Chương 1153: Nghi Ngo Thì Cũng Không Có Chứng Cứ
Chương 1153: Nghi Ngo Thì Cũng Không Có Chứng CứChương 1153: Nghi Ngo Thì Cũng Không Có Chứng Cứ
Ma ma đã chết, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể nào lấy được hồn của Tuệ An quận chúa.
"Cho dù nghỉ ngờ thì hắn cũng không có chứng cứ!" Giọng nói vô cùng đắc ý.
Lần này giọng nói đã khôi phục lại bình thường nên nghe có vẻ trẻ hơn nhiều.
"Trong khoảng thời gian này muội sẽ làm Nhị hoàng tử phi! Đừng lộ ra dấu vết!"
"Yên tâm, sẽ không! Ai có thể nhìn ra! Ngay cả người cùng chung chăn gối là Nhị hoàng tử đều nhìn không ra đâu!"
"Cẩn thận lật thuyền, chớ nên đắc ý. Tuệ An quận chúa và Cẩn Vương đều là người khó đối phó. Kế hoạch của chủ thượng không thể bị làm hỏng bởi vì chúng ta!" Cho dù nữ tử nằm bịt mắt trên giường, nhưng có thể nhìn ra được dung mạo xinh đẹp của nàng ta.
Nghĩ đến chủ thượng phong hoa tuyệt đại, nàng ta đỏ mặt: "Ta biết."
Ôn Nhiên cùng Phong Niệm Trần đi ra phủ Nhị hoàng tử, hai người lên xe ngựa đều ngây ngẩn cả người!
Ôn Nhiên nhíu mày: "La chúng ta nghĩ sai rồi? Hay là do Nhị hoàng tử phi làm được quá cẩn thận!"
Phong Niệm Trần cũng nhìn không ra, chỉ là hắn cảm thấy người nọ hẳn là Nhị hoàng tử phi mới đúng.
Hoặc là trước khi hắn vào.
"Nói không chừng, phủ Nhị hoàng tử có nhiều cung nữ như vậy, nhưng chúng ta cũng chưa gặp hết, phải không? Nếu như bị Tiểu Hắc mổ mắt, cuối cùng gì cũng sẽ tìm ra! Chúng ta về trước đi! Có lẽ bên Thập Thất cũng đã có thu hoạch. Cũng nhìn xem những người đó đã đả thông mật đạo chưa! Còn có chỗ Nam bà bà, cũng không biết có thu hoạch được gì không!"
Ôn Nhiên nghe vậy gật đầu: "Ừm, hy vọng sẽ có thu hoạch gì đó!"
Hai người vê Thế Xương hầu phủ, vừa lúc gặp phải Phùng Tiểu Kiện đang vội vàng chạy ra bên ngoài.
Phùng Tiểu Kiện đang cầm thẻ bài chuẩn bị đi mời thái y, thấy bọn họ trở vê, nhẹ nhàng thở ra:
"Phong công tử, Tứ cô nương, các ngươi trở về vừa lúc, quận chúa và Thập Thất gia hôn mê!"
Hai người nghe vậy thì sắc mặt lập tức thay đổi!
Ôn Nhiên sải bước chạy đến sân Ôn Noãn: "Sao lại hôn mê?"
Tam tỷ không phải là bị người đoạt hồn đấy chứ?
Phong Niệm Trân cũng nhanh chóng đuổi theo, hai người lập tức biến mất ở trước mắt Phùng Tiểu Kiện.
Ôn Nhiên một hơi chạy tới sân của Ôn Noãn, Nam bà bà vừa xem mạch cho nàng xong.
Ôn Nhiên thở hổn hển nói: "Nam bà bà, Tam tỷ của ta không sao chứ?"
Nam bà bà đứng lên, gương mặt tràn đầy nếp nhăn thường ngày không có biểu cảm, hôm nay lại có chút cảm xúc phức tạp: "Không sao, phúc lớn mạng lớn. Lát nữa sẽ tỉnh. Nhưng thật ra Cẩn Vương bị tu vi suốt đời của sư muội ta làm bị thương, phải dưỡng mấy ngày mới có thể tỉnh."
Ôn Nhiên nghe được lời này thì thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hai người đều không nguy hiểm đến tính mạng thì tốt rồi!
Ôn Nhiên vẫn không yên tâm, đi đến mép giường xem mạch cho Ôn Noãn.
Phong Niệm Trần: "Thập Thất đâu?"
"Thập Thất ở Cẩn Vương phủ" Ôn Gia Thụy ngạc nhiên không biết sao Phong Niệm Trần sẽ hỏi như vậy. Phong Niệm Trần nghĩ đến hiện tại là ban ngày ban mặt!
Lâm Phong cũng không dám đưa người đến Thế Xương hầu phủ, dù sao nếu bị người nhìn thấy thì còn thể thống gil
Phong Niệm Trần liên đi đến Cẩn Vương phủ bên cạnh xem Nạp Lan Cẩn Niên.