Chương 1147: Đánh Lạc Hướng
Chương 1147: Đánh Lạc HướngChương 1147: Đánh Lạc Hướng
Trong một căn nhà hoang nào đó.
Mỹ nữ xinh đẹp ngồi trên đệm giờ phút này cũng kinh ngạc mở hai mắt.
Chỉ là lòng nàng nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Trước mặt nàng ta cũng là một cái bàn đủ loại dụng cụ quái gở.
Ngoài ra còn có một cái khăn tay treo lơ lửng giữa không trung.
Động tác trên tay cũng nàng ta cũng giống như bà lão.
Thậm chí còn nhanh hơn cả bà lão.
Nàng ta ở chỗ này phụ trol
Nói cách khác, nàng ta mở ra một cái tế đàn khác ở chỗ này, chính là lo lắng có người âm thầm phá hoại.
Nàng ta đang giấu người tai mắt, thay đổi hướng điều tra.
Vết máu trên khăn ở đây là vết máu có mùi!
Chuyên môn dẫn con chó kia lại đây.
Tấm khăn ở chỗ bà lão mới là huyết tinh!
Lập đàn dùng huyết tinh là đủ rồi!
Phong Niệm Trần cùng nữ nhi Thế Xương hầu mang theo một con chó đi chữa bệnh khắp toàn bộ kinh thành, tất nhiên nhiệm vụ chính là đi tìm khăn.
Nàng ta có chút bất an, nên mới có việc nàng ta lập đàn ở đây, như vậy mới tránh xảy ra chuyện!
Việc tách vết máu và huyết tinh ra cũng không dễ dàng gì, nàng ta đã hao phí rất nhiều pháp lực.
Giờ phút này sắc mặt nàng tái nhợt dọa người.
Khoảnh khắc bầu trời bên ngoài hoàn toàn tối đen, vô số con dơi đen đột nhiên bay ra bên ngoài ngôi nhà hoang.
Không biết tiếng qua từ đâu truyền đến.
Tiểu Hắc lúc này đang bay vút giữa không trung, khi nhìn thấy những con doi này, nó lập tức bay tới đây.
Tiểu Hắc phát hiện cái gì đó, nó lập tức bay trở về thông báo cho Nạp Lan Cẩn Niên.
Chó mèo của những bá tánh nuôi trong nhà đều điên cuồng kêu lên.
Hình ảnh dị tượng này lại một lần nữa khơi dậy sự kinh ngạc và kinh hãi của mọi người!
Bọn họ không dám ở bên ngoài nữa, lần lượt chạy như bay vào trong nhà, đóng cửa lại!
Quá quỷ dị!
Lúc này, Tiểu Bạch cũng mang theo Phong Niệm Trần chạy tới ngôi nhà hoang.
Ôn Noãn đi theo dấu vết cảm ứng, cùng Nạp Lan Cẩn Niên đi thẳng về phía Tây Bắc, hoàn toàn ngược lại với hướng của họ.
Tiểu Hắc bay về phía họ, chỉ đầu ưng của nó ve một hướng nhất định, sau đó dẫn đầu bay về một hướng, ra hiệu cho Nạp Lan Cẩn Niên đi theo!
Ôn Noãn lắc đầu, chỉ vào hướng Tây Bắc.
Dựa vào một tia cảm ứng, Ôn Noãn biết hướng Tiểu Hắc chỉ không đúng! Hướng Tây Bắc, nàng sẽ không cảm ứng sail
Nàng tin tưởng trực giác của mình, cũng tin tưởng vào cảm ứng của nàng và mây tía.
Nạp Lan Cẩn Niên lập tức liên nghĩ tới khả năng có hai nơi lập đàn tác pháp, một nơi là vì giấu tai mắt!
Tâm tư của người này quá thận trọng!
"Thông báo Lâm Phong chia làm hai đội binh mã, một đội đi bên kia, một đội đi đến phía Tây Bắc!"
Hắn không chút do dự mang theo Ôn Noãn đi thẳng về phía Tây Bắc.
Thế Xương hầu phủ
Nam bà bà đang làm lễ được nửa đường thì chợt mở mắt ra.
"Không đúng!"
Ôn Nhiên cùng Tiểu Nam cô nương vẫn luôn đứng ở một bên, không dám quấy rầy.
Giờ phút này Ôn Nhiên thấy Nam bà bà ngừng lại, nói câu không đúng,
Tim nàng gần như bị dọa ngừng đập: "Nơi nào không đúng?"
Đừng làm nàng sợi
Nam bà bà không nói gì, bà ấy lại lần nữa bắt đầu đọc chú ngữ.
Hy vọng hiện tại còn kịp!
Chẳng lẽ sư muội đã nhận ra bà đang ở đây?
Sư muội cẩn thận hơn trước kia nhiều.
Trong lòng Ôn Nhiên lo lắng muốn chết, nhưng lại không biết nên giúp cái gì!
Cũng không dám lên tiếng.
Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn đi đến một góc phía Tây Bắc.
Con phố này rất cổ vì đã xây dựng cách đây cả trăm năm, phần lớn là nhà xây bằng bùn đất, vừa thấp vừa cũ kỹ, u ám, mấy năm nay nhà nào cũng xảy ra tuyết lở, chết người, ai cũng cho là cửa hàng ở đây không may mắn.
Hơn nữa vùng lân cận ngoài thành lại có một cái nghĩa trang, mọi người càng thêm không thích tới gần.
Con phố này là những thương nhân làm giàu sớm nhất ở kinh thành đã sớm kiếm được bạc mua được phủ đệ hoặc cửa hàng ở trong thành phồn vinh.
Cho nên các cửa hàng trên đường này đều được bán và cho thuê.
Các cửa hàng ở con phố này cũng chậm rãi biến thành cửa hàng buôn bán đồ dùng cho tang lễ, còn có một số cửa hàng do các bà cốt, người đoán mệnh mở.