Nông Gia Tiểu Hãn Phi: Mang Theo Đệ Muội Kiếm Sống

Chương 300

“Chỉ là, chỉ cầu cô nương sau này có thể niệm ở nô một nhà đối với cô nương trung thành và tận tâm phân thượng, có thể cho nô đi hỏi thăm nô kia tiểu tiểu thư hành tung!"

Thì ra, vị Kinh thẩm này đúng là một trong những thị nữ của Mộc Cẩm mẫu thân.Mèo không ăn cá

Năm đó, Kinh thẩm là một thành viên trong tám nhị đẳng nha hoàn của mẫu thân nàng.

Được mẫu thân Mộc Cẩm ban họ Hoa, tên U Liên.

Mộc Cẩm biết mẫu thân nàng năm đó bị hãm hại, liều c.h.ế.t sinh hạ nàng, sau đó nàng đã được đại nha hoàn Trân Châu mẫu thân nàng tín nhiệm nhất liều c.h.ế.t mang ra khỏi kinh thành.

Sau đó dưới sự giúp đỡ của mẫu thân, mai danh ẩn tích theo dưỡng phụ trở về Mộc gia thôn......

Mà mẫu thân sau khi chết, không nói nàng tín nhiệm những người đó bị Tần thượng thư chèn ép hãm hại, ngay cả người ở trước mặt mẫu thân không có cảm giác tồn tại, cũng không có mấy người đạt được kết cục tốt.

U Liên làm nhị đẳng nha hoàn của mẫu thân lúc trước lớn tuổi nhất trong tám nhị đẳng nha hoàn, vả lại mẫu thân nàng còn chưa xảy ra chuyện, cũng đã hứa hôn nàng với Kinh Vân vị tài hoa của ngoại viện.

Sau khi mẫu thân xảy ra chuyện, Kinh Vân chẳng những không ghét bỏ U Liên liên lụy hắn, còn dùng thủ đoạn, mau chóng cưới U Liên về nhà.

Chỉ là, vẫn không thoát khỏi kết cục bị Tần Thượng Thư chèn ép.

U Liên cùng trượng phu Kinh Vân của nàng bị Tần thượng thư đuổi bán.

Mà vợ chồng U Liên và Kinh Vân mấy năm nay, dùng vô số thủ đoạn mới từ lúc trước bị bán đến nơi khổ hàn, trằn trọc đến huyện Giang Ninh.

“Nô đều nghe ngóng được, nô vị tiểu thư lúc trước là bị một vị tỷ tỷ đưa tới Giang Ninh huyện dưới một tòa trong thôn!"

"Vả lại, nô còn nghe được, người tiểu thư phụ thân bên kia đã tìm được Giang Ninh huyện, như vậy... nô tiểu thư nhất định ở tại Giang Ninh huyện này!"

Tâm tình Mộc Cẩm lúc này thật lâu không thể bình tĩnh.

Kinh thẩm trên mặt lộ ra nước mắt, ngữ khí chân thành nói tiếp với Mộc Cẩm: "Cô nương, nô biết cô nương là người tốt! còn lớn lên có chút... cô nương, nô phát độc thề, nếu lúc này nguyện ý bị cô nương mua lại, nô một nhà về sau chỉ trung thành với một mình cô nương!"

"Cô nương liền hứa nô nghe được tiểu thư nô, nô một nhà có thể từ xa nhìn nàng, nếu là tiểu tiểu thư có cái gì khó xử, cô nương có thể hứa nô một nhà chiếu cố chiếu cố tiểu tiểu thư, thì tốt rồi!"

Nói xong, lại quỳ xuống với Mộc Cẩm.

Đối mặt với sự trung thành như vậy, Mộc Cẩm không còn nhẫn tâm che giấu thân phận trước mặt nàng nữa.

Mộc Cẩm vội vàng khom lưng đỡ nàng dậy.Mèo không ăn cá

“U Liên di! Ta...... Ta chính là, ta chính là người người muốn tìm......”

