Chương 1041: Không Đủ Khí Phái
Chương 1041: Không Đủ Khí PháiChương 1041: Không Đủ Khí Phái
Còn mời hai mươi tiêu sư hộ tống?
Thái Hậu và Bát công chúa đến nhà ông chơi, ông còn không có mời hai mươi tiêu sư hộ tống đâu!
Nàng ta dựa vào đâu mà cảm thấy mình còn kim tôn ngọc quý hơn Thái Hậu và Bát công chúa?
Nhưng Ôn Gia Thụy cũng không so đo với chất nữ bị nuôi phế là Ôn Ngọc này, so đo với nàng ta cũng là lãng phí tình cảm của ông, ông trực tiếp lắc đầu: "Với bổng lộc của ta mà muốn tích cóp đủ mười vạn lượng bạc chắc phải đợi đến hơn một trăm năm sau! Chờ ta tích cóp đủ số bạc này lại đưa qua cho ngươi!"
Sắc mặt Ôn Ngọc thay đổi, hơn một trăm năm sau? Ông ta đã chết rồi! Đưa mình đi nơi nào? Tây Thiên sao?
"Tứ thúc, thúc chính là tứ thúc của ta đấy, một yêu cầu nho nhỏ như vậy cũng không giúp chất nữ sao? Thúc không sợ Hoàng Thượng và những quan ngự sử đó biết thúc không có nhân tính như vậy sao?" Nàng ta biết nhà của Lâm ngự sử ở phương hướng naol
Đến lúc đó nàng ta đi cáo trạng, bảo Lâm ngự sử tố cáo ông một hồi, đủ cho ông ăn một hồi khổi
Lúc này một chiếc xe ngựa dừng lại ở trước mặt hai người, Ôn Noãn nước xuống từ trên xe ngựa.
Ôn Noãn cười như không cười nhìn Ôn Ngọc một cái: "Cha, vị Ôn cô nương này có yêu cầu nho nhỏ gì?"
Ôn Ngọc liếc nhìn Ôn Noãn một cái, không kìm chế được mà lui về phía sau vài bước, cách xa Ôn Noãn một mét!
Nàng ta không quên đây là một ôn thần, mỗi lần mình lại gân nàng thì chuyện tốt cùng biến thành chuyện xấu!
"Ngọc nhi muốn đi tới huyện Giang Ấp tìm cha mẹ nàng ta, hỏi cha muốn mười vạn lượng làm phí đi đường, thuận tiện mời hai mươi tiêu sư, mua xe ngựa tốt nhất hộ tống nàng ta!"
Ôn Noãn nghe vậy thì cười: "Ôn Ngọc cô nương muốn đi huyện Giang Ấp à? Nể tình chúng ta cùng một họ, ta đây giúp ngươi chút việc nhỏ này đi! Như vậy đi! Ta bảo người tiễn ngươi một đoạn đường! Hai mươi tiêu sư quá ítI Đâu có đủ khí phái?! Sao có thể xứng với thân phận của ngươi? Ít nhất cũng phải ba bốn mươi người đúng không!"
Ôn Ngọc liếc nhìn Ôn Noãn một cái, cứ cảm thấy nàng đang ẩn giấu chiêu gì đó!
Nhưng mà lời nói của nàng cũng không có vấn đề gì: "Phải nhanh một chút!"
Ôn Noãn gật đầu: "Lap tức!"
Ôn Noãn nói với Phùng Tiểu Kiện: "Tiểu Kiện, ngươi đưa Ôn Ngọc cô nương đến chỗ Chu đại nhân, ngày mai vừa lúc ngài ấy muốn xuất phát đi tới huyện Giang Ấp!"
Ôn ngọc nghe vậy thì trong lòng ngạc nhiên nói: "Chu đại nhân, Chu đại nhân nào?"
Ôn Noãn mỉm cười: "Chu đại nhân mà ngươi cũng không biết sao? Hoàng Thượng mới bổ nhiệm một vị khâm sai đại thân, ngài ấy chính là đại nhân Chu Chính Hạo, trước kia làm Hình Bộ thị lang đó! Bắt đầu từ ngày mai, khâm sai đại thần sẽ xuất phát đi đến các nơi tróc nã những cử nhân, tiến sĩ và quan viên địa phương có liên quan đến vụ gian lận thi của của Quách gia?! Ôn cô nương đi theo khâm sai đại nhân chắc chắn sẽ vô cùng an toàn! Hơn nữa cũng đủ khí phái!"
Ôn Ngọc: "..."
Hoàng Thượng phái khâm sai đại thần đi bắt giữ những người dựa vào gian lận thi cử để thi đậu cử nhân, sau đó là những người làm quan viên địa phương?
Ôn Ngọc nghĩ đến cái gì đó, sắc mặt lập tức trắng bệch!
Phùng Tiểu Kiện nói với Ôn Ngọc: "Ôn cô nương, mời, tiểu nhân lập tức đưa ngươi đến chỗ Chu đại nhân!"
Ôn Ngọc lập tức lấy lại tinh thần, giọng nói the thé: "Không! Không cần!" Nói rồi nàng ta trực tiếp bỏ chạy!
Ôn Noãn cũng không liếc mắt nhìn nàng ta lấy một cái, nói với Ôn Gia Thụy: "Cha, vào đi thôi! Loại người này tìm tới cửa thì cứ mặc kệ nàng ta là được!"
Một nhà đại phòng không còn nhảy nhót được bao lâu!
Chắc là sẽ còn có người tìm tới cửal
Ôn Gia Thụy lắc đầu: "Cha không quản bọn họ!"
Ôn Ngọc trực tiếp chạy tới phủ Đại hoàng tử.
Làm sao bây giờ?
Đại ca của nàng ta sẽ không bị chém đầu chứ?
Nàng ta còn chưa xuất giá đâu, như vậy có thể bị liên lụy không!
Nàng ta muốn tìm tỷ tỷ của mình bàn bạc một chút, cảm thấy tỷ tỷ của mình thông minh hơn mình!
Ôn Ngọc chạy đến phủ Đại hoàng tử, nhìn thấy phủ Đại hoàng tử bị trọng binh canh giữ!
Nàng ta hoàn toàn hỏng mất!
Làm sao bây giờ, hình như đi nơi nào cũng không an toàn!
Quả nhiên, chỉ cần vừa nhìn thấy ôn thần Ôn Noãn là sẽ gặp xúi quẩy!
Ôn Ngọc hoảng sợ đến mức ngồi xổm ở một góc tường khóc lớn!
Lúc này một đôi giày màu đen, dùng chỉ vàng thêu bốn móng vuốt hải long xuất hiện ở trong tâm mắt của nàng 1a.
Ôn Ngọc đỏ hoe hai mắt ngẩng đầu lên: Là hắn ta?