Chương 1105: Cái Tay Thứ Ba
Chương 1105: Cái Tay Thứ BaChương 1105: Cái Tay Thứ Ba
Lúc này nha hoàn của Giả Tĩnh Như cũng chống nạnh mắng:
"Tiểu thư nhà ta chính là có ý tốt nên mới tới Nạp Lan quốc chữa bệnh từ thiện, ngươi nói như vậy lại giống như tiểu thư đoạt công lao của triều đình Nạp Lan quốc các người! Trộm phương thuốc của Nạp Lan quốc, cố ý rải rác dịch chuột ở Nạp Lan quốc! Quả thực chính là không bằng heo chó! Nếu là như vậy thì chúng ta sẽ không chữa bệnh từ thiện nữa! Cũng không phát chén thuốc miễn phí nữa! Miễn cho có ý tốt lại bị người ta trở thành lòng lang da sói!"
Các bá tánh nghe thấy những lời này đều luống cuống, vội mở miệng nói:
"Không phải! Người của Thần Y Cốc đều là đại thiện nhân, y thuật cao minh, thế gian này có đại phu nào có y thuật giỏi hơn thần y của Thần Y Cốc được chứ! Ôn dịch ở Đông Lăng quốc đều là Giả thần y trị hết! Từ xưa đến nay, bị ôn dịch đều là ngồi chờ chết, phóng hỏa thiêu thôn! Chưa từng nghe nói qua còn có thể chữa khỏi! Giả thần y quá lợi hại! Y thuật của Giả thần y là đệ nhất thiên hại"
"Y thuật của Thần Y Cốc vốn là thiên hạ đệ nhất, Giả thần y trò giỏi hơn thầy, sao có thể sẽ trộm phương thuốc! Vị đại nhân này, ngươi đừng nói chuyện lung tung!"
Những người khác cũng vội nói với viện chính của Thái Y Viện:
"Vị đại nhân này, ngươi là chuyện như thế nào? Ngươi tới để phá hư sao? Cầu xin ngươi! Đừng hại chúng ta ngay cả chén thuốc cũng không có để uống! Mau xin lỗi người của Thần Y Cốc đi được không?"
Tới y quán không mua được thuốc, hắn còn muốn đuổi Giả thần y đi sao?
Viện chính của Thái Y Viện này chính là đầu óc bị nước vào hải
Viện chính của Thái Y Viện có y thuật cao, nhưng xử lý những việc này thật đúng là không có quá nhiều kinh nghiệm, đang gấp tới độ không biết nên làm như thế nào.
Lúc này một thanh âm yêu kiều vang lên: "Giả thần y không hổ là giả thần y!"
Mọi người sôi nổi quay đầu lại nhìn qua.
Một thiếu nữ áo đỏ phấn điêu ngọc trác và một nam tử áo trắng như chi lan ngọc thụ sóng vai đi tới.
Hai người này là ai vậy?
Lớn lên thật là đẹp mắt!
Mọi người nghĩ thầm.
Ôn Nhiên vừa đi vừa nói: "Cái tay diệu thủ hồi xuân của Giả thần y là cái tay thứ ba đúng không! Cái tay thứ ba này của cô đúng là rất hay đó!"
Phong Niệm Trần và Ôn Nhiên vừa lúc từ Nam Cương quốc gấp trở về, bọn họ thấy có người đang chữa bệnh từ thiện và phát thuốc, liền ngừng ở bên cạnh, nghe hết câu chuyện vừa rồi.
Lấy y thuật hiện tại của Ôn Nhiên thì khi ngửi mùi thuốc là cũng có thể đoán ra được thành phần thuốc bên trong.
Phương thuốc này chính là phương thuốc trị dịch bệnh do Tam tỷ của nàng kê.
Sao Giả Tĩnh Như này lại đáng ghét như thế, lại trộm phương thuốc của Tam tỷ!
Cũng không đúng, phải nói là lại dem phương thuốc của Tam tỷ thành của mình!
Mọi người ngây ngẩn.
Cái tay diệu thủ hồi xuân của Giả thần y là cái tay thứ ba?
Lời này có ý gì vậy? Viện chính của Thái Y Viện cũng không phản ứng lại: Không phải con người chỉ có hai tay thôi sao?
Sao lại còn có tay thứ ba?
Từ từ, cái tay thứ ba là ý chỉ có nhiều hơn một bàn tay sao? Bình thường đều là chỉ kẻ trộm đúng không?
Ôn Nhiên cười: "Giả thần y đúng là thiện tâm! Theo ta được biết, Giả thần y mua hết cả dược liệu dùng để trị bệnh dịch ở các huyện xung quanh! Tổng cộng phải được một trăm tấn dược liệu đúng không! Nhiều dược liệu như thế, dịch chuột ở kinh thành vừa mới bắt đầu, số người bị lây bệnh không nhiều lắm, số dược liệu ngươi mua cũng đủ để chữa khỏi bá tánh ở kinh thành! Cảm ơn Giả thần y đã khẳng khái quyên tiền như thế!"
Ôn Nhiên nói xong lại quay sang nói với Phong Niệm Trần, vẻ mặt không ủng hộ nói: "Phong đại ca, ta đã nói là chắc huynh hiểu lầm Giả thần y rồi mà! Huynh xem, không phải Giả thần y đang phát thuốc miễn phí ở chỗ này sao? Huynh nói nàng cố ý thu mua dược liệu ở mấy huyện xung quanh, nhất định là muốn thừa dịp dịch chuột để tăng giá cả dược liệu, kiếm một số tiền lớn! Tựa như ở Đông Lăng, một liều thuốc một lượng bạc, sau đó lại bán lên tới hai ba lượng, tăng giá gấp đôi!"