Nông Nữ Khuynh Thành (Dịch)

Chương 130 - Chương 130 - Lư Thị Có Hỉ

Chương 130 - Lư thị có hỉ
Chương 130 - Lư thị có hỉ

Chương 130: Lư thị có hỉ

“Một năm mười hai tháng …… Đó chính là hai mươi lăm lượng năm trăm năm mươi văn.”

Hiểu Nhi nói đến một nửa, Đàm thị liền cười đến không thể đứng vững! Rất nhiều người cũng cười theo.

Vương đại thẩm bị con số của Hiểu Nhi, một ngày bao nhiêu văn, một tháng bao nhiêu văn, một năm bao nhiêu văn làm cho hoa mắt chóng mặt! Một hồi lâu mới phản ứng lại.

“Một năm hơn hai mươi lượng bạc, ngươi sao không đi cướp đi! Đường này là nhà các ngươi sửa miễn phí cho người trong thôn! Chính là thuộc về người trong thôn, vì sao lại đòi thu lộ phí nhà ta!”

“Đường này là nhà chúng ta sửa! Là của nhà chúng ta, lời này chính là ngươi nói! Hiện tại sao lại nói thành của người trong thôn?” Hiểu Nhi kinh ngạc hỏi.

“Nhà các ngươi vì người toàn thôn nhân sửa, đường này chính là của người toàn thôn, người trong thôn đều xuất lực!”

“Vương đại thẩm nói là của người trong thôn thì chính là của người trong thôn đi! Vậy đường này không phải của nhà ta, cháu trai ngươi ngã vỡ đầu ngươi cũng đừng tìm nhà ta đòi bạc! Bạc này ngươi phải đòi người trong thôn, ngươi phải xem người trong thôn có đồng ý đưa hay không!” Hiểu Nhi nói xong lời này lại quay đầu hỏi thôn dân đang vây xem.

“Các vị thúc bá và thẩm thẩm, bạc này có nên bồi thường cho Vương đại thẩm hay không?”

Trong đám người lập tức nổi lên âm thanh công kích từ bốn phía: “Bồi thường cái gì mà bồi thường, tự té ngã ở trên đường, liền tìm người sửa đường đòi bồi thường, thiên hạ này làm gì có đạo lý hoang đường như vậy!”

“Bồi thường đi! Đây là đường của chúng ta, làm vỡ đầu Cẩu Đản, đương nhiên phải bồi đường, mọi người chúng ta cùng nhau bồi thường. Vương đại thẩm, ngươi cũng trả tiền đi! Về sau ngươi đi đường cũng nhớ trả tiền, bạc kia chia đến mỗi hộ gia đình có lẽ không nhiều lắm, nhưng muỗi dù nhỏ cũng là thịt.”

“Đúng vậy, chúng ta nhanh mang Cẩu Đản đi đến nhà La đại phu xem, ta xem Cẩu Đản cũng chỉ là rách một xíu da, có lẽ La đại phu ngay cả tiền thuốc cũng không thu của chúng ta! Vậy bồi thường cũng không cần! Các hương thân, chúng ta mau đi đi! Hơn hai mươi lăm lượng một năm, vài thập niên sau mỗi nhà chúng ta đều có thể lấy được hơn hai mươi lăm lượng, chuyện tốt như vậy, vì sao không làm?”

Vương đại thẩm bị thôn dân công kích sợ tới mức thiếu chút nữa đái ra quần, vội bế Cẩu Đản lên chuồn mất.

“Cẩu Đản nhà ta một chút cũng không sao, không cần bồi thường!” Nói xong vội vàng chạy.

Các thôn dân cười một tiếng rồi giải tán, lúc trước có một số người muốn lợi dụng chuyện này để đòi chút bạc cũng dập tắt tâm tư này. Mỗi năm hơn hai mươi lượng? Trời ơi! Chính mình kiếm cũng chưa được nhiều như vậy! Làm sao co thể đủ bồi thường!

Mấy người trở về đến hậu viện nhà Hiểu Nhi, Lư thị cũng đi theo qua đây.

“Hiểu Nhi, hóa ra nha đầu này đánh chủ ý này, vừa mới bắt đầu hại ta lo lắng muốn chết, sau lại làm ta cười xỉu! Một năm hơn hai mươi lăm lượng, ôi chao! Biện pháp như vậy mà ngươi cũng nghĩ ra!”

“Đối phó với loại người này, phải dùng loại phương pháp này!”

“Ta đã nghĩ, Hiểu Nhi nhất định còn có chiêu cuối!” Lư thị cười nói, nàng cũng coi như nhìn thấy Hiểu Nhi lợi hại, ít nhất chưa bao giờ thấy nàng phải chịu thiệt.

“Hiểu Nhi, ngươi quá lợi hại! Ta bội phục!” Lưu Tĩnh Xu đi tới kéo tay Hiểu Nhi, mắt đầy ngôi sao, vẻ mặt sùng bái!

“Tỷ tỷ, đây có phải gọi là gậy ông đập lưng ông hay không!”

“Đúng vậy, Hạo Nhi giỏi quá!” Hiểu Nhi cho Cảnh Hạo một ánh mắt tán thưởng.

“Hạo Nhi học vấn thật tốt! Chí Văn, Chí Võ, ngươi nhìn xem Hạo Nhi và các ngươi cùng đi học, người ta có thể nói ra lời nói cao thâm như vậy, các ngươi còn đang học chữ, ta xem các ngươi về sau còn có mặt mũi mà suốt ngày đi chơi hay không!”

“Trước khi Hạo Nhi đi học đã được học chữ, Chí Văn Chí Võ vừa mới bắt đầu học, không thể đánh đồng!” Lưu thị thấy cháu trai bị phê bình, vội mở miệng che chở.

