên quyết và khắc sâu nói với cô như vậy, anh rất yêu cô gái tên Đình Đình đó...
Tâm tình Tống Thanh Xuân trở nên hơi mâu thuẫn, cô cầm chặt điện thoại di động, bắt đầu không ngừng đi tới đi lui trong phòng.
Nhưng, cô cũng từng thích anh Dĩ Nam mà, cuối cùng còn không phải là đã thích anh ư?
Cho nên có lẽ anh cũng sẽ thích cô thì sao...
Tống Thanh Xuân nghĩ tới đây, không hề dừng lại một chút nào liền giơ lên điện thoại di động, nhấn mở tin nhắn, nhanh chóng gõ lên màn hình.
"Em thích anh..."
Thích không đủ khắc sâu, Tống Thanh Xuân đổi thành : "Tô Chi Niệm, em có một chuyện quan trọng muốn nói với anh..."
Quá nghiêm túc, tiếp tục chỉnh sửa, không biết sửa bao nhiêu lần, cuối cùng trong cột soạn tin nhắn, chỉ có ba chữ: "Em yêu anh."