Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 421 - Chương 421: Tin Tức Của Qubu

Chương 421: Tin tức của Qubu Chương 421: Tin tức của QubuChương 421: Tin tức của Qubu

Lâm Phong ngẩng đầu nhìn, thấy màn cửa bị đẩy ra, hóa ra là hai người Tashi Tsering và Qubu.

"Người anh em Lâm Phong, thế nào rồi?"

Vừa tiến nhà bạt, Qubu lập tức lớn tiếng hỏi, thở hổn hển.

Lâm Phong đứng dậy nghênh đón, không hiểu nhìn hai người bọn họ.

"Tôi và Tashi Tsering đều biết hết cả rồi!"

"Khương Y Thanh cô ấy..."

Hai người đi vào nhà bạt, Qubu thở dài, giải thích.

"Đúng vậy, mẹ Thiến Thiến đã tỉnh lại chưa?"

Tashi Tsering ở bên cạnh cũng vội vàng hỏi, một mặt quan tâm.

Lâm Phong sầm mặt lại, bất đắc dĩ lắc đầu.

"Có gì mọi người cứ vào trong trước đi đãt"

Anh chỉ vào bếp lò, mời hai người vào trong.

"Lâm Phong, sáng nay lúc Zai đi lên trên trấn bốc thuốc, đã kể hết mọi chuyện cho tôi nghe rồi!"

Vừa ngồi xuống, Qubu đã tường thuật lại mọi việc, ởi mũ nỉ ra, đưa tay ra bắt đầu hơ ấm bên bếp lửa.

Lâm Phong ngồi ở một bên, vùi đầu vào trong lòng bàn tay dùng sức chà xát, cắn răng nhìn ngọn lửa trong bếp mà không nói một lời.

Qubu hiểu ngay, vỗ vỗ bờ vai của anh.

"Lâm Phong, dì Karma là bác sĩ Tây Tạng giỏi nhất ở đây."

Ông một mặt khẳng định nhìn Lâm Phong, ánh mắt kiên định. "Phương thuốc của dì ấy, nhất định có thể giúp cho Khương Y Thanh khỏe hơn!"

Nói xong, ông quay đầu nhìn về hướng Khương Y Thanh, lắc đầu.

Lúc này Thiến Thiến đã ghé vào bên giường ngáy o o, xem ra đã ngủ.

Lâm Phong đứng dậy đi qua, bế Thiến Thiến đến trên giường mình, đắp chăn lên.

Sau đó lại ngồi xuống bên cạnh lò lửa, móc bao "Marlboro' trong người ra, đưa tới trước mặt hai người.

Hai người khoát tay áo, không có tiếp nhận.

Thế là Lâm Phong lấy ra một điếu, ngậm vào trong miệng, đốt lửa rít sâu một hơi.

"A, nhanh như vậy đã thích ứng lại với thuốc lá rồi."

Anh thầm cười nhạo bản thân.

"Lâm Phong, thật đấy, bản lĩnh của bà Karma lớn lắm!"

Tashi Tsering ở một bên phá vỡ trầm ngâm.

"Khi còn nhỏ, có lần tôi bị ngã từ trên núi xuống, hôn mê mấy ngày liên, chính bà Karma cứu sống tôi đó!"

Lâm Phong nhìn hai người, gật đầu cảm kích.

Lúc này, những lời quan tâm của hai người họ quả thực đúng là ngày tuyết tặng than, để cho anh trong chốc lát cảm thấy an tâm không ít.

Hai người đàn ông Mông Cổ trước mặt này giống như Zai, đáng để ghi khắc cả đời.

"À, Lâm Phong này, hạt giống hoa cậu mua đã đến rồi đó."

Tashi Tsering vừa nói vừa rút túi hạt trong người ra, đưa tới trước mặt Lâm Phong. Gói hàng chuyển phát nhanh được đóng gói cực kỳ chặt chẽ, căng phồng, chừng mười mấy cân.

Hạt giống hoa, Lâm Phong quên khuấy đi mất chuyện này.

Diệp tổng và một ngàn mẫu đất kia vẫn còn đợi anh mang hạt giống hoa về gieo trồng lên hoa tươi để bồi dưỡng mật ong.

"Ha, xem ra chuyện này cần phải hoãn lại một thời gian..."

Lâm Phong nhận lấy gói hàng, gầm cười khổ cười, hết sức bất đắc dĩ.

Giờ phút này anh không còn cầu mong gì khác ngoài việc Khương Y Thanh sẽ khỏe lại.

Cho dù có táng gia bại sản, mất đi sinh mệnh, anh cũng sẽ không tiếc.

Nghĩ đến đây, anh lại thuần thục rút thêm một ngụm thuốc nữa, ngẩng đầu phun ra một làn khói vê phía mái nhà.

Làn khói trắng bay lên trời như con quái vật giương nanh múa vuốt, bay lên trên trời, tứ tán bay ra tứ phía.

Thực sự hy vọng rằng con quái vật ẩn náu trong cơ thể Khương Y Thanh có thể giống như khói thuốc này, tứ tán ra biến mất không thấy gì nữa!

Lâm Phong ngẫm nghĩ, bỗng nhiên một cơn đau đầu ập đến.

Anh ném nửa điếu thuốc trên tay xuống dưới mặt đất, dùng sức vuốt vuốt huyệt Thái Dương.

