Nông Gia Tiểu Hãn Phi: Mang Theo Đệ Muội Kiếm Sống

Chương 260

Mộc Cẩm nhìn sắc mặt Vạn chưởng quỹ biến ảo, trong lòng rất buồn cười.

Bất quá nghĩ lại, Vạn chưởng quỹ sợ là đang lo lắng, một khi thưởng thức xong, cảm thấy mùi vị này bình thường, không tiện cự tuyệt nàng chứ?

Như vậy xem ra, là mình gây khó dễ cho Vạn chưởng quỹ.

Trong lòng Mộc Cẩm cũng áy náy.

Dù sao cũng là tới cầu người.

Suy nghĩ một chút, liền ôn thanh nói với Vạn chưởng quỹ còn chưa hạ đũa: "Vạn chưởng quỹ ngàn vạn lần không nên có chỗ khó xử, chuyện này đối với ta mà nói, cũng không khó xử.”

Mộc Cẩm vừa nói ra lời này, Vạn chưởng quỹ quả nhiên thở phào nhẹ nhõm.

Trong lòng khen Mộc Cẩm thật sự là một tiểu cô nương khéo hiểu lòng người, cứ như vậy, hắn sẽ không cần khó xử.

Tâm trạng thưởng thức món ăn cũng tốt hơn nhiều.

Sau khi cười với Mộc Cẩm, Vạn chưởng quỹ nói: "Vậy...... lão phu sẽ không khách khí!”

Mộc Cẩm cười yếu ớt gật đầu.

Nhìn Vạn chưởng quỹ trước tiên dùng đũa nho nhỏ chọn một khối đậu phụ muối nếm thử.

Vừa thưởng thức, ánh mắt Vạn chưởng quỹ liền nheo lại, Mộc Cẩm vội cười hỏi: "Vạn chưởng quỹ cảm thấy đậu phụ muối này có vị như thế nào?"

Vạn chưởng quỹ trên mặt mang theo vài phần kinh ngạc cùng tán thưởng, liên tục gật đầu, "Tốt! Tốt lắm!

Mộc Cẩm liền chỉ vào hũ dưa muối hỏ nói với Vạn chưởng quỹ: "Vậy Vạn chưởng quỹ nếm thử xem.“

Thật ra cũng không cần Mộc Cẩm nói, Vạn chưởng quỹ lập tức gật đầu đi thưởng thức dưa muối.

"Ơ! vị của món dưa này... lão phu thích hơn đấy! món dưa muối này làm thế nào vậy?" Vạn chưởng quầy vừa nói, vừa gắp một chiếc đũa bắt đầu ăn.

Hình như còn rất nghiện.

“Ta đây là đã ăn sáng, nếu không thế nào cũng phải dùng cái dưa muối này ăn cháo!"Vạn chưởng quỹ còn vẻ mặt đáng tiếc.

Mộc Cẩm liền cười nói: "Vạn chưởng quỹ cũng có thể ăn món dưa muối này vào buổi trưa.”

“Nhìn đầu óc lao phu này."

Vạn chưởng quỹ nhớ mãi buông đũa xuống, sau đó nhìn Mộc Cẩm hỏi ý đồ đến.

Mộc Cẩm thấy Vạn chưởng quầy thưởng thức, đánh giá không tệ, cũng yên tâm đem chuyện nàng muốn nhờ vả nói ra.”

Vạn chưởng quỹ nghe cẩn thận, thấy Mộc Cẩm nói xong, liền liên tục gật đầu, nói: "Lão phu thấy được!”

Mộc Cẩm nở nụ cười.



Vạn chưởng quỹ lại nói: "Chuyện gửi bán khẳng định không thành vấn đề, chuyện này lão phu có thể làm chủ. Chỉ là......”

“Ngài nói đi. "Mộc Cẩm cười nói.

Vạn chưởng quỹ cũng cười.

"Lão phu nghĩ chính là, nếu là muốn đậu phụ muối cùng dưa muối gửi bán tốt, như vậy lão phu cảm thấy Hoa Gian Khách tửu lâu chúng ta trước mua một nhóm, coi như miễn phí tặng cho thực khách ăn, có thể sẽ càng tốt!"

Mộc Cẩm thật đúng là ý nghĩ này.


Vốn là nàng nghĩ, có thể ăn kèm với một ít dưa muối và đậu muối.

Chỉ là nàng không tiện đề nghị để cho Hoa Gian Khách tửu lâu tự mình mua đậu phụ muối cùng dưa muối nhỏ này tặng miễn phí cho thực khách làm đồ ăn.

Dù sao, cái này phải tốn tiền chính là Hoa Gian Khách tửu lâu người ta

Thực khách dùng đồ ăn sáng ở Hoa Gian Khách tửu lâu có lẽ sẽ thích......

Hôm nay sao, Vạn chưởng quỹ tự mình tính toán như vậy, vậy thì càng tốt.

“Vậy thì rất cảm tạ Vạn chưởng quỹ và Hoa Gian Khách tửu lâu! "Mộc Cẩm vừa nói cám ơn, vừa cười nói:" Vậy ta trở về sẽ tìm hảo hữu của ta tới thương nghị.”

“Vậy tình cảm tốt! "Vạn chưởng quỹ cũng là người dứt khoát lưu loát, còn thúc giục:" Vậy thỉnh cầu Mộc đại cô nương hỗ trợ liên lạc một phen.”

“Về phần giá cả cũng dễ nói, đông gia chúng ta cùng lão hủ không tin được người khác, cũng tin được Mộc đại cô nương!"

