Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 183 - Chương 183: Khương Y Thanh Say Rồi

Chương 183: Khương Y Thanh say rồi Chương 183: Khương Y Thanh say rồiChương 183: Khương Y Thanh say rồi

Ai cũng có phần.

Món chính hôm nay là mì.

Hôm nay Lâm Phong còn cố ý mua rượu, dù sao cũng là sinh nhật bà nội Hoàng, nên anh muốn chúc mừng.

Cộng thêm, bà nội Hoàng còn có thói quen uống rượu vang đỏ để giữ gìn sức khỏe.

Lâm Phong lấy rượu vang ra, lần lượt rót một ly cho Khương Y Thanh và bà nội Hoàng mỗi người một ly, xong xuôi mới rót cho Thiến Thiến một ly nước cam, còn bản thân thì mở một chai bia.

Thời gian ăn uống trôi qua rất nhanh.

Lâm Thiến Thiến ăn xong đầu tiên, cô bé xoa bụng nhỏ cầm điều khiển từ xa trên bàn bật tivi xem.

Mà bà nội Hoàng, Lâm Phong và Khương Y Thanh vẫn còn đang dùng bữa.

Cụng chén cạn ly, đến cuối cùng, mặt bà nội Hoàng và Khương Y Thanh cũng bắt đầu nổi lên ửng hồng.

Lâm Phong nhanh chóng cản động tác rót rượu của Khương Y Thanh lại, dỗ dành cô nói: "Được rồi, được rồi, đừng uống nữa, em đã uống nhiều rồi."

Nhưng lúc này hai má Khương Y Thanh ửng hồng, hai mắt như là thấm một tầng nước, nhuận nhuận, càng nhìn lại càng sáng càng long lanhI

"Không!"

Khương Y Thanh há miệng, cố chấp cầm lấy bình rượu, rót cho mình một ly.

Lâm Phong thật sự hối hận, anh không có chuyện làm mua nhiều rượu vang về để làm cái gì? Bà nội Hoàng cũng rất vui.

Từ trẻ bà đã có thói quen uống rượu vang để giữ gìn sức khỏe nên tửu lượng của bà vẫn được coi là tốt.

Lúc này uống mấy ly rượu vang xong, ngược lại cũng không có say.

Nhưng Khương Y Thanh thì lại uống rất ít, hôm nay bị Lâm Phong ôm đến ngây ngất cả người, cho nên tối nay mới uống nhiều một chút.

Không nghĩ tới uống đến say luôn!

Cô cúi đầu, đầu tiên nhấp một hớp rượu, sau đó cầm lấy chiếc đũa, định gắp xà lách sốt dầu hào.

Nhưng...

"Lâm Phong!"

Cô bĩu môi, tức giận nhìn anh, đôi đũa ở trong đĩa gắp nửa ngày làm thế nào cũng không gắp lên được!

"Đồ ăn anh làm biết chạy nè! Em không gắp được!"

Thanh âm cô mềm nhữn, tuy nói thở phì phò còn nhìn anh chằm chằm, thế nhưng vào giờ phút này, Lâm Phong chỉ cảm thấy chuyện này quả thật là nửa điểm lực sát thương cũng không có!

Ngược lại còn lộ ra vẻ đáng yêu!

Mi tâm Lâm Phong đột nhiên nhảy nhảy, trong lòng anh lẩm nhẩm phải tỉnh táo mấy lần mới nghiêm túc nhìn Khương Y Thanh nói: "Ngoan, không uống nữa, uống nữa sẽ say khướt đấy."

Nhưng mà Khương Y Thanh căn bản không nghe hiểu được lời của Lâm Phong!

Vào giờ phút này, cô quả thực rất muốn khóc!

"Em muốn ăn cái này! Cái này!" Lúc này, Khương Y Thanh như hóa thành em bé, bĩu môi, chớp chớp mắt ậng nước, cứ như thế nhìn chằm chằm Lâm Phong.

Xong rồi!

Lâm Phong ở trong lòng vẫy cờ trắng đầu hàng!

Anh dở khóc dở cười cúi người xuống, nói với Khương Y Thanh: "Vậy để anh giúp em nhé?”

Khương Y Thanh mếu máo nghe lời, đưa đũa trong tay cho Lâm Phong, nghiêm túc nói: 'Đói bụng, muốn ăn cái này!"

Lâm Phong cũng không hiểu tại sao cô gái này lại có hứng thú với món xà lách sốt dầu hào tới vậy!

Anh cầm đũa gắp một miếng xà lách sốt dầu hào đưa đến bên miệng Khương Y Thanh!

Lúc này, trong mắt Khương Y Thanh chỉ có xà lách trộn dâu hào!

Thấy xà lách trộn dầu hào được đưa tới gần miệng, vui mừng không thôi!

Cô vội vàng há miệng, a một cái, ngoạm chặt vào đũa trên tay Lâm Phong!

