Chương 1009: Vu Ma Ma
Chương 1009: Vu Ma MaChương 1009: Vu Ma Ma
Lại nói từ sau khi mở cửa biển, vào mấy năm trước, hắn đã kiến nghị hoàng huynh phải thiết kế trạm kiểm soát biển, trạm kiểm soát sông, trạm kiểm soát ở cảng trên các đường thủy.
Mỗi một bến đò đều có binh lính gác, chuyên môn kiểm tra các hàng hoá của thương thuyền nhập khẩu.
Người nọ là một phó tướng của cấm vệ quân, tổ tiên hắn ta là một tướng quân của tiền triều.
Hắn ta cầm lệnh bài nên được miễn kiểm thông hành cả một quãng đường sông, mới có thể vận chuyển cá sấu ăn thịt người đến được.
Mà hắn ta cứ cắn chết Ôn Hậu không buông.
Ôn Noãn lắc đầu: "Ta không lo lắng! Huynh sẽ không để nhị ca ta bị người hãm hại, không phải sao?"
Tay Nạp Lan Cẩn Niên đang xoa tóc nàng ngừng lại một chút, không sao nói rõ được cảm giác cảm động trong lòng khi được nàng toàn tâm toàn ý tin cậy, đáy lòng có một mảnh mềm mại.
Có lẽ là bởi vì chính hắn là một người rất khó hoàn toàn tin tưởng người khác.
"Ừ-" Hắn nhẹ nhàng lên tiếng.
Ôn Noãn biết Ôn Hậu làm việc không cẩn thận như Ôn Thuần, lần này mắc mưu người khác, hy vọng hắn có thể nhận được dạy dỗ, về sau làm việc sẽ càng thêm cẩn thận.
Nạp Lan Cẩn Niên giúp Ôn Noãn lau khô tóc xong, hắn lập tức trở về Cẩn Vương phủ.
Còn Ôn Hậu thì cứ để cho hắn nghỉ ngơi một đêm ở Đại Lý Tự dil
Lúc này Viên quản gia tới cầu kiến: "Chủ tử, những cung nữ và thái giám vô tội của Khôn Ninh Cung đã tỉnh lại, xử trí như thế nào ạ?”
Nạp Lan Cẩn Niên nghe vậy, động tác dừng lại một chút, đã quên một người, Vu ma mail
Bà ta là thân tín của Hoàng Hậu, nhưng bà ta không phải người của Hoàng Hậu.
Mọi người đều bị bà ta lừa!
Lúc này Viên Lập mở miệng nói: "Chủ tử, khi bọn ta cứu người, ta phát hiện bãi tha ma thiếu một người!"
"Vu ma mail" Mí mắt Nạp Lan Cẩn Niên nhìn về phía hắn, con ngươi tràn ngập sát ý.
Viên Lập đều bị sát ý trong mắt Nạp Lan Cẩn Niên dọa sợ.
Ngày hôm sau, phủ tướng quân cùng phủ Đại hoàng tử vẫn bị trọng binh vây quanh như cũ, dường như Hoàng Thượng đã quên mất bọn họ!
Người bên trong dù có kêu gào thế nào cũng đều không ra được!
Đây là Hoàng Thượng cố ý kiềm chế bọn họ, một là ép bọn họ, hai là nói cho bọn họ, ông ấy là Hoàng Thượng, ông ấy muốn như thế nào, thì có thể như thết
Ôn Noãn không quan tâm những việc này, việc kiếm bạc tương đối quan trọng.
Tiền quan trọng như thế nào? Có thể nói mọi việc tan vỡ đều bắt đầu từ chuyện thiếu tiền!
Cho nên nỗ lực kiếm bạc mới là đạo lý đúng đắn.
Hôm nay Ôn Noãn, Ôn Hinh cùng Lâm Đình Nhã lại đi một chuyến đến Mộng Hoa tràng.
Ba người vừa mới đến Mộng Hoa tràng không lâu, Trương Nha Quái đã mang theo hai nông dân chuyên trồng hoa cùng mười đứa ở và mấy người làm công nhật đến đây.
"Ba vị cô nương, hai vị này là thợ trông hoa đã có kinh nghiệm nhiều năm, mấy người này cũng là đứa ở có kinh nghiệm chăm sóc hoa cỏ."
Trương Nha Quái giới thiệu hai thợ trông hoa đến đây, đều là bởi vì chủ nhân phạm vào tội nên bị bán đi, mà không phải họ phạm vào tội nên bị chủ nhà bán đi.
Mấy đứa ở khác là thôn dân gần đây, bởi vì gần đây có vài thôn trang đều trông hoa, ngày thường đều phải mời vài người làm công nhật tới hỗ trợ xử lý một chút ruộng hoa.
Cho nên bọn họ đều có một chút kinh nghiệm trông hoa dù nhiều hay ít.
Ôn Noãn hỏi hai người thợ trồng hoa, phát hiện hai người am hiểu loại hoa vừa lúc không giống nhau, như vậy thì có thể bổ sung cho nhaul
Vì thế nàng đều mua lại hai người thợ trồng hoa này, năm mươi lượng bạc một người có chút đắt.
Nhưng mà loại người có tay nghề này đều khá đắt.
Hai người thợ trông hoa, một người gọi là Thường Sóng, một người gọi là Chu Thận.
Ôn Noãn nói với hai người: "Về sau hoa trong vườn hoa sẽ giao cho các ngươi xử lý, mỗi tháng năm mươi lượng bạc tiên công, nếu các ngươi nhân giống được hoa tươi quý hiếm nổi danh, mỗi bồn hoa được chia năm phần trăm hoa hồng, nói cách khác nếu mà các ngươi nhân giống ra hoa có giá trị một trăm lượng, các ngươi sẽ có năm lượng bạc tiên chia hoa hồng.