Chương 1017: Tội Chồng Thêm Tội
Chương 1017: Tội Chồng Thêm TộiChương 1017: Tội Chồng Thêm Tội
Đàm Thi Uyển bị một câu tru di cửu tộc của Lâm Kính Hiên làm cho sợ ngây người!
Không sai, hậu quả của việc này sẽ là tru di cửu tộc!
Rõ ràng nàng ta đã sớm bảo nha hoàn thiêu hủy những bản giấy nháp này rồi, tại sao hôm nay mới thiêu, còn đúng lúc bị người của Hoàng Thượng bắt được?
Đàm Thi Uyển nghĩ đến đã từng thấy nha hoàn của mình nói chuyện riêng với Quách Minh Diễm, chẳng lẽ tiểu tiện nhân kia là người của Quách Minh Diễm?
Lần này hai phu thê bọn họ bị Quách gia cùng Đại hoàng tử hại chết!
Đàm Thi Uyển nghĩ đến Hoàng Hậu đã bị phế, chắc là đang chờ thẩm vấn.
Phủ Đại hoàng tử cùng phủ Quách tướng quân vẫn luôn bị trọng binh vây quanh, đây là muốn xử lý nhưng chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.
Quách gia bị trọng binh vây quanh lâu như vậy, đến phản kháng cũng không dám, đây là chết chắc rồi!
Đàm Thi Uyển nghĩ đến đây nàng ta quỳ xuống khóc lóc nói: Hoàng Thượng, thần phụ oan uổng! Thần phụ là bị phó tướng Quách Minh Diễm cưỡng bức!"
Hình Bộ thượng thư nghe vậy thì căng thẳng vo tròn giấy trong tay, một con mắt hình viên đạn quét qua.
Đàm Thi Uyển không hề nhận thấy được, nàng ta sắp bị chém đầu rồi, chỉ cần nghĩ đến dáng vẻ rơi đầu của Trịnh Dương thì nàng ta không còn quan tâm được cái gì nữa!
"Hoàng Thượng, thần phụ tuyệt đối không nói sai nửa câu! Chữ này thật sự là phó tướng Quách Minh Diễm bảo thân luyện. Nàng nói thư này chỉ là viết cho biểu ca của thần, nói cho biểu ca thần biểu hiện thật tốt ở Tết Đoan Ngọ, lập được công lớn, sau đó nhân cơ hội thăng lên thống lĩnh cấm vệ quân. Cầu Hoàng Thượng nắm rõ, thần thiếp thật sự không biết bọn họ hại Hoàng Thượng! Nếu không cho dù có cho thần thiếp gan to bằng trời, thần thiếp cũng không dám viết xuống những chữ kia!"
Lúc này vẻ mặt Lâm Kính Hiên vô cùng đau đớn nhìn Đàm Thi Uyển: "Hồ đồ! Làm sao nàng có thể ngốc như vậy! Lại còn dám lừa vi phu, nói là thư viết cho biểu ca để làm mai? Đây là nàng muốn hại chết Xương Bình bá phủ! Hai chết hơn một trăm mạng người của Vĩnh Xương Bá phủ sao?"
Đàm Thi Uyển lau nước mắt, lắc đầu: "Thiếp không biết! Quách Minh Diễm nói chỉ là vì giúp biểu ca thăng quan! Nàng nói chuyện này tướng công nhất định không đồng ý, từ trước đến nay chàng là người chính nghĩa, bảo thiếp không cần nói cho chàng."
Lâm Kính Hiên tức giận đến nỗi nổi trận lôi đình: "Ngu xuẩn!"
Sau đó hắn ta lại dập đầu ve phía Hoàng Thượng: "Hoàng Thượng, nương tử vi thần cũng là bị kẻ gian che mắt, nàng chỉ là một phu nhân trong nội trạch, không có kiến thức, không biết chuyện nặng nhẹ, bị người lợi dụng. Cầu Hoàng Thượng khai ân, vi thân nguyện ý chịu phạt thay thê tử, một mình gánh chịu, cau Hoàng Thượng ban tội!"
Lâm Kính Hiên biết từ trước đến nay Hoàng Thượng thích người trọng tình trọng nghĩa.
Rất nhiều năm trước có một tham quan tham ô nghiêm trọng, đáng nhẽ ra là phải phán tử tội, cả nhà cũng bị bán đi làm nô. Con hắn khóc lóc cầu Hoàng Thượng miễn tử tội cho cha hắn, hắn nguyện ý một mình gánh chịu, Hoàng Thượng thấy hắn chí hiếu, thật sự miễn tử tội cho cha hắn rồi chỉ bị lưu đày.
Hoàng Thượng thấy hắn chí hiếu, cũng không thật sự chém đầu hắn, chỉ là để hắn làm một người phu canh, khi gõ mõ cầm canh đã bắt vô số trộm đêm, sau đó còn lên làm Ngũ Thành Binh Mã Tư!
Đàm Thi Uyển không nghĩ tới Lâm Kính Hiên lại muốn gánh chịu một mình.
Cái này làm cho nàng ta vừa cảm động lại lo lắng!
Bởi vì nếu hắn chết, vậy bản thân không phải thành quả phụ hay sao? Nàng ta không cần, nàng ta không muốn biến thành quả phụ!
"Hoàng Thượng, thần nữ là bị người khác lừa, người không biết không có tội, thần thật là oan uổng, câu Hoàng Thượng xử lý nhẹ tay! Thần nữ nguyện ý lập công chuộc tội, Hoàng Thượng, Quách Minh Diễm..."
Hoàng Thượng là người luôn không nhìn ra vui buồn, khi nhìn về phía hai người, trên mặt lại lộ ra một tia cười lạnh: "Hoàng Thượng, Đoan Ngọ, đua thuyền rồng, những lời này không cấu thành người không biết không có tội! Người không biết còn biết bắt chước bút tích người khác để hãm hại người ta? Đây là tội chông thêm tội!"
"Người đâu, giam giữ hai người này ở trong thiên lao, chọn ngày xử trảm!"
Đàm Thi Uyển: "..."
Tội chồng thêm tội?
Nàng ta nhận tội rồi, vì sao lại tội chông thêm tội?
Trảm?
Nàng ta không muốn bị chém đầu!
Lập tức có hai người tới kéo hai người xuống.