Chương 138: Tham quan phòng học nhỏ
Chương 138: Tham quan phòng học nhỏChương 138: Tham quan phòng học nhỏ
Lâm Phong nhìn vào phòng bếp.
Quả nhiên, đầu bếp chính là đầu bếp, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, bữa sáng gồm há cảo cùng hoành thánh đều đã gói xong!
"Anh thấy trong tủ lạnh của mẹ còn có chút thịt nên nấu luôn cho em, buổi trưa anh lại đi mual"
Anh Minh sang sảng cười nói.
Lâm Phong nói: 'Không cần, hôm nay anh đi Hải Thanh Hà Yến làm việc, chắc đến trưa cũng sẽ không trở lại, em chờ một lúc nữa sẽ trực tiếp chào hỏi anh Trần là được, chuyện trong nhà cứ giao cho em, không có chuyện gì đâu!"
Anh xem giờ thì thấy vẫn còn sớm.
9 giờ rưỡi khi Thiến Thiến sẽ đi đến lớp hội họa, cũng không biết lúc này con gái sẽ đi phòng học nhỏ hay là trực tiếp đi phòng tranh Tiểu Thiên Tài, Lâm Phong rửa mặt, ăn sáng xong xuôi, ngay sau đó, Lâm Thiến Thiến đã thức dậy.
Đứa con nít xoa xoa đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ, ngẩng đầu đã nhìn thấy Lâm Phong, sau đó nhếch môi cười nói: "Ba ba, ba ba dậy sớm vậy! Ngày hôm nay Thiến Thiến muốn đi học vẽ một chút nha?"
Cô con gái còn nhớ chuyện học vẽ của mình, Lâm Phong cười gật đầu, sau đó nói với Lâm Thiến Thiến: "Đúng vậy, Thiến Thiến nhanh rửa mặt, sau đó ăn sáng, con xem chú Minh làm cho con món ngon gì kìa!"
Cô bé nhóc tì vừa nghe thấy món ngon thì con mắt lập tức phát sáng, vội vã chạy bịch bịch bịch vào bếp, nhón chân lên đã nhìn thấy một đại bát hoành thánh cùng từng cái bánh há cảo óng ánh trong suốt bày đầy trên bàn!
Cơn buồn ngủ của Thiến Thiến lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, cô bé nháy mắt mấy cái, hướng về phía anh Minh cười tươi như hoa nói: "Chú Minh thật lợi hại! Thiến Thiến thích ăn há cảo cùng hoành thánh nhất, cảm ơn chú Minht"
Cô bé giơ ngón tay cái hướng về phía anh Minh, anh Minh có chút ngượng ngùng cười!
Thân làm đầu bếp, điều khiến anh vui vẻ nhất không gì bằng người khác khen tài nấu nướng của mình cao, lúc này cô bé thật lòng khen ngợi lập tức khiến cho anh Minh thấy rất vui.
Sau khi làm xong bữa sáng, anh Minh hướng về phía Lâm Phong nói: "Anh phải thay một bộ quần áo, sau đó đi Hải Thanh Hà Yến tìm người."
Anh Minh nói, có chút căng thẳng nói: "Tiểu Phong, em nói anh làm được không? Chỗ kia... sẽ cần người như anh sao?"
Anh Minh cực kỳ căng thẳng.
Lâm Phong cười nói: "Em đã thưởng thức tài nấu nướng của anh, sao lại không được? Anh đi học tập hai ngày, dù sao cũng được trả tiền lương, hai ngày nữa em đi xem anh có tiến bộ hay không! Đừng để em mất mặt nhai"
Nghe Lâm Phong nói như vậy, anh Minh lập tức thở phào nhẹ nhõm, cũng nhiều hơn một phân tự tin!
Mình nấu nướng xem như cũng có thiên phú!
Cho dù là không được, đi xem cũng tốt, cùng lắm chỉ là một đầu bếp lao động phổ thông mà thôi!
Sau khi anh Minh nói xong, vội về phòng, nghiêm túc chọn một bộ quần áo đẹp nhất, sau khi quần áo gọn gàng, lên tiếng tạm biệt Lâm Phong sau đó liền ra cửa.
Lâm Phong chờ Lâm Thiến Thiến ăn xong, rồi mới nói với Lâm Thiến Thiến: "Con bỏ hết đồ vào cặp sách đi, chúng ta phải ra ngoài rồi !"
Lâm Thiến Thiến nhanh chóng bỏ hết đồ cần thiết vào trong cặp, sau đó hướng vê phía Lâm Phong ngọt ngào cười: "Ba ba, đi thôi! Sư phụ nói tiếp theo Thiến Thiến có thể đi vào phòng học nhỏ của sư phụ được rồi, kêu ba ba sau này đi vào phòng học nhỏ đón Thiến Thiến!"
Lâm Phong dù không biết phòng học nhỏ rốt cuộc là cái gì, thế nhưng anh thấy con gái mỗi một lần đều vui vẻ như vậy, như vậy cũng đủ rồi.
"Chúng ta đi thôi!"
Lâm Phong cười nói.
Anh nắm tay của Thiến Thiến, đi xuống dưới lầu.
