Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 149 - Chương 149: Cha Của Lúa Nước

Chương 149: Cha của lúa nước Chương 149: Cha của lúa nướcChương 149: Cha của lúa nước

Lâm Phong nhíu mày nói.

Anh đi tới, thân thể khom xuống, nói với lão nhân gia kia.

Nhưng lão gia tử lại đang quá chú tâm quan sát ruộng bẩn, cau mày, dường như đang suy tư điều gì đó, trong chốc lát không có phản ứng gì, Lâm Phong vẫn đang tự nói một mình!

Lúc này Lâm Phong thật có chút dở khóc dở cười!

Anh dừng một chút, vẫn quyết định vươn tay, rồi sau đó lôi lão gia tử, nói: 'Lão gia tử?"

Lúc này lão gia tử coi như mới có phản ứng, cứ như bị đánh thức, lập tức ngẩng đầu nhìn Lâm Phong, vẻ mặt ngại ngùng gãi gãi đầu.

"Ha ha, lần này bác không phản ứng kịp, ham nhìn quát"

Lão cười nói.

Thấy Lâm Phong đưa khẩu trang về phía mình, lão vội xua tay cười nói: 'Không sao, mùi này tạm được, bác ngửi nhiều rồi, không tính là thối, chỉ cần không ở trong hoàn cảnh kín ngửi phải những mùi này, sẽ không trúng độc!"

Lâm Phong nghe xong chỉ cảm thấy khóe miệng giật giật.

Cái này...

Còn không thối?

Phi lý, hoặc là khứu giác của lão gia tử thoái hóa, lại muốn ma chính là thật nói với hắn, hắn nghe thấy quán mùi này.

Lâm Phong cầm trong tay khẩu trang cương quyết phải bỏ vào trong tay của lão gia tử: "Vẫn là chú ý một chút tốt hơn, bác cứ đeo đi II"

Lão gia tử cũng bị Lâm Phong làm cho hết cách, đánh đưa tay nhận lấy khẩu trang từ trong tay của Lâm Phong.

Lâm Phong nhìn chòng chọc lão gia tử một lúc, bỗng nhiên sửng sốt.

Lão gia tử này, sao trông quen quen vậy nhỉ?

"Cám ơn cháu đã tặng bác khẩu trang nhé!"

Lão gia tử cười nói, nhưng vừa định tiếp tục nói gì đó, không ngờ ở một đầu khác của cánh đồng thực nghiệm, bỗng nhiên có người gọi.

"Viện sĩ Viên Bình! Lúa nước này dường như xuất hiện giống biến dị đơn lẻ, xin ngài tới đây xem một chút!"

Viện sĩ Viên Bình?

Lúa nước biến dị? I

Lúc này Lâm Phong lập tức nhớ ra, khó trách anh luôn cảm thấy lão gia tử trước mắt này quen quen làm sao á, thì ra lão là viện sĩ Viên Bình!

Thu được giải thưởng công nghệ quốc gia cao nhất, người cha tạo phúc cho vô số nông dân trồng lúa nước trên toàn cầu!

Vào lúc này, mặc dù Lâm Phong không hiểu nhiều lắm về công việc này, thế nhưng nhìn thấy ông lão đã đến cái tuổi nên về hưu, vẫn còn ở vất vả cần cù công tác thời, cái loại này trong lòng kính nể cảm giác như cũ tự nhiên mà sinh!

"Ngài là viện sĩ Viên Bình?”

Lâm Phong kích động hỏi.

Viên Bình cười ha ha gật đầu, rồi sau đó đối với Lâm Phong khoát khoát tay: "Đúng vậy, bên kia kêu bác có việc, không tiện nói nhiều, cám ơn khẩu trang của cháu!"

Viên Bình nói, vội đi về phía bên kia.

Lâm Phong chợt nhớ tới nhân viên tiếp tân vừa nói với mình, Nông Đại mời chuyên gia cao cấp nhất tới thử giải cánh đồng thực nghiệm này. Đoàn đội chuyên gia cao cấp nhất mà bọn họ nói, chẳng lẽ là đoàn đội của viện sĩ Viên Bình!?

Trong lòng Lâm Phong bỗng nhiên kích động.

Từ cửa đông đi ra, Lâm Phong tìm đến cửa hàng hạt giống gần nhất.

Chắc do gần trường đại học Nông nghiệp nên quanh đây có rất nhiêu cửa hàng hạt giống.

Lâm Phong đi vào cửa hàng hạt giống gần nhất, ông chủ nhìn thấy Lâm Phong bước vào, lập tức cười chào.

"Mua đồ à ông chủ!"

Y cười nói: 'Chỗ chúng tôi cái gì cũng có, toàn bộ thành phố Thượng Hải cũng không tìm thấy cửa hàng hạt giống đầy đủ hạt giống hơn chúng tôi!"

Lâm Phong đi vào, suy nghĩ về hạt giống mà đám chú hai từ quê nhà Vân Nam, còn có hạt giống thí nghiệm cho cánh đồng thực nghiệm, anh mở miệng nói: "Cho tôi 30 cân hạt giống chanh leo, 50 cân hạt giống dưa hấu, sau đó thêm 5 cân hạt giống lúa nước."