Vốn là nghĩ còn muốn thử thăm dò nữa, nhưng nhìn cặp trung niên phụ nhân nhắc tới "tiểu tiểu thư" của nàng liền lăn ra nước mắt nóng bỏng, Mộc Cẩm biết mình không thể thử nữa.

Đời trước mặc dù đã trải qua nhiều cực khổ ấm lạnh như vậy, nhưng nàng biết, những người kiên trì lương thiện cùng trung thành, chung quy vẫn phải có.

Trải qua nhiều chuyện, nhìn thấy nhiều người xấu, nhưng người tốt cũng một lần lại một lần sưởi ấm trái tim cô.

Nhưng nàng đối với mẫu thân hoàn toàn không biết gì cả, hôn nhân cũng thất bại như thế, nàng cảm thấy vô lực, cảm thấy cô độc...

Mà đời này, hết thảy đều không giống nhau!

“Cô...... cô nương, ngài nói...... ngài nói cái gì? "Kinh thẩm khí tức bất ổn, nói cũng không ổn, ngơ ngác nhìn Mộc Cẩm.

Mộc Cẩm đỏ mắt nhìn lại nàng.

Rốt cục, Kinh thẩm không thể tin trừng lớn hai mắt, châu lệ cuồn cuộn ngập ngừng, "Cô nương ý tứ là, ngài... ngài chính là ta muốn tìm tiểu tiểu thư?"

Mộc Cẩm không gật đầu, cũng không trả lời câu hỏi của Kinh thẩm.

Mà là nhìn vào mắt nàng, nhẹ nhàng nói: "Ta hiện tại họ Mộc, tên Cẩm. Dưỡng mẫu của ta họ Chu, khuê danh Chân Trúc.“

“Chu...... Chân Trúc? "Kinh thẩm thif thầm.

Đột nhiên hai mắt nàng sáng lên, "Trâu Trân Châu!”

“Là Trân Châu tỷ tỷ! Đúng! Chính là Trân Châu tỷ tỷ! Năm đó Trân Châu tỷ tỷ mang theo tiểu tiểu thư mới sinh chạy ra khỏi kinh thành...... Sau đó......”

“Sau đó ta và gia đình cuối cùng cũng nghe ngóng được, Trân Châu tỷ tỷ mai danh ẩn tích gả cho con trai thứ ba của một hộ nông dân, con trai thứ ba của hộ nông dân đó săn b.ắ.n rất lợi hại!"

”Đó là dưỡng phụ của ta, dưỡng mẫu của ta sau đó cùng dưỡng phụ sinh hai trai hai gái, chính là các đệ đệ muội muội của ta bây giờ.”

“A di đà phật! " Kinh thẩm chắp tay trước ngực, miệng niệm Phật.

Nhưng sau một khắc, nàng lại rơi lệ, "Ta cùng Trân Châu tỷ tỷ đã mười mấy năm không gặp..."

Hiện giờ chỉ có tiểu tiểu thư mang theo bốn đứa con của Trân Châu tỷ tỷ sống, Kinh thẩm đã biết Trân Châu tỷ tỷ của nàng đã không còn trên nhân thế.

Kế tiếp, Mộc Cẩm cẩn thận nói với nàng một số chuyện.

Kinh thẩm cũng nói cho Mộc Cẩm biết nhiều hơn về chuyện của mẫu thân nàng.

Cuối cùng, Kinh thẩm nghiến răng cười lạnh, "Khá lắm Tần Thượng Thư! bây giờ thấy cô nương trưởng thành, ngược lại biết phái người tới tìm cô nương trở về kinh thành rồi! cô nương, ngài nói vì sao Tần Thượng Thư bây giờ vội vã tìm ngài trở về?"



Thấy Tiết thẩm hỏi như vậy, Mộc Cẩm khẽ nhướng mày.