Lâm Thiến Thiến rất thích vẽ, vừa đi vừa nhảy nhót, ngồi trên xe, Lâm Thiến Thiến nháy mắt với Lâm Phong mấy cái, sau đó vươn mạnh tay về phía phía trước, giơ lên một quả đấm nhỏ, sau đó hài lòng kêu: "Xung áp!"
Lâm Phong bật cười.
Con gái bé bỏng của anh, cũng không biết học được từ đâu những từ ngữ mạng này!
Anh khởi động ngũ Wuling Hongguang, lái về phía phòng học nhỏ.
Lần trước Diệp Khánh Phi đã cho mình địa chỉ, lúc này đây Lâm Phong trực tiếp lái xe đến vị trí của biệt thự.
Nơi đây hoàn cảnh tốt, hai bên đường đều trông đầy cây ngô đồng pháp, nhưng ở thành phố Thượng Hải sở hữu hoàn cảnh tốt như vậy, chắc giá cả sẽ rất đắt.
Ít nhất ở chỗ này, Lâm Thiến Thiến có thể tiếp nhận được sự giáo dục hội họa tốt nhất.
"Đi thôi! Ba ba, Thiến Thiến đưa ba ba vào xeml"
Nhóc tì nôn nóng muốn khoe khoang với Lâm Phong phòng vẽ tranh mới của mình.
Sư phụ nói căn phòng số 7 là chuyên dành cho cô bé vẽ!
Thật ra Lâm Phong không có hứng thú gì với hội hoạ, nhưng ai đã cho con gái đi học ở nơi này?
Anh cười gật đầu, đi theo sát phía sau Thiến Thiến, về phía biệt thự nhỏ.
Giờ hẳn còn chưa tới giờ học, cổng biệt thự khép hờ.
Lâm Thiến Thiến lấy chìa khoá trong cặp, nháy mắt với ba mình.
"Ba ba, chìa khóa này là sư phụ cho Thiến Thiến, là chìa khóa phòng số 7 của Thiến Thiến đấy! Sư phụ nói phòng số 7 chuyên môn cho Thiến Thiến dùng, Thiến Thiến dẫn ba ba đi xeml"
Cô nhóc nói, nắm lấy tay của Lâm Phong chạy đi.
Lâm Phong bất đắc dĩ cười, cũng chỉ có thể theo.
Đi vào biệt thự nhỏ, Lâm Phong phát hiện phát hiện học phí ở đây quả thực rất cao, hơn nữa không hổ là phòng học tư nhân của quán trưởng Diệp Khánh Phi.
Nơi đây dù là lấy ánh sáng hoặc là mức độ ánh sáng hội tụ đều vô cùng tuyệt VỜI.
Lâm Phong gật đầu, theo Lâm Thiến Thiến đi lên lầu hai.
Lầu hai là một hành lang rất dài, mà hai bên hành lang thì là hàng dãy phòng.
Lâm Phong nhìn từng phòng, phát hiện những căn phòng này đều được đánh số thứ tự.
Xem ra chắc là mỗi phòng dành cho mục đích khác nhau.
Lâm Phong còn chưa kịp nghĩ ra, Lâm Thiển Thiển đã dẫn Lâm Phong đi tới phòng trong cùng, sau đó chỉ vào trong phòng cười nói: "Ba ba, đây là phòng của Thiến Thiến!"
Lâm Phong cúi đầu nhìn Thiến Thiến, trong tay của con gái bé bỏng quả nhiên đang cầm một cái chìa khóa, cô bé đang nhét vào lỗ khoá, rồi xoay.
Cạch một tiếng vang lên. Cánh cửa gỗ liền được mở rai
Lâm Thiến Thiến giống như một đứa trẻ mời người khác ăn kẹo của mình, sau đó vui vẻ nói: "Đinh đinh đỉnh đinh! Ba ba xem đi! Đây chính là căn phòng của Thiến Thiến! Phòng vẽ tranh của riêng một mình Thiến Thiến!"
Lâm Phong ngẩng đầu nhìn lướt qua, trong lòng cảm khái, đây quả nhiên là phòng vẽ tranh do nghệ thuật gia chuyên môn thiết kết
Trên khắp bức tường treo đầy những bức tranh sơn dầu, trên đó cẩn thận vẽ những hình người tinh xảo, với nhiều tư thế khác nhau.
Nhìn kỹ, nội dung của những bức tranh này dường như là những bức tranh nổi tiếng được truyền từ đời này sang đời khác.
Tóm lại, trừ bức tường màu trắng phía trên, còn lại có thể nhìn thấy khắp nơi đều được trang trí bằng tranh vẽ.
Lâm Phong chỉ cảm thấy toàn thân có chút khó chịu.
Rốt cuộc, đột nhiên có nhiêu ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm vào bạn, chỉ cần là người, sẽ cảm thấy rờn rợn.
Thế nhưng Lâm Thiến Thiến lại hoàn toàn không nhận thấy điều đó, ngược lại cô bé rất vui vẻ!
"Ba ba! Những nhân vật này rất đẹp, sư phụ nói những bức tranh này đều là sư phụ vẽ, Diệp sư phụ thật sự rất lợi hại!"
Thiến Thiến nắm lại quả đấm nhỏ sau đó nghiêm túc nói: "Thiến Thiến sau này cũng phải trở thành người lợi hại như thết"