Chuong 1063: Hanh Quan 1
Chuong 1063: Hanh Quan 1Chuong 1063: Hanh Quan 1
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên dẫn theo một vạn tinh binh đi suốt ngày đêm.
Những người lính nam này phát hiện Tuệ An quận chúa đồng hành cùng với bọn họ, khiến bọn họ vô cùng vui sướng!
Hai đội ngũ dài thật dài đi song song ở phía sau Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên.
Cho dù ban đêm tối đen, đường đi của núi cũng là uốn lượn, nhưng tốc độ di chuyển của bọn họ vẫn rất nhanh!
Hơn nữa, đội ngũ cũng không có chút hỗn loạn nào!
Những binh lính vừa mới bắt đầu chạy song song còn có thể nói chuyện với người chạy bên cạnh.
Cuộc nói chuyện của những người lính ve cơ bản như sau:
Một nam binh nào đó: "Tôi rất ghen tị với các cô vì có thể đi theo Tuệ An quận chúa để huấn luyện. Nhưng mà đi theo Tuệ An quận chúa huấn luyện chắc vất vả gấp trăm lần đúng không?!"
Một nữ binh nào đó: "Mệt muốn chết, cả ngày đều bị ép đến không còn sức, cũng mệt đến mức không muốn làm gì!"
Nam binh: "Chúng tôi đi theo Lâm tướng quân tập luyện cũng giống vậy, phương pháp huấn luyện của chúng tôi cũng do Tuệ An quận chúa cung cấp. Sau một ngày huấn luyện, thật sự mệt đến mức không muốn làm gì! Các cô đã đi theo Tuệ An quận chúa huấn luyện bao lâu rồi?"
Nữ binh: "Ban đầu chúng tôi đi theo Vạn phó tướng, một tháng này chúng tôi mới đi theo Tuệ An quận chúa huấn luyện."
Nam binh: "Các cô đi theo Tuệ An quận chúa chỉ mới huấn luyện có một tháng mà đã có tiến bộ rất lớn, tạm thời vẫn có thể theo kịp chúng tôi! Nhưng mà chúng tôi đã huấn luyện gần một năm! Lần này chúng tôi muốn trong vòng sáu ngày chạy đến phủ Giang Hoài, có lẽ chúng ta chỉ có thể đi chung đường với nhau nửa ngày."
Chỉ tham gia khóa đặc huấn một tháng, hơn nữa trời sinh thể lực của nữ tử kém hơn so với nam tử, sự chịu đựng cùng sức bền cũng không thể so sánh với họ! Cho nên vị nam binh sĩ này cho rằng đêm nay bọn họ có thể bỏ xa các nữ binh này!
Không chỉ có mỗi binh sĩ nam này cho là vậy, mà tất cả các binh sĩ nam giờ phút này đều cho rằng nhóm nữ binh không thể đuổi kịp theo bước của mình.
Vẻ mặt của nữ binh kinh ngạc: "Sáu ngày nữa chúng tôi cũng sẽ đuổi tới đó!"
Nam binh không tin: "Điều này sao có thể?"
Chỉ đặc huấn một tháng mà người này muốn so với những người đã đặc huấn được nửa năm như bọn họ sao?
Nữ binh nhíu mày: "Vì sao lại không thể?! Bớt xem thường người khác lại!"
Nam binh nói: "Không phải tôi xem thường mọi người, tôi không có ý này, chẳng qua đó là sự thực mà thôi!"
Nữ binh còn muốn nói gì, lúc này Vạn Quân nghe thấy mọi người nói chuyện ở sau lưng, nàng quay đầu nói với các nàng: "Không được nói chuyện, chừa chút sức lực này để chạy nhanh hơn!"
Nữ binh vội nói một câu: "Cứ chờ xeml"
Sau đó không nói gì nữa!
Đoạn đường tiếp theo, mọi người gần như không nói chuyện, ban đầu là vì mệnh lệnh của Vạn Quân, sau đó là vì thật sự quá mệt mỏi, ngay cả sức nói chuyện cũng không có, chỉ sợ vừa nói một câu, đã nản lòng!
Đi lính xưa nay đều gian khổ.
Chạy một đường suốt đêm. May mắn hiện tại là mùa hè, tốt hơn nhiều so với chạy vào lúc mùa đông giá rét.
Hai đội nhân mã chạy trên đường cả ngày lẫn đêm không ngừng nghỉ, một ngày ba bữa cơm đều ăn lương khô trên đường, một khắc cũng không tạm dừng!
Tất cả mọi người đều nghĩ con đường này họ vẫn sẽ đi mãi, cho đến khi họ không đi được nữa mới thôi!
Không ngờ, hôm sau nửa đêm giờ tý.
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên tìm một chỗ dốc núi, gần bờ sông mát mẻ mới hạ lệnh nghỉ ngơi.
"Nghỉ ngơi tại chỗ ba canh giờ!" Vạn Quân cùng Lâm Phong làm phó tướng, lập tức hạ lệnh.
Một tiếng hạ lệnh, rất nhiều nam binh lập tức nằm xuống tại chỗ mà không hề giữ hình tượng.
Cả thân thể đều dang rộng, mệt đến mức cử động một ngón tay cũng không có sức!
Tổng cộng chạy trên đường hết bốn mươi tám giờ! Vừa buồn ngủ còn mệt mỏi!
Cho dù đang đi trên quan đạo, nhưng ngồi xe ngựa chạy như vậy cũng sẽ khiến người ta không chịu nổi!
Mà bọn họ vốn không đi quan đạo, vì để rút ngắn lộ trình bọn họ đều phải trèo đèo lội suối, phần lớn thời gian đều đi đường núi.
Nó không phải là con đường dễ đi.
Nhóm nam binh vốn nghĩ binh nữ mà Ôn Noãn mang theo sẽ gây trở ngại cho họ.