Trời ơi

Chuyện này thật sự là quá sức với Lâm Phong!

Anh tự nhận định lực của bản thân cũng coi như khá tốt, nhiều năm như vậy, mặc kệ có tiền hay không, anh đều tự giải quyết nhu cầu sinh lý, xưa nay chưa bao giờ nghĩ tới chuyện ra ngoài xăng bậy.

Thế nhưng hiện tại...

Lâm Phong cảm giác được trong khoang mũi có một cỗ nhiệt khí xông ra, anh lập tức đặt đũa xuống, rút một tờ giấy vệ sinh nhét vào trong mũil

Lại... Chảy máu caml

Lúc trước đọc tiểu thuyết, còn cho rằng chuyện nhìn mỹ nữ chảy máu mũi là giả.

Dù sao, anh cũng chưa từng trải qua loại kích động khó hiểu này.

Nhưng mà hiện tại...

Trong đầu anh đều là hình ảnh vừa rồi!

Hai mắt mông lung, miệng nhỏ béo mập hồng nhuận như nước, một đôi mắt sạch sẽ lại trong suốt, những đường nét trên khuôn mặt đó tổ hợp lại với nhau, quyến rũ mê người.

Cảm giác mâu thuẫn và tương phản mãnh liệt này va chạm kịch liệt, vào lúc này, Lâm Phong cảm thấy máu mũi của mình càng chảy càng dữ dội!

"Ba ba ơi! Ba ba sao vậy?!"

Lâm Thiến Thiến quay đầu nhìn về phía này xem thế nào, lại thấy cảnh tượng Lâm Phong chảy máu mũi!

Làm cô nhóc hoảng sợ, nhanh chóng cầm giấy chạy về phía bên này, sau đó rút khăn giấy cho Lâm Phong, nghiêm túc nói: 'Ba ba, mau lau đi, có đau không?”

Lâm Phong có chút xấu hổ.

Anh ho khan hai tiếng, xua tay với Lâm Thiến Thiến, nói: 'Ba ba không có chuyện gì, nào, chúng ta ăn bánh gato thôi!"

Cô nhóc đã hơi buồn ngủ, luôn trông ngóng ba cho ăn bánh gato!

Lúc này bà nội Hoàng đã ăn xong, lập tức dọn bát đĩa, cười đi tới, ý tứ sâu xa vỗ vai Lâm Phong nói: "Dạo này trời nóng quá ta, phải hạ hỏa thôi!"

Lâm Phong đỏ mặt, xấu hổ gật đầu.

Cả nhà ra phòng khách cắt bánh gato. Trong quá trình này, khiến Lâm Phong dở khóc dở cười đó là, Khương Y Thanh như mọc ra từ trên người anh, bám riết lấy anh, ánh mắt ầng ậng nước kia, làm lông mày Lâm Phong nhảy lên!

Anh lôi bánh gato đã mua ra, để lên bàn, mở ra rồi cắm nến vào.

Cũng may Khương Y Thanh uống say, chỉ đi theo anh, không có làm chuyện gì khác.

Dọn xong bánh gato, anh bắt đầu châm nến.

Lâm Thiến Thiến háo hức đi tắt điện!

Trong phòng tối om, chỉ thấy ánh nến lung linh, ngọn lửa màu cam hắt xuống chiếc bánh, phủ kín mặt bàn.

Trông rất ấm áp!

"Chúc bà sinh nhật vui vẻ !".

"Chúc bà sinh nhật vui vẻ !".

"Chúc bà sinh nhật..."

Lâm Thiến Thiến vui vẻ hát, hát tới câu cuối, Thiến Thiến mới hài lòng quay sang nói với bà nội Hoàng: "Bà ơi! Bà ước xong rồi thổi nến đi."

"Ai dal"

Hoàng bà nội cười ha ha, sau đó bà âm thầm nhẩm điều ước trong lòng của mình, rồi thổi tắt nến.

"Phùi"

Bà nội Hoàng thổi tắt nến, Lâm Phong đồng thời nhấn công tắc đèn.

Nhất thời, cả phòng sáng lên.

Lâm Thiến Thiến vui vẻ vỗ tay, chớp mắt hỏi Lâm Phong: "Ba ba, giờ Thiến Thiến có thể ăn bánh gato chưa ạ?" Lâm Phong gật đầu, lấy dao nhựa đi kèm bánh gato ra cắt bánh.

Hôm nay chắc chắn không ăn hết bánh gato, cho nên Lâm Phong chỉ cắt một nửa, lại chia làm bốn miếng nhỏ.

Thiến Thiến thích ăn dâu tây nhất, vì vậy Lâm Phong đưa miếng bánh có dâu tây cho Thiến Thiến.

Cô bé vui vẻ nhận lấy, ngọt ngào nở nụ cười với Lâm Phong.
Bình Luận (0)
Comment