Chương 1050: Khó Chịu Hơn Cái Chết
Chương 1050: Khó Chịu Hơn Cái ChếtChương 1050: Khó Chịu Hơn Cái Chết
"Vâng! Chủ tử còn chuyện gì dặn dò không ạ?" Người mặc áo đen yên lặng lắng nghe, sau đó cung kinh bảo vâng.
"Hết rồi, ngươi lui đi!"
"Vâng!"
Sau khi người mặc áo đen rời đi, rất nhanh lại có một người mặc áo đen đi đến bên người bóng dáng nhỏ xinh kia, cung kính hành lễ: "Chủ tử, xin ra lệnh!"
"Thông báo cho chủ thượng, Hoài Nam Vương chuẩn bị làm phản."
Sau khi chủ thượng biết tin tức này, chắc chắn sẽ nhân cơ hội cho Hoài Nam Vương mượn binh lính.
Như vậy thực lực của Hoài Nam Vương mới có thể tăng trưởng mạnh hơn!
Tiểu Thái Tử Đông Lăng bị Thất hoàng tử của Nạp Lan quốc giết chết, chỉ cần quốc chủ Đông Lăng quốc có chút dã tâm thì tất nhiên sẽ nhân cơ hội này xuất binh!
Đấn lúc đó trái phải giáp công, Hoài Nam Vương lại có bọn họ âm thầm giúp đỡ, mùa đông vừa đến, tất nhiên Đột Quyết ở Tây Bắc sẽ càn r6l
Ba mặt bị vây công, trận chiến nội bộ này chắc chắn sẽ không thể kết thúc trong vòng một năm, lúc này không thể tiêu diệt Nạp Lan quốc, nhưng cũng có thể làm tổn thương phần gốc rễ của họ!
Sau đó bọn họ lại...
"Vâng! Chủ tử, vậy ngày mười bốn tháng bảy đó có cần đối phó Tuệ An quận chúa không?"
"Đến lúc đó xem xét tình huống rồi nói sau."
Tối hôm nay đột nhiệt biết được một nhà Tuệ An quận chúa và đệ nhất võ tướng của Hoài Nam Vương thế mà lại là...
Nói như vậy, chờ đến khi Hoài Nam Vương làm phản, một nhà Thế Xương hầu cũng bị xử tử!
Đấn lúc đó bọn họ lại ra tay cũng không muộn.
Dù sao hiện tại bọn họ đột nhiên ra tay sẽ rất dễ bị bại lộ, có cách càng an toàn hơn thì đương nhiên phải chọn cách an toàn hơn rồi.
Nhưng mà ngày mười bốn tháng bảy là một ngày thích hợp hiếm có, cơ hội hiếm có, cho nên nàng ta mới chần chừ do dự.
"Vâng!"
Ngày hôm sau.
Hoàng Thượng trực tiếp đưa tất cả chủ tử trong phủ Đại hoàng tử, bao gồm tằng hoàng tôn cũng bị phạt đi canh giữ hoàng lăng!
Cả đời này đều không được rời khỏi hoàng lăng nửa bước, nếu không trảm lập quyết!
Sáng sớm, tất cả chủ tử trong phủ Đại hoàng tử, bao gồm nửa chủ tử là Ôn Uyển đều bị binh lính áp giải đi ra ngoài, trực tiếp đưa đi hoàng lăng.
Ôn Noãn đang chuẩn bị đi quân doanh, trùng hợp gặp đám người phủ Đại hoàng tử bị bọn binh lính áp giải ra khỏi phủ Đại hoàng tử.
Bốn phía xung quanh có rất nhiều bá tánh xem náo nhiệt!
Theo từng việc từng việc của Quách gia được công bố ra ngoài, Hoàng Hậu dùng vu thuật hãm hại Hoàng Thượng bi phế, sau đó bị ban chết!
Các bá tánh đã biết vì sao phủ Đại hoàng tử lại bị bao vây!
Giờ phút này nhìn thấy đám người Đại hoàng tử bị áp giải ra ngoài, bọn họ không hề có chút đồng tình nào mà mắng: "Thế mà lại dám mưu triều soán vị, ngay cả cha ruột của mình mà cũng muốn giết, người như vậy cho ông ta đi thủ hoàng lăng là quá hời cho ông ta!"
"Đúng vậy, nếu là nhi tử ruột thịt của ta thì ta đã trực tiếp dìm vào thùng nước tiểu rồi!:
"Hổ dữ không ăn thịt con, huống hồ Hoàng Thượng có tấm lòng nhân hậu, đương nhiên sẽ không làm ra việc giết con như vậy! Nhưng mà loại người này thật sự là tội đáng chết muôn lần!"
Xe ngựa của Ôn Noãn không đi qua, bị ngăn chặn, nàng nói với Phùng Tiểu Kiện: "Sang bên kia dừng lại, chờ bọn họ đi rồi chúng ta lại đi."
Phùng Tiểu Kiện lưu loát đánh xe ngựa chạy đến một bên.
Ôn Uyển bế tằng hoàng tôn, vẻ mặt dại ra, như chết cha chết mel
Xong rồi!
Cả đời canh giữ hoàng lăng thật sự là còn khiến người ta khó chịu hơn cái chết.
Nàng ta còn muốn làm Hoàng Hậu!
Nàng ta còn muốn nhìn Bang Nhi của nàng ta lên làm Hoàng Thượng!
Nàng ta còn muốn làm Thái Hậu!
Rõ ràng tính kế rất tốt, tại sao cá sấu ăn thịt người và lươn điện lại không thể giết chết Hoàng Thượng chứt!
Ôn Uyển ôm chặt tằng hoàng tôn trong lòng ngực, bị hai binh lính áp giải đẩy ra cửa phủ.
Đối mặt với lời soi mói của các bá tánh, nàng ta hận không thể tìm cái khe đất chui vào!
Khóe mắt nàng ta thoáng nhìn thấy một chiếc xe ngựa quen mắt.
Nỗi oán hận lập tức trào ra trong đáy mắt của nàng tal