Lập tức nói: "Vị Tần thượng thư kia không phải muốn ta hồi kinh kết hôn với Triệu vương phủ.”

Tiết thẩm nhẹ nhàng lắc đầu, "Cô nương nói chỉ đúng một nửa! Đương nhiên không đơn giản như vậy...... Tần thượng thư hắn còn có ý đồ lớn hơn nữa!”

Kinh thẩm cười lạnh một tiếng, tiến đến bên tai Mộc Cẩm, thì thầm với Mộc Cẩm mấy câu

Cái này, Mộc Cẩm đương nhiên không đoán được.

Nàng cũng không có ý định lãng phí tinh lực đi đoán.

Trực tiếp hỏi Kinh thẩm.

Mộc Cẩm nghe những lời này của nàng, sắc mặt càng ngày càng khiếp sợ.Mèo không ăn cá

"Cô nương, có lẽ ngài không tin lời nô nói... nhưng ngài nghĩ kỹ lại, lúc trước khi tiểu thư sinh ngài, mạng lưới quan hệ trong tay đã bị vị Tần thượng thư kia dưới sự giúp đỡ của một người thần bí nào đó làm tan rã không còn nhiều lắm."

“Trân Châu tỷ tỷ là người có công phu kém cỏi nhất bên cạnh tiểu thư, theo đạo lý mà nói, nàng cũng không thể mang theo ngài mới sinh ra thành công thoát khỏi kinh thành.”

“Cô nương, ngài cảm thấy đây là vận khí tốt, đây là trùng hợp sao?”

Mộc Cẩm cũng ý thức được vấn đề trong đó.

Lập tức, nàng nhẹ nhàng lắc đầu.

“Đó chính là...... Phụ thân tốt của ta hoặc là người thần bí sau lưng hắn cố ý giữ lại của ta, cố ý để dưỡng mẫu mang theo ta chạy trốn.”

Kinh thâtm gật đầu.

“Cô nương, người đoán đúng. Nhưng nô cho rằng...... sợ là vị thần bí có dụng tâm kín đáo kia cuối cùng nảy sinh bất đồng với Tần Thượng Thư, mới khiến Trân Châu tỷ tỷ năm đó mang theo cô nương thành công trốn thoát.”

Mộc Cẩm nghĩ, Kinh thẩm nói cũng đúng.

Nếu không, sau nhiều năm như vậy, vị phụ thân tốt kia của nàng còn chưa tìm được nàng, liền không thể nào nói nổi.

Mà cái gọi là người thần bí tham dự tính kế mẫu thân nàng những năm gần đây cũng không có tìm

Ha ha.

Bất quá là người c.h.ế.t vì tiền chim c.h.ế.t vì ăn mà thôi.

Mộc Cẩm hiện tại mới hiểu được, nàng sở dĩ có thể còn sống, cũng là bởi vì mẫu thân nàng không riêng gì vì nàng để dành một khoản bạc hồi môn ai cũng đoán không được bao nhiêu, kỳ thật còn cho nàng lưu trữ các cửa hàng cùng điền sản giá trị không cách nào đo lường.

Mà khế đất của cửa hàng và điền sản đều nằm trong tay gia tộc mẫu thân tuyệt đối tín nhiệm.

301: Trước khi rời đi(5)

Chỉ có Mộc Cẩm bình an sống đến mười lăm tuổi, lại bình an xuất giá từ Tần gia, khế ước của các cửa hàng và điền sản mới có thể trở lại trong tay Mộc Cẩm.

Mộc Cẩm không nghi ngờ những lời Kinh thẩm nói với nàng.

Chỉ là, kiếp trước, nàng đích xác bình an từ Tần gia xuất giá, nhưng những thứ được gia tộc mẫu thân tín nhiệm bảo quản cũng không có trở lại trong tay của nàng.

Đương nhiên, kiếp trước nàng , cho dù có được những thứ này, cũng không thể giữ được.

Nhưng, cẩn thận ngẫm lại, về chuyện này, đời trước cũng không có nửa điểm bóng dáng.