Mộc Cẩm một lần nữa cảm tạ.

"Còn nữa, Mộc đại cô nương, nếu gửi bán, tửu lâu chúng ta cũng phải thu một khoản phí gửi bán, không biết..."

Mộc Cẩm vội gật đầu.

“Hảo hữu của ta đều biết, muốn ở Hoa Gian Khách tửu lâu gửi bán đồ, người bình thường không dám ghĩ tới!"

"Hảo hữu kia của ta nếu là biết Hoa Gian Khách tửu lâu cùng Vạn chưởng quỹ đồng ý chonàng gửi đậu phụ muối và dưa muối nang làm gửi bán ở tửu lâu lớn không biết có bao nhiêu vui mừng !"

Mộc Cẩm nói rất hay, Vạn chưởng quỹ nghe xong trong lòng cũng rất thoải mái.

Cũng vội khách khí nói: "Đây là Mộc đại cô nương giới thiệu việc làm ăn, chúng ta cũng rất cao hứng đây!”

Mộc Cẩm vội nói: "Vạn chưởng quỹ đã ăn bao nhiêu thứ tốt! Ngài đã nói ngon, vậy thì không kém!”

Vạn chưởng quỹ cười đến càng vui vẻ...... Hai người lại khách sáo một phen, Mộc Cẩm liền muốn Tạm biệt.

Vạn chưởng quỹ vội nói: "Mộc đại cô nương, trong nhà hảo hữu của cô có bao nhiêu đậu phụ muối và dưa muối, trước hết hãy cho Hoa Gian Khách tửu lâu của chúng tôi!"

Mộc Cẩm cười đáp ứng.

Đương nhiên, chính nàng cũng định mua mấy cân.



Cái này cũng không cần cùng Vạn chưởng quỹ nói.

Sự tình đã bàn xong, Mộc Cẩm cũng muốn nhanh đi nói với Hoàng Tam Nương.

Về mặt giá cả, nàng tự tin vẫn có thể nói.

Đến lúc đó bất kể là nhà Hoàng Tam Nương hay là Vạn chưởng quỹ của Hoa Gian Khách đều có thể bán cho nàng một cái thể diện.

Mộc Cẩm mượn xe ngựa nhà Triệu Cảnh Dật, vẫn là Bạch Thuật cùng nàng đi trấn.

Lần này trực tiếp đi quán mì nhà Hoàng Tam Nương trên trấn trực tiếp tìm Hoàng Tam Nương.

Đến quán mì nhà Hoàng Tam Nương, Hoàng Tam Nương đang bận rộn khí thế ngất trời.

Chỉ là nhìn thấy Mộc Cẩm đến, cũng lập tức buông đồ trong tay xuống, chỉ gọi nam nhân nhà nàng vừa xem mì trong nồi, vừa đi tiếp khách.

Mộc Cẩm vội cười ngăn cản.

"Chúng ta là quen biết cũ, cũng không cần khách khí như vậy, còn muốn chiêu đãi ta. Ta trước giúp đỡ Tam Nương tỷ tỷ tiếp đón khách nhân đi..."

Hoàng Tam Nương vội xua tay nói không cần.

Hiện giờ địa vị của Mộc Cẩm trong lòng nàng là nước lên thì thuyền lên, nàng cũng không thể để cho đôi tay nhỏ bé trắng nõn của Mộc Cẩm chạm vào bát đũa dầu mỡ kia nữa.

Lúc này Bạch Thuật lại cười đứng ra.

Nàng cười nói với Mộc Cẩm: "Cô nương, cô đi nói chuyện với bà chủ trước đi, để ta giúp bà chủ tiếp khách.”

Nói xong, liền xoay người đi hỗ trợ.

Mộc Cẩm cười.

Hoàng Tam Nương vội vàng nói với Bạch Thuật: "Vậy làm phiền Bạch Thuật cô nương rồi!”

Sau đó Hoàng Tam Nương liền kéo Mộc Cẩm sang một bên nói chuyện.

Mộc Cẩm đem chuyện Hoa Gian Khách tửu lâu huyện Giang Ninh nhìn trúng đậu phụ muối cùng dưa muối mẹ nàng làm nói ra.

Vạn chưởng quỹ của Hoa Gian Khách nói, chuyện gửi bán không thành vấn đề. Nhưng trước tiên phải bán cho Hoa Gian Khách một lô đậu phụ muối và dưa muối......

“Không biết nhà Tam Nương tỷ tỷ còn có bao nhiêu đậu phụ muối và dưa muối?”

Hoàng Tam Nương nghe xong trong huyện đại tửu lâu nhìn trúng đậu phụ muối cùng tiểu dưa muối mẹ chồng nàng làm, đầu óc liền choáng váng.

Khó khăn lắm mới hoàn hồn, chỉ kinh ngạc thốt lên một câu: "Ta... Cẩm muội tử, không phải ta đang nằm mơ chứ, vậy đại tửu lâu trong thị trấn thật sự coi trọng đậu phụ muối và dưa muối mẹ ta làm rồi sao?"

Mộc Cẩm cười, "Đương nhiên rồi, nếu không, sao hôm nay ta lại vội vã đến trấn tìm Tam Nương tỷ tỷ như vậy?"

Lại nói: "Ta hôm nay đến, còn muốn mang theo một nhóm về thị trấn, không biết nhà Tam Nương tỷ tỷ bây giờ có thể lấy ra bao nhiêu?"
Bình Luận (0)
Comment