Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 190 - Chương 190: Em Từ Chối

Chương 190: Em từ chối Chương 190: Em từ chốiChương 190: Em từ chối

Chậc chậc!

Tới nơi này mới thật có cảm giác thành công!

Học cho lắm để thành sinh viên, chẳng phải vẫn cầu xin mình mua một bình rượu saol

"Rượu đem đến chưa?"

Một người cười quan sát trên dưới Lâm Dao, ánh mắt ám muội, nói: 'Lâm Dao, sao vậy, cũng đã lâu rồi vẫn chưa chịu hầu hạ bọn anh sao? Bọn anh bỏ tiền trên thân thể em cũng không ít đâu à!"

Người kia nói xong bèn vươn tay muốn chộp lấy tay của Lâm Dao.

Lâm Dao lại càng hoảng sợ, cả người rụt mạnh vê sau, khuôn mặt cũng hơi trắng bệch nói: "Xin lỗi, em chỉ bán rượu!"

Chuyện này mỗi ngày đều sẽ xảy ra.

Những người này cũng không biết có phải đang theo dõi mình hay không, mỗi lần mình tới nơi này, bọn họ đều sẽ tới.

Thấy thái độ của Lâm Dao vẫn cương quyết từ chối như trước, một người đàn ông trung niên cuối cùng không ngồi yên được nữa!

"Em biết giờ em nợ bao nhiêu tiên không?"

Gã giễu cợt, lạnh lùng nói: "Anh nghe quản lí nói, trên người em bây giờ đeo khoản nợ hai trăm ngàn!"

Nghe mấy người đề cập này đến chuyện nợ nần của mình, Lâm Dao đổi sắc mặt, cuối cùng khẽ cắn môi, nhìn nam nhân nói: "Em có thể trả hết nợ! Chuyện này không liên quan gì với anhl"

Cô vốn định tới đây làm thêm để trả nợi Hơn nữa, chuyện này cũng không có gì phải xấu hổ.

Ở trong quán bar này, có bao nhiêu người đến đây làm việc để kiếm tiền trả nợ chứ?

Cũng đâu phải chuyện gì hiếm lại

Thiếu nợ cũng không đâu phải một mình cô!

Nhưng không ngờ là sau khi mình nói xong lời này, người đàn ông trung niên kia lập tức nở nụ cười!

Gã nheo mắt lại, bỗng nhiên lấy smartphone ra.

Gã vuốt vuốt mấy cái để mở ra một bức ảnh, cũng là bằng chứng cho khoản vay của Lâm Dao.

Phía trên biểu hiện số tiền vay trọn 30000 tệ.

Mà người cho mượn tiền tên là Trương Siêu.

"Trương Siêu là ai, em biết không?"

Gã nhìn chòng chọc Lâm Dao, bỗng nhiên cười cực kỳ nham hiểm.

Giờ này khắc này, trong lòng Lâm Dao trong giây lát xông lên một loại dự cảm vô cùng bất hảo!

"Là... là ai?"

Cô liếm cặp môi khốc khô, nhìn chòng chọc người đàn ông trung niên kia, một loại sợ hãi thật sâu bỗng nhiên bắt đầu dâng lên từ tận sâu trong lòng!

Nhìn thấy dáng vẻ sắc mặt tái nhợt của Lâm Dao, người đàn ông trung niên cảm thấy rất sảng khoái!

"Đương nhiên là anh!"

Anh cười nói: "Ha ha! Nếu không... em nghĩ rằng sao anh lại biết em nợ tiền? Chẳng qua là anh không nghĩ tới, em lại nợ tới hai trăm ngàn! Ha ha! Không nhìn ra nhal"

Ngay lúc này Lâm Dao chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoal

"Nếu hiện tại chúng ta đã nói thẳng, ta cũng sẽ không vòng vo."

Người đàn ông trung niên nhìn chòng chọc Lâm Dao, chỉ chỉ bình Royal Salute kia nói: "Giờ em trực tiếp uống chai rượu này rồi ngủ với anh, đừng nói 30000 tệ này, dù là khoản tiền lớn mà em đang nợ kia, anh đều giúp em trả hết, thế nào?"

Anh nheo mắt lại, tham lam nhìn chòng chọc Lâm Dao.

Anh biết cô gái này còn trinh.

Nếu không, sao mình có thể đưa ra giá cao như thế?

Hai trăm ngàn cả đêm.

He he.

Anh dám chắc chắn, chỉ cần là phụ nữ đều sẽ ham muốn!

Ngay thời khắc này, Lâm Dao chỉ thấy được trong óc của mình xuất hiện ảo giác.

Trả hết nợ cho vay là khái niệm gì?

Đó là trọn vẹn 260. 000 tệt!

Đó là tổng số tiền mình đang nợi

Mà một khi khoản nợ của mình còn chưa trả hết, nó sẽ ảnh hưởng đến tín dụng của tôi và tương lai của tôi trong xã hội sau này!

Chỉ cần mình ngủ cùng gã một đêm.

Ngủ một đêm...

Mình sẽ từ trong vũng bùn này lên bờ, cũng sẽ không bao giờ sợ hãi điện thoại đòi nợ nữa.