“Liên di. "Mộc Cẩm thay đổi cách xưng hô thân thiết hơn.

Kinh thẩm, Liên di hôm nay vội vàng trả lời ánh mắt lại đỏ lên.

“Tiểu tiểu thư! Ngài nói, nô tỳ ở đây!”

Mộc Cẩm liền nói: " Liên di, dì cứ gọi con là cô nương đi, con đã quen với cách xưng hô này rồi.@

Liên di vội vàng gật đầu đáp ứng.


Mộc Cẩm mới nói: "Ta không hoài nghi Liên di nói với ta chuyện này, chỉ là... Liên di xác định mẫu thân ta phó thác những thứ gia tộc giúp đỡ bảo tồn kia, thật sự có thể đến trong tay ta sao?"

Ý ở ngoài lời là, những thứ gia tộc bảo quản những kia, thật sự đáng để mẫu thân nàng tín nhiệm sao?

Liên di nghiêm túc trả lời: "Cô nương, lòng người dễ thay đổi, nô tỳ cũng không biết sau khi tiểu thư đi nhiều năm như vậy, những người được tiểu thư lựa chọn rốt cuộc còn có thể thực hiện lời hứa của bọn họ với tiểu thư hay không.”

Bình thường thôi.

Mộc Cẩm rất rõ ràng.

"Bất quá... cô nương, năm đó tiểu thư cũng nói với chúng ta, những người đó trừ phi hậu đại xuất hiện bại hoại, nếu không tuyệt đối sẽ không nói không giữ lời!"

Mộc Cẩm nghe vậy cười.

“Kỳ thật, ta cũng không phải để ý những bạc sản nghiệp mẫu thân để lại cho ta. Chỉ là, nếu mẫu thân để lại cho ta, ta cũng phải hết sức thu hồi mới được.”



Kinh thẩm lập tức gật đầu, "Cô nương nói đúng! Dù sao cũng là tiểu thư để lại cho cô nương!”

Tiếp theo Mộc Cẩm đem chuyện mấy tháng nữa nàng phải chuyển đến tỉnh thành nói với Liên di:

Nghe Mộc Cẩm nói như vậy, Liên di lại kích động.

“Đúng rồi, cô nương sợ vẫn không biết, tài nấu nướng của tiểu thư vô cùng xuất chúng, còn từng viết một quyển phương thức nấu ăn thật dày!"

Mẫu thân ta còn viết qua công thức nấu ăn? "Mộc Cẩm kinh hỉ hỏi.

Liên di mỉm cười gật đầu, "Đúng vậy! Một quyển sách dày!“

"Vậy..." Mộc Cẩm đè nén kích động, khẩn trương lên, "Vậy Liên di có biết quyển công thức thật dày mẫu thân ta viết hôm nay vẫn còn không?"

Liên di nghe vậy liên tục gật đầu, "Ở đây ở đây! Đúng vậy, muốn cô nương tự mình đi lấy a...... Lúc trước tiểu thư đem bản phương thuốc kia để ở Kỳ Dị Các.”

“Kỳ...... Các gì? "Mộc Cẩm kinh ngạc.

Nơi đó là gì?Mèo không ăn cá

Liên di nhìn tiểu thư nhà mình vừa thương vừa áy náy.

Đáng thương tiểu tiểu thư vừa mới sinh ra đã không có nương a!

Nếu không, nếu tiểu thư còn sống, tiểu thư dưới sự giáo dưỡng của nàng...... Nhất định xuất sắc ngay cả công chúa tôn quý kia cũng kém!

Cô nương, là Kỳ dị các! Tổng bộ Kỳ dị các ở kinh thành, là nơi chuyên thu thập kỳ trân dị phẩm trong thiên hạ.

Liên di giải thích.Mèo không ăn cá

"Tiểu thư năm đó cùng vị Thiếu các chủ Kỳ dị các thập phần hợp ý, vả lại vị kia cuộc đời có ba đại sở thích, một trong số đó chính là yêu thích ăn trân tu mỹ vị tiểu thư tự tay làm."