“Muội tử, ta phát hiện ngươi nói chuyện cũng cao thâm!”

“Hiện tại buổi tối mỗi ngày ta cũng đi theo bọn nhỏ học tập.” Lưu thị ngượng ngùng nói.

“Không thể thi khoa cử, thì học làm gì?” Vẻ mặt Đàm thị không hiểu!

“Mợ, quản gia ghi sổ sách cũng cần học vấn, người cũng học đi, chờ về sau gia nghiệp lớn, tra sổ sách cũng tiện hơn.”

Nghe xong lời này, Đàm thị nghĩ cảm thấy cũng đúng, hơn nữa học cùng với các con, lại không cần giao bạc, đó chính là giao bạc của hai người, ba người học, còn kiếm lời! Không đúng! Nàng phải kéo cha bọn nhỏ và Xu Nhi cùng nhau học! Kiếm lời được càng nhiều!

“Bà ngoại, mợ, mọi người ở nhà ta thêm vài ngày đi, ngày mai học cùng biểu ca và ca ca là được.”

Đàm thị nghe xong lời này vội lắc đầu, “Ta không được, nương ở lại đi, cửa hàng còn nhiều việc, ta còn phải đến hỗ trợ, lại còn phải làm cơm cho cữu cữu ngươi ăn nữa.”

“Ta ở đây vài ngày một mình ngươi nơi đó bận đến chân không chạm đất. Để bọn nhỏ ở đây chơi mấy ngày đi!”

Lưu thị cũng biết nương mình và tẩu tử bận, cũng không tiếp tục khuyên: “Chờ về sau rảnh lại đến cũng được, ngồi một lát ăn cơm, ăn cơm xong lại về, bây giờ trời tối muộn hơn, cũng không sợ.”

Thời đại này, đại khái là giao thông điều kiện hạn chế, yến hội đều là giữa trưa ăn. Cơm chiều đều là người quen biết, người trong nhà cùng nhau tiếp tục náo nhiệt một chút.

Hai người tất nhiên là đồng ý.

“Tứ đệ muội, ngươi và Cảnh Kiệt cũng lại đây ăn đi, Tứ đệ mấy ngày nay bận đẩy nhanh tốc độ làm xe đạp và máy tuốt hạt, có lẽ cũng không về nhà ăn cơm.”

“Ta chính là lại đây cọ cơm, gần đây luôn mệt rã rời, ngay cả hoạt động cũng không muốn.”

“Có lẽ nào là phong hàn không? Có rảnh đến nhà La đại phu nhìn xem.”

“Có thể ăn có thể ngủ, có lẽ là không có việc gì.” Lư thị cũng không để ý, mỗi lần nàng sinh bệnh đều là không ăn uống, hiện tại ăn uống rất tốt, khẳng định không có việc gì.

Đồ ăn cho bữa cơm chiều tất nhiên là phong phú, đồ ăn thừa buổi trưa ăn tiệc đều phân cho thôn dân, nhưng nguyên liệu chuẩn bị còn dư rất nhiều, vợ Tạ quản sự có một món sở trường, tía tô xào vịt, cả gia đình Hiểu Nhi đều thích ăn, cảm thấy món ăn rất dân dã. Đặc biệt giới thiệu cho mấy người Lưu Lâm thị, mọi người ăn đều cảm thấy ngon.

Lư thị ngày thường cũng thích mùi hương đặc thù của tía tô này, liền gắp một khối thịt vịt thử xem, mới vừa đến miệng, ngửi được mùi hương tía tô, nàng liền cảm thấy một trận ghê tởm, buồn nôn, vội che miệng, chạy đến nhà vệ sinh ói mửa.

Hiểu Nhi cảm thấy Lư thị là có hỉ.

Lưu thị vội đi theo qua giúp nàng vỗ lưng.

“Tại sao đột nhiên lại nôn, có phải ăn nhầm đồ ăn gì hay không?”

Lư thị thiếu chút nữa phun ra cả mật, hiện tại phun xong là thoải mái, nàng lắc đầu, “Không có, đồ ta ăn, mọi người cũng ăn a.”

“Tứ tẩu có lẽ nào là có hỉ đi?” Lưu Lâm thị nhớ lúc trước nàng nói, luôn mệt rã rời, không muốn động, lại có thể ăn có thể ngủ, đều là dấu hiệu có hỉ a!

Thời điểm nàng mang thai Lưu thị cũng là cái dạng này.

Nghe xong lời này, Lư thị ngây ngẩn cả người, kinh nguyệt của nàng hình như rất lâu chưa tới, gần đây cũng không lưu ý, nói không chừng thật sự……

Nhưng nhiều năm như vậy cũng không có, lần này không biết có lẽ là nhầm lẫn đi.

“Chúng ta đi tìm La đại phu khám bắt mạch một chút chẳng phải sẽ biết hay sao.”

“La đại phu khẳng định đang ở tiền viện ăn cơm, một lát nữa trực tiếp đi tiền viện tìm hắn là được.” La đại phu hiện tại mỗi ngày ba bữa cơm, mỗi ngày ít nhất có một bữa cơm là ăn ở đó, “Vẫn là thôi đi, nếu không phải, thì thật ngại ngùng!”

“Không sao đâu, mọi người đều là người từng trải, chờ lát nữa liền nói, vừa rồi phun ra, không thoải mái, để La đại phu xem là được.”

Sau khi La đại phu bắt mạch, xác định Lư thị có thai hai tháng.

tin tức này làm Lư thị rất cao hứng, trước mặt mọi người liền khóc lớn, khóc đến khi khản cổ cũng không dừng lại được!

Bình Luận (0)
Comment