Chương 1109: Sắp Xếp Lại Phòng Ở
Chương 1109: Sắp Xếp Lại Phòng ỞChương 1109: Sắp Xếp Lại Phòng Ở
Ôn Gia Thụy cười nói: "Vì chuyện của tiểu nữ, đã làm phiền Nam bà bà không ngại vạn dặm xa xôi chạy tới."
"Không sao, ta tới không phải vì nữ nhi của ông, thuận tay thôi."
Giọng nói khàn khàn, khẩu âm không trôi chảy.
Bà ấy là tới để báo thù, xử lý phản đồ sư môn!
Ôn Gia Thụy: "..."
Tiểu Nam then thùng cười với Ôn Gia Thụy, có ý xin lỗi.
Ôn Gia Thụy cười, cũng không để ý, mặc kệ như thế nào, người ta tới chính là cho mình mặt mũi.
Đoàn người đưa Nam bà bà đến khách viện.
Bên ngoài khách viện.
Bởi vì Ngô thị không ở đây, làm gia chủ thì chỉ có thể là Ôn Gia Thụy tới tiếp đón, may mắn tuổi Nam bà bà đã lớn, được xem như trưởng bối, cũng không cần chú ý nam nữ khác biệt.
Chỉ như tiếp đón một người trưởng bối.
Ông cười nói: "Sân đã chuẩn bị tốt, Nam bà bà đã đi đường nhiều ngày rồi, cũng đã mệt mỏi rồi đúng không? Mọi người rửa mặt chải đầu một chút, sau đó là có thể ăn cơm, đồ ăn đã chuẩn bị tốt rồi."
Nam bà bà: "Đồ ăn đưa đến khách viện là được. Ta không thói quen có nhiều người ở bên cạnh, có Tiểu Nam ở đây là được."
Lúc này Ôn Nhiên cười nói: "Cha, con tới tiếp đón Nam bà bà là được, mọi người đi ăn cơm trước đi!"
Ôn Gia Thụy gật đầu: "Được, ta sẽ bảo người đưa đồ ăn đến khách viện. Nam bà bà, Tiểu Nam cô nương nghỉ ngơi cho tốt."
Ôn Gia Thụy nói xong thì đưa mắt ra hiệu cho mấy người Ôn Nhu, mọi người lập tức rời đi.
Nam bà bà liếc mắt đánh giá bố trí khách viện một cái, sau đó lại chỉ điểm Tiểu Nam đổi lại toàn bộ vị trí vật trang trí trong phòng khách.
"Cái bình hoa này đặt ở tầng thứ hai, vị trí thứ bat"
"Cái vật trang trí bằng ngọc thạch này đặt ở mặt đông trên giá."
"Cái này..."
Ôn Nhiên thấy nhiều nên không trách, mỗi lần Nam bà bà đến một gian phòng cho khách trong khách điếm, đều phải bố trí lại toàn bộ đồ vật, đến tủ quần áo đều phải di chuyển lệch đi một chút!
"Tiểu Nam, ta tới giúp cô!"
"Được!"
Hai người vội vàng bố trí nhà ở một lần nữa, bận rộn hết một buổi chiều.
Ôn Nhiên mệt đến cái eo cũng đaul
Nhưng mà Ôn Nhiên cũng không nghỉ ngơi, nàng lập tức bưng mâm đựng trái cây tới, ân cần đặt mâm đựng trái cây tới trước mặt Nam bà bà: "Nam bà bà ăn chút trái cây."
Nam bà bà nhìn thoáng qua trái cây trên bàn, trong mắt hiện lên kinh ngạc, bà ấy hái một quả nho để ăn, bên trong trái cây này đều sinh cơ.
Trong lòng bà ấy càng thêm kinh ngạc.
Nam bà bà: "Mang ta đến phòng của Tam tỷ ngươi nhìn xeml" Ôn Nhiên: "..."
Nhà ở của tam tỷ của nàng cũng phải bài trí lại một lần nữa sao?
Ôi, cái eo già của nàng!
Nhưng mà vì để tánh mạng của Tam tỷ được an toàn, Ôn Nhiên lập tức duỗi thẳng eo: "Được!"
Ôn Nhiên lập tức cầm một miếng dưa hấu từ mâm đựng trái cây tới gặm.
Không bổ sung chút thể lực thì không được!
Ôn Nhiên lập tức đưa Nam bà bà tới sân của Ôn Noan.
Nam bà bà nhìn thoáng qua trong phòng của Ôn Noãn, nội tâm không nhịn được mà sợ hãi, này...
Ôn Nhiên cười nói: "Nam bà bà, bà nhìn xem có những vật phẩm nào cần bày biện lại một lần nữa không?"
Haizz, chờ việc này đi qua, lại giúp Tam tỷ bày biện lại vật phẩm về nguyên vị trí ban đầu một lần nữa là được rồi.
Nam bà bà nhìn thoáng qua bốn phía, lại nhìn thoáng qua Ôn Nhiên: 'Không có."
Tiểu Nam kinh ngạc nhìn thoáng qua phòng của Ôn Noãn, sau đó lại nhìn thoáng qua Ôn Nhiên.
Hai người: ”...'
Đây quả thật là không thể tưởng tượng!
"Mang ta đi nhìn xem nơi trồng trái cây của nhà cô." Nam bà bà ném xuống lời này, nhấc chân đi ra ngoài.
Ôn Nhiên vội đuổi theo đi: 'Được ạ!"
Ôn Nhiên đưa Nam bà bà tới dưỡng sinh viên sau núi.
Nam bà bà nhìn thoáng qua bố cục gieo trồng của vườn trái cây cùng rau dưa.
Sinh cơ dạt dào, sinh sôi không ngừng!
Khó trách sẽ bị theo dõi, trên người Tuệ An quận chúa có pháp bảo rồi!
Bà ấy nhìn về phía Ôn Nhiên:
"Tam tỷ cô hiểu được kỳ môn độn giáp à?"
Ôn Nhiên ngẫm nghĩ: 'Không thể nào! Nhưng hình như Thập Thất ca biết."
Nam bà bà nghe vậy thì không nói cái gì nữa.
"Nam bà bà, bà nói người nọ muốn đối phó với Tam tỷ ta, sẽ xảy ra vào ngày mười bốn tháng bảy à?"
Ngày mười bốn tháng bảy chính là ngày mai, cho nên bọn họ phải chạy trở về trước mười bốn tháng bảy.
"Ừ" Nam bà bà đi ra ngoài.