Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 380 - Chương 380: Đông Trùng Hạ Thảo Bắt Đầu

Chương 380: Đông trùng hạ thảo bắt đầu Chương 380: Đông trùng hạ thảo bắt đầuChương 380: Đông trùng hạ thảo bắt đầu

Bột lúa mạch vùng cao mà họ đã ăn trước đây được dùng để làm bánh tsampa, nhưng kết cấu của bánh hấp lúa mạch vùng cao mà họ ăn bây giờ hoàn toàn khác với bánh tsampa.

Nó không có kết cấu đặc và rắn, nhưng có mùi thơm của lúa mạch vùng cao, nhưng nó mềm và dai, có mùi thơm mà họ chưa từng nếm trước đây.

Thứ này ăn thật ngon.

Trong nháy mắt thức ăn vào miệng khiến cho Qubu cùng Ray hai người hai mắt tỏa sáng!

"Hương vị này rất tuyệt!"

Qubu hướng phía Ray đưa ra ngón tay cái, con mắt toả sáng nói.

Gã sống ở trên cao nguyên nhiều năm như vậy, rất ít đi ra ngoài.

Cho dù là buôn bán đông trùng hạ thảo đều tiến hành ở bản địa.

Còn vì trong nhà nuôi rất nhiều dê bò, vì vậy một năm bốn mùa đều ở trên thảo nguyên, rất hiếm khi đi vào thành thị.

Đừng nói là bánh hấp lúa mạch vùng cao, dù là bánh bao hấp cũng hiếm khi được ăn.

Lâm Phong cười nói: "Thích ăn ăn nhiêu một chút, nơi đây còn rất nhiều."

Bánh màn thầu lên men còn cả đống.

Đống bánh giống như là ngọn núi nhỏ đặt ở trong mâm.

Qubu cùng Ray hai người cũng không khách sáo, mỗi người ăn một cái bánh bao hấp, sau đó ăn một cái bánh bao thịt bò xé và củ cải, mùi vị rất ngon.

Sau khi ăn xong hai người lại hàn huyên về đại hội Đông trùng hạ thảo. Ngay sau đó chỉ nghe thấy một hồi tiếng chiêng trống dày đặc.

Qubu lập tức sáng rực mắt!

"Đây là báo hiệu đại hội đông trùng hạ thảo sắp bắt đầu!"

Đại hội Đông trùng hạ thảo, cũng coi là khúc vô cùng trọng yếu một cái ngày lễ.

Đám người Lâm Phong còn chưa đi ra ngoài, chỉ nghe thấy bên ngoài vang lên một loạt tiếng gõ cửa.

Hai người Qubu cùng Ray vội ra hiệu Tashi Tsering đi mở cửa,

Sau khi mở cửa, Lâm Phong nhìn ra phía ngoài cửa, phát hiện lúc nhúc rất nhiều người, vừa nhìn thấy Tashi Tsering lập tức tươi cười với Tashi Tsering, sau đó chen chúc vào trong phòng.

"Tashil"

"Cha Qubul"

"Ôi chao! Kenma năm nay đã cao như vậy rồi!"

Vừa tiến đến lập tức chào hỏi, nghe được chắc là người quen cũ.

Lâm Phong mang theo Lâm Thiến Thiến đứng ở một bên không nói chuyện, lắng lặng nhìn đám người kia.

Tashi Tsering cứ như là nhìn thấy cho bạn cũ lâu năm, tiếp đó bèn cười chào hỏi mấy người.

Ngay sau đó Tashi Tsering lại giới thiệu Lâm Phong với mọi người.

Chỉ là thời điểm giới thiệu với Lâm Phong về tên của những người này, Lâm Phong thật sự bó tay toàn tập, không nhớ nổi!

Sau khi thản nhiên cười xoà, Lâm Phong chỉ cảm giác khóe miệng của mình sắp cứng lại rồi.

Đương nhiên Tashi Tsering đã nhìn ra thế khó của Lâm Phong, lập tức tiến tới, cười nói với Lâm Phong: "Những người này đều là du khách tới từ năm ngoái, từng mua rất nhiều Đông trùng hạ thảo ở chỗ này, năm nay lại tới nữa."

Lâm Phong gật đầu, biểu thị mình đã biết.

Trên thực tế, trước khi mình tới đây đã nghe không ít người nói, Đông trùng hạ thảo tốt nhất không ở Thanh Hải, mà ở Naqu.

Lâm Phong không quá quan tâm những thứ này, thế nhưng hắn thật sự cảm thấy hứng thú với đại hội Đông trùng hạ thảo này.

"Đi thôi!"

Tashi Tsering vươn tay vẫy vẫy với mọi người, cười nói: "Chúng ta sẽ đi tham gia đại hội đông trùng hạ thảo ngay bây giờ! Đại hội Đông trùng hạ thảo sắp bắt đầu rồi!"

Tashi Tsering nói xong, Qubu cùng Ray đã khoát khoát tay vê phía mọi người, làm ra tư thế hoan nghênh.

"Hoan nghênh mọi người tới đại hội Đông trùng hạ thảo, hiện tại Đông trùng hạ thảo tốt nhất đều đã xuất hiện rồi, chúc hôm nay mọi người có thể mua được Đông trùng hạ thảo mọi người thích nhất!"

