Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 324 - Chương 324: Con Thật Sự Rất Thích Anh Ấy

Chương 324: Con thật sự rất thích anh ấy Chương 324: Con thật sự rất thích anh ấyChương 324: Con thật sự rất thích anh ấy

Tần Quế Phân thầm tính toán, ước gì có thể chạy ngay ra ngoài hỏi cho rõ ràng!

Tuy nhiên, bà biết con gái mình vì người đàn ông này mà tạo ra khoảng cách với mình, nếu bây giờ bà xông ra ngoài, nhất định sẽ khiến con gái càng thêm chán ghét mình!

Tần Quế Phân đè nén sự nóng nảy trong lòng, gắt gao nhìn Lâm Phong và Khương Y Thanh cách đó không xa, ánh mắt như muốn đâm thủng hai người đó vậy!

Nhưng Lâm Phong và Khương Y Thanh không biết điều đó.

Anh đang nhìn con gái Thiến Thiến đứng ở cổng trường đợi anh, lòng anh bỗng thấy gợn sóng.

Anh vội mỉm cười, bước tới chìa tay ra với con gái.

"Ba bal"

Tuy cô nhóc vân còn lo lắng cho Từ Mạn Lệ, nhưng lúc này nhìn thấy Khương Y Thanh đi cùng với Lâm Phong tới đón mình, cô nhóc lập tức vui vẻ, chạy vọt tới chỗ Lâm Phong.

Lâm Phong vội vàng đón lấy cô nhóc!

Ôm trong tay đã bắt đầu nặng rồi.

Bất tri bất giác cô nhóc đã lớn lên rất nhiều.

Lâm Phong gật đầu, hài lòng xoa xoa đầu cô nhóc, sau đó cọ cọ cằm của mình lên đầu xù xù của cô nhóc.

"Hôm nay con đi học thế nào?"

Lâm Phong cười cười hỏi.

Khương Y Thanh cũng cúi người xuống, nhận lấy chiếc cặp sách nhỏ trên người Lâm Thiến Thiến.

Cô nhóc cũng rất tin tưởng cô, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Khương Y Thanh và Lâm Phong, nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn nở rội

"Hôm nay có giờ học vẽ! Thiến Thiến lại được hạng nhất!"

Cô nhóc vừa nói vừa thần bí đưa tờ giấy phác thảo được cất kỹ trong tay cho hai người.

Lâm Phong bật cười.

Anh đưa tay nhận lấy, mở ra và đưa cho Khương Y Thanh ở phía sau.

Hai người cùng nhau ngắm kỹ bức tranh.

Bức tranh rất đẹp.

Bức tranh vẽ cảnh đào củ sen.

Sử dụng phương pháp vẽ tả thực.

Thậm chí, Lâm Phong chỉ đơn giản nhìn lướt qua là có thể nhận ra mình, Khương Y Thanh và Thiến Thiến.

Không những thế, ngay cả khuôn mặt của chú hai cũng được vẽ giống như thật.

"Đây là lúc Thiến Thiến và ba mẹ đi đào củ sen ở quê, dì út chụp lại cho conl Thiến Thiến chỉ việc vẽ lại thôi!"

Cô nhóc nói xong, kiêu ngạo ưỡn ngực nhỏ của mình lên.

Dù sao tranh của mình so với ảnh chụp, màu sắc không kém gì mấy!

Hơn nữa trong việc sử dụng màu sắc, mình đã có nhiều tiến bộ hơn!

Nếu đến lớp giáo viên chắc chắn sẽ khen mình!

Tuy Lâm Phong nhìn không ra có tiến bộ cụ thể gì, thế nhưng ngắm bức tranh này, đúng là rất đẹp.

Còn Khương Y Thanh thì chuyên nghiệp hơn. Chỉ cần nhìn thoáng qua, cô đã biết cô nhóc đã tiến bộ hơn rất nhiều về cách sử dụng màu sắc và xử lý đường nét so với trước đây.

Thiên phú của cô nhóc cao hơn so với tưởng tượng của mình!

Khương Y Thanh cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng cô có hơi phấn khích không thể giải thích được.

Ánh mắt cô sáng ngời, đưa tay ra xoa đầu cô nhóc!

"Giỏi lắm!"

Khương Y Thanh nói xong, giơ ngón tay cái lên với cô nhóc!

Lâm Thiến Thiến cười đến hai mắt híp lại!

"Đi thôi"

Lâm Phong mỉm cười nói với Lâm Thiến Thiến.

Anh vừa định lấy cặp sách của nhỏ của Lâm Thiến Thiến mà Khương Y Thanh đang cầm.

Tuy bên trong cặp không có gì, cũng không nặng.

Nhưng cô gái của mình đương nhiên mình phải cưng chiều!

"Cặp sách không nặng.'