Quan trọng nhất là sẽ không thấy ánh mắt thất vọng của ba ba đối với mình! Giờ khắc này, không thể phủ nhận là Lâm Dao dao động!

Lúc Lâm Phong tới, bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh động.

Không thể không nói, Lâm Phong đúng là một người thành thật.

Ở Thượng Hải nhiều năm như vậy, trong ngày thường ngoại trừ kiếm tiền chính là chăm con, xưa nay chưa từng tới câu lạc bộ đêm bao giời

Vừa đi vào câu lạc bộ đêm, khắp nơi đều là các cô gái trẻ ăn mặc mát mẻ.

Trong chớp nhoáng này, Lâm Phong thật cảm thấy con mắt không có nơi để nhìn!

Anh đi một vòng ở bên trong, phát hiện thật sự tìm không được bóng dáng của Lâm Dao, hơn nữa đi loạn ở cái địa phương này như con ruồi không đầu, tóm lại sẽ thu hút sự chú ý của người khác.

Lâm Phong cuối cùng thật sự là hết cách, chỉ có thể kéo lại một người bồi bàn, hỏi: "Tổng giám đốc của chỗ này ở đâu? Tôi tìm tổng giám đốc có việc!"

Bồi bàn không nghi ngờ gì, chỉ chỉ một người đàn ông trẻ tuổi mặc vest ở tận cùng bên trong, nói: "Đó chính là tổng giám đốc của bên em, anh Hào."

Anh Hào...

Nghe cái tên này. Lâm Phong lập tức nhíu mày.

Anh đi về tận cùng bên trong, đi tới của trước mặt anh Hào, lạnh lùng nói: "Tôi †ìm Lâm Daol"

Anh Hào sửng sốt, liếc nhìn trên dưới Lâm Phong, cảnh giác nói: "Anh là ai?"

Câu lạc bộ đêm là địa phương có chút không thấy được ánh sáng.

Hơn nữa người này trực tiếp tới sẽ tìm Lâm Dao.

Gã không thể không phòng bị.

"Anh của cô ấy." Lâm Phong nói, rồi sau đó trầm giọng, bổ sung một câu: "Anh ruột!"

Liên hệ máu mủ mới là lý do khiến người ta không thể kháng cự nhất.

Lâm Phong nói như thế, chính là nói trước mặt anh Hào, người nhà Lâm Dao đã biết chuyện này, nếu như không thả người, anh tuyệt đối sẽ quậy tới cùng!

Quả nhiên, sau khi nghe thấy Lâm Phong nói lời này, anh Hào cau mày lại, trâm mặc một lát mới cười nói: "Lâm Dao đích thật đang làm ở chỗ chúng ta, hơn nữa cô ấy hoàn toàn tự nguyện tới đây làm việc, không có chút quan hệ nào với chúng tai"

Gã nói, chỉ chỉ phòng bao đối diện nói: 'Cô ấy đang ở bên trong!"

Lâm Phong cũng không để ý nhiều như vậy, xoay người lập tức đi về phía phòng bao.

Phía sau, sắc mặt của anh Hào lập tức cau có.

Gã thấp giọng nói: "Nhanh dặn dò đám nhân viên sinh viên kia tém tém lại thôi!"

Người phía dưới lập tức đi làm.

Bên trong phòng bao, ở dưới mấy ánh mắt nóng bỏng, Lâm Dao cắn chặt răng, rốt cuộc vẫn lắc đầu.

"Em có thể trả hết nợ cho anh, số tiền này, em đều sẽ trả sạch toàn bộ!"

Cô đỏ bừng mắt, gằn từng chữ.

Ngay giây phút này, bao nhiêu vất vả khó dọc mà mình đã trải qua đều hiện lên trong đầu.

Ánh mắt mong chờ của ba ba.

Ba ba bị áp lực cuộc sống áp đến mức gù lưng.

Tất cả mọi thứ đều hiện ra rõ ràng!

Lâm Dao biết rõ, lúc này đây, một khi chính mình đáp ứng, như vậy đời này mình coi như thực sự bị hủy!

Trương Siêu trong nháy mắt trâm mặt!

Gã sa sâm mặt, rồi sau đó chợt vươn tay, bóp lấy cổ họng của Lâm Daol

Gã trầm giọng nói: "Em thực sự không chịu? !"

Đám người trong phòng bao lập tức ồn ào.

Lâm Dao cắn chặt môi, lắc đầu!

- XoạchI

Cửa phòng bao trong nháy mắt bị đẩy ra, Lâm Phong vọt vào!

Anh lập tức nhìn thấy Lâm Dao!

Mặc một chiếc váy hai dây màu đỏ, trang điểm đậm, trong mắt đang rưng rưng nước mắt, nhìn chòng chọc người đàn ông trước mặt!

"Dừng tay!"

Lâm Phong ba chân bốn cẳng vọt về phía Trương Siêu, rồi sau đó đấm cho gã một quyền!

Anh vốn quen làm việc chân tay, lúc này bởi vì quanh năm suốt tháng uống nước linh tuyền trong không gian, ăn vật trông trong không gian sản xuất ra.
Bình Luận (0)
Comment