"Lâm Phong, có chuyện này, tôi phải nói cho cậu biết."

Qubu đột nhiên mở miệng, hết nhìn sang Tashi Tsering, lại nhìn tới Lâm Phong, tựa hồ có chút do dự.

Lâm Phong ngẩng đầu, tò mò nhìn Qubu, cố gắng làm mình tỉnh táo lại.

Tính cách Qubu ngay thẳng, có gì nói nấy, rất ít nói chuyện kiểu ấp a ấp úng ngập ngừng như lúc này. "Đại ca Qubu, có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi!"

"Đừng che giấu tôi bất cứ thứ gì cả."

Với ánh mắt khẳng định, Lâm Phong chân thành nhìn Qubu.

Qubu dừng một chút, vừa rồi trên khuôn mặt bình tĩnh của hắn đột nhiên lơ đãng hiện lên một tia thần sắc khác thường.

“Chuyện này, tôi cũng nghĩ mãi không rõ."

Hắn cố ý hạ giọng, đưa mặt lại gần rồi nhìn thẳng vào mắt Lâm Phong.

"A Phổ lần trước tới làm khách ở nhà tôi, buổi sáng hôm nay, lại tới tìm tôi."

Qubu nói từng chữ, ánh mắt không rời khỏi Lâm Phong nửa giây.

Trong lòng Lâm Phong khẽ giật mình, cả kinh mở to đôi mắt, một cảm giác bối rối khó tả xen lẫn kinh ngạc khiến anh cảm thấy choáng váng.

"Anh nói A Phổ đến gặp anh?!"

"Ngay buổi sáng hôm nay?"

Anh gắt gao nhìn chằm chằm với mắt Qubu, lặp lại câu hỏi một lần nữa như thể đang hét lên.

Hai mắt Qubu lấp lóe, mặc dù đã có chuẩn bị, nhưng hắn vẫn không ngờ phản ứng của Lâm Phong lại lớn tới như vậy.

Thân thể Qubu lùi về phía sau, ngơ ngác nhìn Lâm Phong, nhất thời không biết làm sao nói tiếp.

"Lâm Phong... Cậu không sao chứ?”

Tashi Tsering thấy vậy cũng giật mình, đề cao giọng lên, nhìn Lâm Phong hỏi.

"Sáng nay tôi cũng nhìn thấy A Phổ ở bên ngoài nhà bạt... ...

Lâm Phong không để ý đến Tashi Tsering, nhìn thẳng vào ngọn lửa trong bếp, nghiến răng nghiến lợi nói. "Tên A Phổ kia, nhất định có vấn đề!"

Anh đột nhiên xoay người lại, hết nhìn Tashi Tsering, lại nhìn sang Qubu.

Hai người cũng có vẻ ngạc nhiên.

Tashi Tsering cả kinh há to miệng, một câu cũng nói không nên lời.

Qubu có vẻ bình tĩnh hơn, sờ râu mép của mình, ngẫm nghĩ.

"Lâm Phong, cậu chắc chắn không nhìn lầm chứ, A Phổ thật sự đến nơi này rồi?"

Hắn chịu đựng kinh dị, bình tĩnh hỏi lại một lần nữa.

Lâm Phong nhẹ gật đầu.

"Áo của hắn rất khác so với mọi người, tôi sẽ không nhận sai được!"

Lâm Phong chém đinh chặt sắt nói, ngữ khí càng thêm nghiêm túc.

"Vậy thì không thể sai, không thể sai được rồi .... .

Qubu lúc này cũng nhẹ gật đầu, tựa hồ ý thức được cái gì.

"Sáng nay hắn tới tìm chúng tôi..."

Hắn dừng một chút, liếc mắt nhìn Lâm Phong, hơi có vẻ bất an.

"Hắn là đến hỏi tôi, cậu ở chỗ nào..."

Cảm giác trong lòng Lâm Phong nặng nề, càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng mình.

Việc Khương Y Thanh hôn mê và A Phổ lén lén lút lút xuất hiện gần nhà bạt, đều phát sinh trong buổi sáng ngày hôm nay.

Hai chuyện này, nhất định có bí mật nào đó không thể cho ai biết!

"Vậy anh có nói cho hắn không?"

Lâm Phong cắn răng hỏi Qubu, ánh sáng trong mắt đỏ rực như lửa cháy trên bếp.

Qubu bị hỏi lại đến á khẩu không trả lời được, nhất thời không biết trả lời thế nào.

"Lâm Phong, trước hết cậu đừng kích động!"

Tashi Tsering thấy Lâm Phong như vậy, vội mở miệng nói.

"Lúc A Phổ đến hỏi chúng tôi, chúng tôi không biết mẹ của Thiến Thiến xảy ra chuyện."

"Mà lúc đó, hắn nói là tìm cậu có việc gấp, chúng tôi cũng không suy nghĩ nhiều, tất cả những gì chúng tôi làm là..."

Hắn tiếp tục giải thích nói, vẻ mặt đau khổ đầy ảo não.

"Chuyện này không trách các anh được...'

Lâm Phong đứng thẳng người dậy.

"Việc A Phổ xuất hiện ở đây không liên quan gì đến các anh cả."

Anh đi tới bên cạnh Khương Y Thanh, như có điều suy nghĩ.
Bình Luận (0)
Comment