Chương 1046: Là Ngươi?
Chương 1046: Là Ngươi?Chương 1046: Là Ngươi?
Người trong góc ngẩn ngơ, ông ta đã hoàn toàn thu hơi thở của mình lại, không ngờ Tam hoàng tử sẽ phát hiện ra.
Lời đồn nói Tam hoàng tử ôn tồn lễ độ, chỉ thích làm những việc cao nhã phong nguyệt như ngâm thơ làm câu đối, tay trói già không chặt, không hiểu một chút võ công nào cải
Sao Nhị hoàng tử võ công cao cường không phát hiện ra mình, mà hắn ta lại phát hiện ra mình?
"Xuất hiện đi! Ta đã nhìn thấy ngươi!"
Người ẩn núp: "..."
Nếu không phải ông ta có mấy phần tự tin với kỹ năng ẩn thân của mình thì ông ta đã thật sự tin rồi!
Vốn dĩ việc này ông ta là muốn tìm Nhị hoàng tử.
Nhưng Tam hoàng tử...
Hoặc là Tam hoàng tử cũng không phải không tranh không đoạt giống như lời đồn?
Lại nói, cho dù Tam hoàng tử thật sự không tranh không đoạt, vậy thì càng tốt hơn!
Để Tam hoàng tử đi tố cáo một nhà Tuệ An quận chúa, chỉ sợ Hoàng Thượng sẽ càng tin tưởng hơn! Cùng lắm thì ông ta thông báo cho cả Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử!
Thiết nghĩ bọn họ cũng không hy vọng Cẩn Vương đắc thế đúng không!
Ông ta không tin còn có người không có hứng thú với vị trí kial
Quách Thế Hùng đi ra: "Mạt tướng gặp qua Tam hoàng tử!"
Tam hoàng tử ngẩn người: "Là ngươi?"
Một trong số tội phạm bị truy nã dán trên Hoàng bảng!
"Tam hoàng tử, có thể mượn một bước nói chuyện một chút không? Mạt tướng có chuyện quan trọng muốn nói cho Tam hoàng tử! Là về Cẩn Vương và Tuệ An quận chúa!"
Ông ta đang đánh cược, đánh cược Tam hoàng tử là người có dã tâm!
Chắc chắn sẽ nghe mình nói.
Tam hoàng tử nhìn ông ta một cái thật sâu, đột nhiên hét lớn một tiếng: "Người đâu! Nơi này có đào phạm! Người đâu, mau đến đây!"
Nhị hoàng tử nghĩ đến cái gì đó, vừa về lại muốn đến phủ thừa tướng một chuyến, không ngờ vừa ra khỏi cổng đã nghe tiếng kêu la ầm ï của lão tam.
Hắn ta vội vàng chạy tới!
Phía sau hắn ta còn có mấy hộ vệ phủ Nhị hoàng tử đi theo.
Quách Thế Hùng đang muốn chạy trốn, trong bóng đêm, Tam hoàng tử bắn ra đầu ngón tay.
Không biết lòng bàn chân của Quách Thế Hùng dẫm phải cái gì, trượt chân một chút, Nhị hoàng tử lập tức bắt được ông tai
"Là ngươi?" Sau khi bắt được người và nhìn rõ gương mặt của người nọ, Nhị hoàng tử cũng rất ngạc nhiên!
Quách Thế Hùng là người Quách gia, lại là một lão tướng, đương nhiên Nhị hoàng tử nhận ra ông ta.
Người này không sợ chết saol
Thế mà lại dám chạy đến nơi này!
Tam hoàng tử nói nhưng trong lòng còn sợ hãi: 'May mắn nhị hoàng huynh đến kịp thời, nếu không đệ đã bị tên nghịch tặc này giết rồi!"
Quách Thế Hùng: "..."
Đây thật sự là Tam hoàng tử phong độ nhẹ nhàng, không tranh không đoạt sao?
Há miệng là nói ra lời nói dối?
Tức chết ông ta rồi, tên dối trá này!
Tam hoàng tử nói với Nhị hoàng tử: "Nhị hoàng huynh, huynh võ công cao cường, người này giao cho huynh đưa vào thiên lao đi! Nhị hoàng huynh bắt được trọng phạm triều đình, chắc chắn phụ hoàng sẽ thưởng lớn, ông ta còn muốn nói bí mật gì đó của Tuệ An quận chúa với đệ, đệ không dám có một chút hứng thú nào với bí mật của Tuệ An quận chúa! Đệ về phủ giải nỗi sợ trước đây! Hơn nửa đêm đột nhiên chạy ra, đệ còn tưởng là ma chứ!"
Tam hoàng tử nói rồi lập tức phe phẩy quạt xếp rời khỏi con hẻm đen tối.
Quách Thế Hùng: "..."
Nhị hoàng tử chợt nảy lên suy nghĩ, hắn ta nhìn Quách Thế Hùng rồi nói: "Ngươi có thể biết được bí mật gì của Tuệ An quận chúa? Là muốn lừa gạt ai vậy?"
"Hiện tại mạt tướng thành tội phạm bị truy nã, nếu Nhị hoàng tử có thể giữ được tánh mạng của ta, sắp xếp một nơi an toàn cho ta thì ta sẽ nói bí mật này cho ngài biết!"
Hiện tại các cửa thành đều bị phong tỏa, nơi nào cũng dán đầy hình vẽ truy nã giống hệt ông ta, mặc dù ông ta có cách rời khỏi thành!
Nhưng là ông ta tạm thời còn chưa muốn rời khỏi thành, ông ta còn muốn cứu Quách lão tướng quân và Quách tướng quân ra ngoài!
Nhị hoàng tử lạnh lùng cười: "Không nói thì thôi, đưa ngươi vào thiên lao, tự nhiên sẽ có người cạy được miệng của ngươi!"
Trong bóng đêm, Nhị hoàng tử chớp mắt với ông tal