Chương 1029: Cứu Người
Chương 1029: Cứu NgườiChương 1029: Cứu Người
Binh lính của Nạp Lan quốc giết đỏ cả hai mắt!
Vì những huynh đệ đã hy sinh thân mình lao giữ đến quả mìn đến thịt nát xương tan, máu thịt lẫn lộn!
Vì có thể cho dân chúng an cư lạc nghiệp!
Vì hòa bình cho Nạp Lan quốc!
Cho dù bất cứ lý do nào, thì cũng vẫn đủ để bọn họ liều mạng lao vào cuộc chiến này!...
Chim chóc trong rừng núi đã khiếp sợ trước sự chém giết của con người.
Chúng nó tung cánh, nhanh chóng bay dil
Quách Hùng Binh vô cùng mạnh, ông ta cầm thanh kiếm nặng cả trăm cân sau khi chém hai binh lính chặn ngang thì Nạp Lan Cẩn Niên đã đến trước mắt ông ta, để ngăn việc ông ta vung kiếm giết người tiếp theo!
Hai người nhanh chóng lao vào đánh nhaul
Nhuyễn kiếm của Nạp Lan Cẩn Niên rất nhẹ, dường như không có sức nặng.
Nhưng mà khi nhuyễn kiếm của hắn đối đầu với trọng kiếm của Quách Hùng Binh, lại có thể nhẹ nhàng như đang chém bùn chém đứt trọng kiếm của gã ta thành hai đoạn!
Chỉ với ba chiêu, kiếm của Nạp Lan Cẩn Niên đã đặt trên cổ của Quách Hùng Binh. .
Ôn Noãn không gia nhập chiến đấu, vừa rồi binh lính của bọn họ bị thương.
Nàng vội chạy qua đó, nhanh chóng cho Tào Tử Kiến một viên thuốc: "Maul Cho người bị thương uống viên thuốc này!"
"Ngươi, ngươi, ngươi, các ngươi nhanh chóng nâng người bị thương qua một bên!" Ôn Noãn trực tiếp chỉ vào mười mấy binh lính!
Những binh lính này sau khi biết được sự lợi hại của Ôn Noãn, cũng đã khâm phục nàng sát đất, còn hận không thể trở thành nữ binh dưới trướng của nàng!
Cho nên khi Ôn Noãn chỉ vào bọn họ, bọn họ đã lập tức làm theo mệnh lệnh!
Bọn họ nhanh chóng nâng huynh đệ bị thương nặng lên, đưa bọn họ đến một nơi an toàn hơn một chút.
Một binh lính lại nhổ nó ra, lắc lắc đầu, khó khăn nhìn vê những người khác.
Vết thương của hắn quá nặng, hắn biết mình sắp chết, nên cũng không muốn lãng phí viên thuốc này, không bằng giữ lại viên thuốc này để cứu người khác!
Ôn Noãn nhặt trở về, trực tiếp nhét vào trong miệng của hắn: "Nuốt vào! Ngươi sẽ không có việc gì! Hãy tin ta!"
Binh lính kia nhìn vào đôi mắt kiên định của Ôn Noãn, vô thức nuốt viên thuốc xuống.
Ôn Noãn dùng mây tía dưỡng thương cho hắn ta một chút, còn rắc một ít thuốc bột lên trên miệng vết thương máu thịt lẫn lộn của hắn, cho đến khi mạch đập của hắn đã ổn mới thu tay về, nàng nói với hắn: "Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, sẽ không có việc gì đâu! Quân y, mau đến đây băng bó cho người này một chút!"
Sau đó Ôn Noãn lại đi cứu những người khác, bọn họ đều dùng máu thịt của mình dũng cảm quên thân nhào về phía quả mìn, với ý định muốn cứu tất cả mọi người.
Có một binh lính đã mất cả chân!
Có hai binh lính bị nổ đến máu thịt lẫn lộn, không thể cứu được.
Ôn Noãn mang theo vài người binh lính đi theo cứu viện.
Nhóm binh lính của Nạp Lan quốc ở bên kia vẫn đang đánh nhau với binh lính của Quách gia! Binh lính của Quách gia đều biết, hôm nay dù thế nào thì tất cả bọn ho đều không tránh khỏi cái chết, cho nên mỗi lần ra tay đều rất tàn nhẫn, còn rất liều mạng!
Muốn tìm thêm người chôn cùng mình!
Vào lúc binh lính của Nạp Lan quốc hạ gục đám người kia, thì bên phía của họ cũng không tốt hơn là bao, người bị thương nhẹ cũng có, cũng có người bị thương nặng.
Nhưng mà số người bị thương nặng cũng không bao nhiêu, hơn nữa tỉnh binh mà Lâm Đình Hiên mang đến đều đã trải qua huấn luyện mấy tháng trời, nên có rất nhiều binh lính của Quách gia căn bản không phải là đối thủ của họ.
Vả lại Quách Hùng Binh cũng đã bị Nạp Lan Cẩn Niên bắt, tinh thần của đám người này cũng rối loạn!
Không đến nửa canh giờ, binh lính của Quách gia không còn một ai.
Lúc này Đường Kính lại dẫn theo một đám binh lính lao đến.
Thấy tình hình không ổn, hắn ta lén xoay người chạy về vũ khí doanh cùng với khu mỏi
Cho dù chết cũng phải đem mỏ vàng cùng vũ khí doanh phá hủy, không thể để bọn họ được lợi!
Nạp Lan Cẩn Niên lấy một cung tên trên lưng của binh lính, hắn kéo cung bắn tên, động tác nhanh chóng gọn gàng đã làm có một người ngã xuống!
Hắn bình tĩnh cầm lấy một cung tên khác, đặt lên khung, kéo cung bắn tên!
Lại một người đang chạy trở vê ngã xuống!