Chương 1120: Mũ Lá Sắt
Chương 1120: Mũ Lá SắtChương 1120: Mũ Lá Sắt
"Nếu muốn đánh phá cục diện này, thì chúng ta phải tấn công phá thành trước khi mười vạn đại quân kéo tới, tiêu diệt một bộ phận quân địch, như vậy chờ cho mười vạn đại quân đến, thì chúng ta mới không gặp cản trởi Trận chiến này khoảng cách về binh lực rất lớn, nhưng mọi người đều có thể lấy một địch bal Mọi người có tin chúng ta có thể thắng lợi không?"
"Có!" Mười vạn binh lính lập tức lên tiếng trả lời.
Ôn Noãn thì đi đến trước đoàn nữ binh.
Đứng ở bên này không chỉ có một vạn nữ binh, mà còn có một vạn tinh binh của Nạp Lan Cẩn Niên đưa đến.
Ôn Noãn nói với bọn họ: "Một đoàn nữ binh cùng một đoàn nam binh theo ta tiến đến ngoài hai dặm mai phục, chặn quân địch lại!"
"Dạ!" Hai vạn người đồng thanh nói.
"Chuyện này không thể chậm trễ, mang theo quả mìn rồi đi"
"Dạ!" Hai vạn binh lính đều rất hưng phấn
Bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy uy lực của quả mìn.
Nhưng nghe nói sức mạnh rất lớn!
Có thể dời non lấp biển!
Ôn Noãn dẫn theo hai vạn binh lính rời đi.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn nàng một cái, sau đó giơ kiếm trong tay lên: "Tấn công!"
"Woo-" Tiếng còi bằng sừng vang lên.
"Tùng tùng!!" Tiếng trống đánh vang trong tâm trí-
"Các huynh đệ lên thôi!" Đường tướng quân mang theo đại quân, xông lên dẫn đầu trước.
Binh lính bên trong thành đã sớm thấy binh lính triều đình tập hợp, ba mươi vạn binh lính nhanh chóng chạy đến chỗ cổng thành, ngã tư đường đứng đầy binh lính.
Hoài Nam vương đi lên thành tránh ở chỗ lỗ châu mai, nhìn binh lính của triều đình mà cười lạnh: "Bảo vệ cho thật tốt, dù thế nào cũng không được để cho quân định mở được cửa thành ra! Chờ hơn nửa canh giờ, viện binh của chúng ta sẽ đến. Khi đó chúng ta mở rộng cửa thành giết chết hết bọn chúng!"
Binh lính triều đình rất nhanh sẽ bị bao vây bốn mặt.
Hoài Nam vương nhìn thấy khoảng cách của bọn họ cách cổng thành chỉ có hơn năm mươi thước, ông ta hạ lệnh nói: "Bắn tên!"
Bước tấn công đầu tiên đều là mưa tên.
Nhưng mà chiêu này không có ảnh hưởng gì nhiều đối với binh lính triều đình, bọn họ cùng lúc thu tay về, mỗi người đều đội một cái mũ sắt lên đầu.
Sau đó mọi người đứng cùng nhau xếp thành một hàng ngay ngắn tiến về bậc thêm!
Từ phía trên nhìn qua, nó trông như một tấm sắt không thể xuyên thủng!
Vô số tên dừng ở trên lá sắt, binh lính không bị thương nửa phần!
Ngược lại còn cung cấp thêm cho bọn họ không ít tên!
Nhặt lên là có thể dùng.
"Không được bắn tên!" Hoài Nam vương thấy vậy lập tức hạ lệnh. Đúng là quái lạ, binh lính triều đình vì sao có thể nghĩ ra loại mũ sắt này để che trên đầu, một đám người đứng cùng một chỗ tạo thành một miếng sắt lớn, hàng đầu tiên thì cầm tấm chắn chặn lại mũi tên.
Mưa tên của của bọn họ chỉ là vô dụng!
Còn lãng phí vài vạn cung tên!
Đừng tưởng rằng ông ta không biết, lần trước binh lính tấn công thành, một đống mũi tên kia sau đó đã được binh lính triều đình nhặt lại.
Quả thật tức chết ông ta
Hiện tại lại tiếp tục!
Càng khiến Hoài Nam vương sợ hãi chính là, động tác của binh lính triều đình cũng quá đồng bội
Mười vạn đại quân cùng nhau tiến bước, ông ta từ trên cao nhìn qua, nó giống như hoàn toàn là một miếng sắt!
Sao những binh lính này có thể làm được.
Bước chân đều nhịp ăn ý như vậy, khiến cho Hoài Nam vương cảm thấy rất nguy hiểm!
"Tông cửa thành!" Đường tướng quân hạ lệnh.
Ở giữa binh lính triều đình nâng hai cây gỗ, bắt đầu nhắm về phía trước, dựa theo đà hai cây gỗ dài đập mạnh vào cổng thành.
Binh lính hai bên theo sát bọn họ bước về phía trước, không chút sai lâm!
Miếng sắt trên đầu cũng không hư hại!
"Đùng!" Một tiếng nổ vang, cổng thành vừa dày còn nặng run lên không ngừng, nhưng vẫn đóng chặt như cũ.
"Ném đá!" Khi Hoàn Nam vương thấy binh lính nâng cây gỗ lên để tông vào cửa, ông ta lập tức hạ lệnh.
Rất nhiều đá rơi xuống, nhưng cũng không có rơi trúng bất cứ binh lính nào của triều đình.
Hoài Nam vương tức muốn chết: "Các ngươi bị mù sao, ném đá vào người bọn họi"
Đá trên thành trì cũng không nhiều, ném vài cái là đã hết, nhưng đã ném nhiều đá như vậy thế mà vẫn không trúng người nào.
"Tiếp tục." Đường tướng quân lớn tiếng nói.
Binh lính triều đình lại lần nữa nâng cây gỗ tiến lên!
Lần này binh lính hai bên cách tường rất gần.