Lâm Phong nói xong, lập tức khiến ông chủ cửa hàng sửng sốt, con mắt lập tức sáng lên!

Y sao cũng không nghĩ tới, người này vừa ra tay lại chịu chỉ đến như vậy!

"Được được được, chỗ tôi đều là hạt giống cao cấp, tôi lập tức đi vào kho lấy hàng cho cậu!"

Ông chủ cửa hàng hạt giống vội kêu vợ tới tiếp Lâm Phong, còn mình thì chạy vội vào trong kho hàng phía sau mang hạt giống cho Lâm Phong.

Mười mấy phút sau, Lâm Phong uống xong một ly trà, đợi ông chủ cửa hàng đem hạt giống ra.

Hạt giống tràn đầy một túi lớn, nặng tru. Ông chủ cửa hàng hạt giống nhìn Lâm Phong cười ha ha, rồi sau đó nói: "Nơi đây đều là hạt giống mà cậu muốn, tôi cân thử cho cậu xeml"

Nói xong y bật cân điện tử, đem hết mấy thứ mà Lâm Phong đều đặt lên mặt cân.

Chỉ nhiều chứ không ít.

Lâm Phong gật đầu hỏi: "Bao nhiêu tiền?"

Ông chủ cửa hàng hạt giống nói: "Hạt giống dưa hấu 8 tệ một cân, hạt giống chanh leo 21 tệ một cân, hạt giống lúa nước 5 tệ một cân, tổng cộng là..."

Lâm Phong nghe mức giá đắt hơn nhiều giá phổ biến trên thị trường, khẽ cau mày.

Ông chủ cửa hàng hạt giống cũng đã nhận ra Lâm Phong nhíu mày, vội vàng nói: "Thứ mà tôi bán cũng đều là hạt giống tốt, đều là hạt giống mới nhất vừa được nghiên cứu ra, tôi bán thuộc loại rẻ rồi, ông chủ không tin thì đi hỏi xem xem, cửa hàng của tôi chắc chắn là rẻ nhất!"

Ông chủ cửa hàng hạt giống nói, rồi sau đó lại từ trong ngăn kéo cầm ra một chiếc túi ny lon màu đỏ đi ra, trực tiếp đưa cho Lâm Phong nói: "Nè nè nè, những thứ này coi như tặng cho cậu, đây là hạt giống nhân sâm! Rất đáng tiên! Tôi cũng không có nhiều, chỉ có từng này! Đầu cho cậu!"

Hạt giống nhân sâm?

Lâm Phong bị cái tên này hấp dẫn cúi đầu nhìn thoáng qua, chỉ thấy trong túi nhựa đích thật là có một mớ hạt giống, nhưng loại hạt giống này rất khô và dường như không có chút độ ẩm nào.

Không phải chết thì cũng rất khó sống!

Lâm Phong cũng lười trả giá, quét mã QR để thanh toán, cầm lấy hạt giống y đưa cho mình, rồi sau đó đón taxi rời đi.

Buổi trưa, về đến nhà, Lâm Phong đầu tiên là mua một bó hoa ở trên đường, sau đó lại đi mua một bàn đầy đồ ăn.

Hoa đương nhiên là chuẩn bị tặng cho Khương Y Thanh, đêm qua cô ấy kể lể xong thì mắt đỏ hoe, dáng vẻ vô cùng oan ức, đại khái là mình không đủ quan tâm cô ấy.

Sau đó Lâm Phong cũng cẩn thận suy nghĩ, phát hiện mình quả đúng là thiếu quan tâm Khương Y Thanh.

Vậy nên phải bắt đầu thay đổi từ hôm nay !

Anh ở trên đường tìm một nhà vệ sinh công công, lắc mình tiến vào không gian, để hoa vào trong không gian, dùng nước linh tuyên tìm để giữ ẩm.

Rồi sau đó xách một túi lớn đồ ăn về nhà làm cơm.

Không ngờ sau khi vê nhà, Lâm Phong mới phát hiện, giờ này trong nhà cũng không còn người nào.

Bà Hoàng đi đến Đại học Người cao tuổi để hát Kinh kịch.

Anh Minh chắc đã đi khách sạn Hải Thanh Hà Yến làm việc, bé Minh đi học, chị Minh đã ra ngoài, chắc là đi xem nhà.

Trong ngôi nhà lớn như vậy lúc này chỉ còn lại một mình Lâm Phong.

Anh nhìn bàn đồ ăn tràn đầy, chỉ có thể dở khóc dở cười nhét vào tủ lạnh.

Làm cho mình một tô mì đơn giản, Lâm Phong ăn xong, lắc mình tiến vào không gian, thuận tiện mang tất cả hạt giống mà mình vừa mua vào theo.

Trong không gian vốn đã có rất nhiều chậu cùng xô rỗng, đều là trước kia Lâm Phong không cẩn thận mang vào quên mang ra ngoài.

Lúc này vừa hay có đất dụng võ.

Lâm Phong bỏ hạt giống dưa hấu cùng hạt giống chanh leo cùng với hạt giống lúa nước tất cả đều chia ra bỏ vào trong thùng.
Bình Luận (0)
Comment