Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1029 - Chuong 1032: Da Xong

Chuong 1032: Da Xong Chuong 1032: Da XongChuong 1032: Da Xong

Ta biết! Ta tin tưởng người!

Sáu chữ này thật nhẹ nhàng, nhưng lại chứa sự tin tưởng rất lớn.

Một sự tin tưởng như vậy thật hiếm có!

Ôn Noãn bị nụ cười của hắn lây nhiễm, nàng cũng mỉm cười lại với hắn.

Trương Đại Ngưu bị nụ cười xinh đẹp của Ôn Noãn làm cho ngây người.

Nếu có người hỏi hắn ta, thế gian này cái gì đẹp nhất?

Hắn ta chắc chắn sẽ trả lời: Nụ cười của Tuệ An quận chúa là đẹp nhất!

Ôn Noãn cũng mặc kệ hắn, phản ứng này của hắn Ôn Noãn cũng đã thấy từ những người khác, cũng thành thói quen. Nàng nói với Vạn Quân: "Cho hắn uống hai viên thuốc trước!"

"Da

Vạn Quân lập tức lấy ra hai cái chai, chia ra hai viên thuốc, một viên là thuốc giảm đau, một viên là thuốc chữa thương.

"Ngân châm số 1!"

Vạn Quân lập tức lấy ngân châm số 1 ra.

Ôn Noãn bắt đầu dùng ngân châm cầm máu cho hắn ta.

"Nước thuốc."

Sau khi cầm máu xong, Ôn Noãn bắt đầu dùng nước thuốc rửa sạch vết máu và vết bùn còn dính trên tay.

Vạn Quân vội lấy từ trong hộp thuốc ra một lọ nước thuốc.

Đây là nước thuốc do Ôn Noãn đặc chế ra để rửa vết thương, nó có công hiệu vệ sinh và tiêu độc.

"Cồn!"

"Tìm một tấm ván gỗ sạch sẽ mang đến đây."

Mỗi khi Ôn Noãn nói, Vạn Quân đều nhanh chóng đưa món đồ mà nàng cần.

Ba gã quân y cũng đến giúp một tay, những binh lính khác có thể giúp được gì đều sẽ giúp.

Không có sự trợ giúp từ kính lúp quang học, nên Ôn Noãn chỉ có thể dựa vào chuyển động của mây tía để nhận định có thể nối được hay không.

Đây là lần đầu tiên nàng dùng tâm trí để điều khiển mây tía để thực hiện một thao tác tinh vi như vậy.

Mây tía có thể lưu thông trong xương cốt và mạch máu ở cơ thể người.

Cho nên chỉ cân mây tía vận hành trôi chảy liền tính là có thể nối lại thành công, mây tía còn có tác dụng chữa trị.

Đáng tiếc, mây tía không còn quá nhiều nên Ôn Noãn cũng không dám lãng phí, nàng tập trung cao độ đến mức trên trán nàng toàn là mồ hôi.

Đôi lúc Vạn Quân sẽ lau mồ hôi cho Ôn Noãn.

Nạp Lan Cẩn Niên đứng ở bên cạnh nhìn, cũng không có làm phiền đến nàng.

Lâm Đình Hiên sắp xếp người thu dọn hiện trường, binh lính nói chuyện hay động tác di chuyển đều rất nhẹ nhàng.

Không ai làm ra động tĩnh gì quá lớn, sợ làm phiền đến Ôn Noãn. Từ xác định mạch máu, đến nối tiếp xương, sau đó khâu lại miệng vết thương, cuối cùng băng bó, tất cả dùng khoảng hai canh giời

Lâm Đình Hiên dẫn theo binh lính dọn dẹp sạch hiện trường, cũng sắp xếp một vài binh lính đưa những binh lính bị thương đi

Ôn Noãn vẫn chưa bận rộn xong.

Những binh lính xử lý xong hiện trường cũng đền nhịn không được chạy đến xem náo nhiệt.

Bọn họ đứng ở bốn phía lặng lẽ nhìn, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, cũng càng không thể phát ra tiếng nói chuyện.

Sau khi Ôn Noãn thắt xong một cái hình nơ con bướm, rồi rút ngân châm ra, nàng nhịn không được thở phào một hơi nhẹ nhõm: "Xong!"

Đã xongl

Binh linh đều thở phào nhẹ nhõm một hơi: Cuối cùng cũng ổn rồi!

Tất cả binh lính nhìn bàn tay bị gói như cái bánh chưng của Trương Đại Ngưu, bọn họ tò mò hỏi: "Đại Ngưu tay của ngươi hiện tại có cảm giác gì không?”

"Đại Ngưu, có đau không?”

"Nói thừa! Tất nhiên đau rồi, ngươi thử bị đứt tay đi, xem có đau hay không!" Trương Đại Ngưu trở mình xem thường!

"Đại Ngưu, sau khi bàn tay được nối lại rồi, ngươi có cảm giác không, ngươi nhúc nhích tay cho chúng ta xem thử xem!"

Ôn Noãn nghe vậy mở miệng nói: "Tay hắn hiện tại không thể nhúc nhích, chờ miệng vết thương hoàn toàn khép lại mới có thể cử động!"

Tào Tử Kiến đánh một cái lên sau gáy của binh lính kia, nói: "Tên ngốc! Tay bị chặt đút, gân cốt chia lìa, còn chưa mọc lại thì làm sao có thể cử động?"

"Đúng, đúng, đúng. ta đã quên, vậy bao lâu mới có thể cử động?"
Bình Luận (0)
Comment