“Tiểu thư sau khi có cô nương, có thể nhận thấy sắp có bất trắc phát sinh, liền bắt đầu sắp xếp, hơn nữa động tác nhanh hơn lót đường cho tương lai của cô nương.”

“Tiểu thư đem đại bộ phận kỳ trân dị phẩm đã từng cất giữ đặt ở Kỳ Dị các, bản công thức tiểu thư kia tự tay làm cũng lưu trữ ở Kỳ Dị các.”

"Nếu ta muốn lấy được công thức mẫu thân tự tay viết, có cần lấy chứng từ gì đến Kỳ dị các không?"

Liên di đã nói như vậy, Mộc Cẩm càng muốn có được công thức mẫu thân tự tay viết.

Liên di nghe vậy cũng nhíu mày.

Cái này...... bà thật đúng là không biết.

“Chỉ sợ...... muốn cô nương tự mình đến tổng bộ Kỳ Dị Các ở kinh thành tìm vị Thiếu các chủ năm đó...... Cần bằng chứng tín vật gì, cũng chỉ có thể nghe hắn nói.”

Liên di nói xong câu này, lại cao hứng hẳn lên.

“Ngài yên tâm, ngài bộ dạng cùng tiểu thư vẫn có vài phần tương tự, chỉ bằng tướng mạo của ngài , vị Thiếu Các chủ năm đó kia khẳng định nguyện ý gặp ngài!"

Mộc Cẩm nghe lời này, trong lòng thoáng nghĩ.

Lời này nói, tựa như vị Thiếu các chủ Kỳ Dị Các năm đó cùng mẫu thân nhà mình có vài phần không tầm thường a.

Ý nghĩ này nhảy ra khỏi đầu, Mộc Cẩm cũng hoảng sợ, cũng không thể nghĩ mẫu thân của mình như vậy a!

Sau khi đuổi hết những suy nghĩ miên man trong đầu ra ngoài, Mộc Cẩm cũng tỉnh táo lại.

Mẫu thân để lại cho nàng nhiều hơn nàng dự đoán.

Chỉ là, dù cho bây giờ biết càng ngày càng nhiều, nhưng mẫu thân đối với nàng mà nói, còn giống như là một bí ẩn sâu không lường được.

Phải đợi sau khi nàng trở về kinh thành mới có thể đi thăm dò.

Hiện giờ, vẫn là suy nghĩ chuyện trước mắt mới đúng.

"Cô nương, cái khác trước không nói, cô nương muốn ở tỉnh thành mở nhà hàng riêng, tóm lại cần nhân thủ!"

“Nô tỳ cùng cả nhà mấy năm nay mặc dù vẫn bị bán, kỳ thật rất nhiều lúc là chúng ta tự mình sắp xếp “

“Những năm gần đây, chúng ta lăn lộn nam bắc, cũng âm thầm liên lạc không ít nhân thủ của tiểu thư năm đó, đợi đến tỉnh thành... Nếu cô nương nguyện ý, nô tỳ sẽ thay cô nương tìm chút nhân thủ.”

Chỉ cần còn nguyện ý vì nàng sử dụng, Mộc Cẩm cũng biết, đó tất nhiên là chuyện nhỏ.

Mộc Cẩm nghĩ, vậy đương nhiên là tốt nhất.

Nhân thủ của mẫu thân năm đó, đương nhiên là tốt.

Thấy tiểu thư nhà mình đáp ứng, Liên di cũng thật cao hứng.

Ba ngày sau, Kính tứ công công lại tự mình đến nhà Mộc Cẩm.

Kính Tứ công công đến báo tin vui cho Mộc Cẩm, hắn vừa đến đã mỉm cười đón hắn vào sau nhà, đích thân pha trà cho hắn…
Bình Luận (0)
Comment