Nhìn thấy Lâm Phong đưa tay tới muốn lấy cặp sách, Khương Y Thanh vội vàng xua tay từ chối.

Lâm Phong cười, cầm lấy cặp sách trên tay cô.

"Dù không nặng, anh cũng không muốn em mệt."

Lâm Phong cười mờ ám với Khương Y Thanh.

"Ai bảo em là bạn gái của anh cơ chứ?"

Câu nói nhẹ nhàng lại khiến Khương Y Thanh đỏ mặt ngay lập tức! "Em không phải bạn gái của anh!"

Cô lẩm bẩm, mặt đỏ bừng.

Hoàn toàn cúi đầu, không dám nhìn Lâm Phong.

Lâm Phong cầm lấy cặp sách trên tay cô, anh nhướng mày, một tay nắm tay Thiến Thiến, tay kia ôm cô, ba người sánh vai đi vê phía trước.

Thiến Thiến rất vui.

Cô nhóc tung tăng bước đi.

Khương Y Thanh thì xấu hổ đỏ bừng cả vành tai, cô cúi đầu nhìn nhìn đường, hoàn toàn không dám nhìn Lâm Phong!

"Anh biết em không muốn làm bạn gái của anh."

Lâm Phong cười tủm tỉm nói.

Khương Y Thanh sửng sốt.

Cô vừa định vội vàng giải thích, lại phát hiện anh không biết từ lúc nào đã kề sát miệng vào lỗ tai mình.

Anh nói từng chữ một: "Em muốn làm vợ anh đúng không?"

Khương Y Thanh nháy mắt sững sời

Cô xấu hổ đến nỗi cả người giống như quả cà chua chín!

"Lâm Phong!"

Cô cắn đôi môi hồng mềm mại, giậm nhẹ chân!

"Anh quá đáng!"

Lập tức khiến Lâm Phong cười phá lên!

Ba người nắm tay nhau đi càng lúc càng xa.

Cảnh tượng này hoàn toàn lọt vào mắt của Từ Mạn Lệ cách đó không xa. Cô đứng đó cảm thấy tim mình đau như bị lăng trì!

Đau đớn quái

Tất cả những gì lẽ ra thuộc về mình, thì bây giờ đã bị người phụ nữ này cướp đi!

Nhưng bất lực nhất chính là cô không cách nào thay đổi dù chỉ một chút

Thấy con gái đau đớn đến run rẩy, cuộn mình trong góc khóc rống lên!

Tâm của Tần Quế Phân như bị ai bóp chặt!

Đây chính là con gái bảo bối của mình!

Mình cưng chiều con bé, nâng trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, giờ con bé vì một người đàn ông phụ lòng mà hành hạ mình như thế?

Tần Quế Phân vội vàng xông ra ngoài.

Lúc này, mọi suy nghĩ trong đầu đều vứt đi hết, đôi mắt bà đỏ hoe, ôm Từ Mạn Lệ vào ngực mình, đau lòng an ủi.

"Đừng khóc, đừng khóc, có mẹ ở đây, có chuyện gì thì con có thể nói với mẹ! Mẹ sẽ luôn bảo vệ conl"

Tần Quế Phân vội vàng nói.

Từ Mạn Lệ vốn đang cúi đầu khóc nức nở, nghe thấy tiếng nói thì ngẩng đầu lên nhìn thấy Tần Quế Phân.

Vừa nhìn thấy mẹ mình Từ Mạn Lệ càng khóc lớn hơn!

Hiện tại cô cảm thấy mình bị tổn thương vô cùng, chỉ muốn tìm người để tâm sựi

Hơn nữa phải biết rằng ngọn nguồn của tất cả những điều này bắt đầu từ Tân Quế Phân!

Từ Mạn Lệ nức nở, đôi mắt đỏ hoe nhìn Tân Quế Phân.

"Mẹ, mẹ có biết con rất thích Lâm Phong không, thật sự rất thích..." Cô khóc, toàn thân run lên nghẹn ngào.

"Trước kia con từng nghĩ rằng chỉ cần thời gian trôi qua, mẹ sẽ đồng ý cho con ở bên anh ấy, nhưng con chưa đợi được mẹ đồng ý thì anh ấy đã tìm được bạn gái mới rồi, hiện tại, họ còn muốn kết hôn nữal"

Từ Mạn Lệ đau khổ ôm lấy đầu.

"Con không còn cơ hội nữa! Anh ấy và Thiến Thiến sẽ luôn thuộc về người khác!"

Từ Mạn Lệ nói xong, hai mắt của Tần Quế Phân cũng đỏ lên!

Bà không ngờ sự quyết đoán của mình lại gây ra tổn thương lớn cho gái đến vậy, nhưng bà cũng có suy nghĩ của mình, bà cũng là vì nghĩ cho con gái mà!
Bình Luận (0)
Comment