Qubu cười nói.

Lúc này Lâm Phong cũng lanh mắt phát hiện.

Ở bên chân Qubu nhiều hơn một cái túi.

Túi vải phồng lên, nhìn góc lộ ra thì chắc chắn là Đông Trùng Hạ Thảo.

Thấy nhiều Đông trùng hạ thảo như vậy, Lâm Phong lập tức cảm thấy hơi kinh ngạc.

Mình đào được một cây Đông trùng hạ thảo, lúc này còn đang coi như bảo bối để trong không gian của mình, mà người có nhiều Đông trùng hạ thảo như vậy!

"Những thứ này đều là ba ba tôi mua lại từ trong tay người khác." Tashi Tsering dường như nhìn thấu nghi hoặc của Lâm Phong, lập tức giải thích.

"Bây giờ thật sự là quá khó đào Đông trùng hạ thảo, có đôi khi mất mấy ngày cũng không đào được một gốc, ba ba tôi làm thương nhân cấp hai, hiện tại chuyên môn buôn bán Đông trùng hạ thảo, mà ở trong đại hội Đông trùng hạ thảo, Đông trùng hạ thảo lớn nhất sẽ có phần thưởng đặc biệt, đó chính là Đông trùng hạ thảo của ông ấy có thể bán ra giá cao, cho nên ba ba ta vô cùng quý trọng Đông trùng hạ thảo lớn!"

Tashi Tsering giải thích.

Nghe lời này của Tashi Tsering, Lâm Phong mới chợt hiểu raI

Hèn gì!

Hèn gì lúc đào được gốc Đông trùng hạ thảo, Tashi Tsering đã bảo, nói là nếu như cái rất lớn, Qubu cũng sẽ không bán cho mình.

Thì ra là nguyên nhân này.

"Tôi biết rồi."

Lâm Phong hướng về phía Tashi Tsering cười cười, sau đó nghe bên ngoài truyền đến nhịp trống càng ngày càng dày đặc, cười nói với Tashi Tsering: "Đi thôi, chúng ta đi xem thôi."

Cô nhóc Lâm Thiến Thiến này sớm đã đợi không nổi nữa rồi.

Lúc này cô nhóc vươn tay, nắm lấy tay Lâm Phong, không ngừng lắc lắc!

"Ba ba, nhanh lên một chút nhanh lên một chút! Chúng ta cùng đi chơi đùa thôi II"

Đối với cô nhóc mà nói, ý nghĩa của đại hội Đông trùng hạ thảo này chính là đi chơi vui hơn.

Lâm Phong gật đầu, xoay người nhìn vê phía Khương Y Thanh. Đêm qua Khương Y Thanh trật chân, ngày hôm nay cũng còn rất đau, đại hội Đông trùng hạ thảo này rất nhiều người, hay là không đi tốt hơn.

Lâm Phong lập tức quay đầu nhìn về phía Khương Y Thanh, đang chuẩn bị mở miệng, chỉ thấy Khương Y Thanh cắn môi một cái, vẻ mặt thành thật nhìn mình nói: "Không được, em muốn đi!"

Lâm Phong câm nín.

Mình còn chưa nói gì cả, sao cô biết mình không muốn để cho cô ấy đi?

"Nhưng chân của em?"

Lâm Phong hồ nghi nhìn về phía chân của Khương Y Thanh.

Đêm qua anh chưa quên, nơi đó sưng lên một cục lớn, xanh tím xanh tím.

Khương Y Thanh dường như vì chứng minh mình có thể đi được, lập tức nghiêm túc dùng chân bước trên mặt đất, sau đó trừng mắt hướng về phía Lâm Phong nói: "Anh xem, có phải em có thể đi được hay không?”

Lâm Phong nhịn cười.

Anh gật đầu, cũng đồng ý với cô nàng.

Thôi bỏ đi.

Khương Y Thanh đã nghiêm túc chứng minh bản thân như vậy, hắn cũng không thể cứ đả kích cô phải không nào?

Hơn nữa nghe Tashi Tsering nói, mỗi một lần đại hội Đông trùng hạ thảo cũng sẽ đều tổ chức ở trên đồng cỏ, đến lúc đó để cho Khương Y Thanh ngồi ở trên cỏ bất động là được.

Sẽ không có nguy hiểm gì.

Hơn nữa, không phải còn có mình sao?

Nhìn Lâm Phong rốt cục chấp thuận, Khương Y Thanh trong nháy mắt liền nở nụ cười! Tươi cười rực rỡ, giống như một đứa con nít.

Lâm Phong lập tức nheo mắt lại, trong đầu lại hiện lên nụ hôn vào sáng sớm hôm nay.

Thích một người sợ chính là cảm giác như vậy.

Lâm Phong cảm nhận buồng tim của mình lại chậm một nhịp.

Vừa nhìn đến thảo nguyên vô tận.

Cỏ có màu hơi ố vàng.

Những lá cờ xanh đỏ giờ đã được treo cao, giữa một bãi cỏ rộng có một sân khấu dựng tạm.

Còn đang tổ chức ca hát.

Không ít người dân Tạng đang vừa múa vừa hát ở trên sân khấu, những chiếc loa khổng lồ đang chơi những bài hát của người dân Tây Tạng.
Bình Luận (0)
Comment