Chương 105: Còn Vui Hơn Nhặt Được 100 Lượng
Chương 105: Còn Vui Hơn Nhặt Được 100 LượngChương 105: Còn Vui Hơn Nhặt Được 100 Lượng
Chuyện này chắc chắn là do Vương thị ghen ty con trai của bà ta giàu có, nên cố ý hại cho tửu lâu nhà bà ta không buôn bán được, sau đó chỉ có thể uống gió Tây Bắc!
Vương thị đứng ở bên bờ sông vừa bắt ốc, vừa chửi lại: "Tôi tất nhiên là rất vui! Vui đến mức muốn bay lên luôn đây!
Bán công thức món ăn, nhà của tôi còn kiếm được chút bạc xây căn nhà ở qua mùa đông, không bị lạnh chết, bà nói xem tôi có nên vui hay không?
Hơn nữa xây nhà xong thì người nào đó còn phải gọi tôi là tổ tổng!
Chỉ cần tôi nghĩ đến điều này, tôi có nằm mơ cũng đều bật cười đó!
Quả thật vui muốn chết! Còn vui hơn so với nhặt được một trăm lượng bạc!"
Chu thị nhìn dáng vẻ của Vương thị, tức giận đến mức giậm chân ở bên bờ sông: "Vương thị, bà là cái đồ tiện nhân, bà quả nhiên là cố ý! Bà là không muốn nhìn thấy tôi được sống tốt!
"Bản thân đã tan nhà nát cửa còn muốn liên lụy người khác! Cả nhà các người đều là ôn thân! Dám hại chúng tôi, tôi liều mạng với bài"
Chu thị giận đến dữ tợn, từ khi nào Vương thị lại có thể ở trước mặt bà ta ngang ngược như vậy!
Vả lại Vương thị còn dám dựa vào việc bán đi công thức nấu ăn của nhà họ Ôn để xây nhà ở, bà ta tuyệt đối không cho phép!
Chu thị tức giận đến mức không quan tâm đến điều gì, bà ta cởi giày thêu ra, một bước đi vào trong sông kéo lấy tay Vương thị: "Mau đem công thức món ăn giao ra đây! Nếu không hôm nay ai cũng đừng mong được sống tốt!"
Vương thị hất tay bà ta ra: "Bà có bệnh hả? Công thức món ăn là của nhà tôi, chúng tôi muốn bán cho ai là quyền của chúng tôi!"
Vương thị gần đây được ăn ngon, hơn nữa rau dưa đều là do Ôn Noãn dùng mây tía nuôi dưỡng, nó có tác dụng khiến cơ thể khỏe mạnh, vì vậy sức lực của bà ây mạnh hơn rất nhiều, lập tức đã đẩy Chu thị ra.
Chu thị lùi về sau mấy bước rồi giam phải lớp bùn trên sông nên trượt chân ngã một cái, cả thân thể đều té ngã ở trong sông.
Cái này giống như đã chọc vào tổ ong vò vẽ!
Nước sông rất cạn còn chưa đến cổ Chu thị, Chu thị nhanh chóng đứng dậy lao về phía Chu thị: "Vương thị, bà là đồ tiện nhân, muốn làm tôi chết đuối! Tôi liều mạng với bài"
Vương thị không nghĩ mình chỉ đẩy một cái đã có thể đẩy người ngã vào trong sông, nên sửng sốt một chút, vì sự sửng sốt này đã khiến bà ấy bị Chu thị đẩy ngã vào trong sông.
Hai người nhanh chóng ẩu đả trong sông!
Bà tát tôi một cái, tôi cào mặt bà một cái, không ai chịu thua ai.
Ôn Lạc ở bên cạnh sốt ruột giậm chân: "Đừng đánh! Bà nội đừng đánh nữa!"
Người xem dưới sông kích động hô to: "Trời ạ, mau đi gọi ông Ôn đến, nói hai bà vợ của ông ấy đang đánh nhau!"
"Mau đỡ hai bà ấy dậy, giờ còn đánh ở trong sông, là không muốn sống nữa rồi!"
Người dân lớn tiếng ồn ào nhưng mà không ai nhảy xuống nước.
Lúc này một con sói cường tráng lập tức nhảy vào trong sông, cắn một cái lên mông của Chu thị!
Chu thị bị đau vội buông lỏng tay ra, liên tục hét lên: "AI Tên súc sinh nào cắn tai" Ôn Noãn từ trên lưng sói nhảy xuống, nàng nhanh chóng nâng Vương thị cả người ướt đẫm ngâm mình trong sông dậy: "Bà nội, bà không sao chứ?”
Vương thị vừa rồi bị sặc, bà ấy lấy tay lau nước trên mặt dùng sức ho khan.
"Người nào cắn ta, ta chém người đó cả ngàn đao!" Mông Chu thị đau nhói, bà ta nghĩ có thể là Ôn Lạc nên vừa muốn xoay người tát cậu một cái, nhưng đã bị một đôi mắt sói sáng quắc đầy u ám làm sợ đến mức choáng váng: 'Sói, sói! AI Có sói! Cứu mạng!"
Chu thị sợ đến mức không còn quan tâm đến chuyện gì mà nhanh chóng chạy lên trên bờ.
Sói xám lập tức ném bà ta xuống sông trở lại!
Cả người Chu thị rơi xuống nước, bà ta vừa định đứng dậy đã bị con sói nhấc móng vuốt lên ấn đầu bà ta xuống sông!
Người này muốn đánh tiểu gia ta, là muốn chết al
Chu thị dùng sức vùng vẫy ở trong sông, uống mấy ngụm nước, bà ta khó khăn mà nhấc đầu lên nói: "CUu
Sói lớn lại nâng móng sói lên ấn đầu của bà ta trở về trong sông!
Ôn Noãn: '..."
Nàng không thấy gì hết!