Chương 1156: Vừa Nhanh Vừa Chuẩn Lại Đủ Lực
Chương 1156: Vừa Nhanh Vừa Chuẩn Lại Đủ LựcChương 1156: Vừa Nhanh Vừa Chuẩn Lại Đủ Lực
Hắn nhìn Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa, hay là ngài xem thử cho chủ tử đi?! Cũng không biết có bị đá hỏng hay không, chủ tử và ngài còn chưa sinh con đâu! Ngài cũng không muốn thủ quả đúng không!"
Gương mặt Ôn Noãn lập tức đỏ rực.
Nói gì vậy!
Nạp Lan Cẩn Niên: '..."
Nạp Lan Cẩn Niên hung dữ trừng mắt liếc Lâm Phong một cái, hắn mới bị đá hỏng đấy, nếu mình bị hỏng rồi thì hắn cũng đừng nghĩ còn tốt lành!
Lâm Phòng cảm thấy mình đã nói sai: "Không phải, chủ tử mạnh mẽ vô cùng, chắc chắn sẽ không bị đá hỏng, nhưng đá bị thương cũng... ?"
Dưới ánh mắt giết người của Nạp Lan Cẩn Niên, Lâm Phong không nói được nữa.
"Cút!" Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng phun ra một chữ.
Lâm Phong lập tức nhảy ra sau vài bước.
"Đỡ ta vào nhà trước." Nạp Lan Cẩn Niên nói với Tuệ An quận chúa.
Đau muốn chết!
Phong Niệm Trần nhìn gương mặt nhãn nhịn khó chịu của Nạp Lan Cẩn Niên, nhịn không được mà thấy buồn cười.
Bị vợ tương lai của mình đánh sưng mặt, còn đá hỏng...
Chậc chậc chậc...
Ngay cả mắng cũng không nỡ mắng, đánh cũng không nỡ đánh, phải nhẫn nhịn, chịu đựng.
Chỉ có thể giận chó đánh mèo lên người Lâm Phong.
Sau này Nạp Lan Cẩn Niên sẽ bị tiểu nha đầu này ăn gắt gaol
Gương mặt của Ôn Noãn đỏ bừng, nàng quay đầu thấy vẻ mặt cười xấu xa của Phong Niệm Trần, đứng lên: "Phong đại ca, ngươi kiểm tra cho Thập Thất ca một chút!"
Ôn Noãn nói rồi định xoay người rời đi.
Nàng không phải bác sĩ nam khoal
Nạp Lan Cẩn Niên lập tức giữ nàng lại!
"Muội khám cho tal"
Nàng gây ra họa mà còn muốn đẩy mình cho người khác sao?!
Hơn nữa ngay cả hắn mà nàng cũng không nhận ra, không dạy dỗ một chút là không được!
Ôn Noãn: "..."
Thứ đồ kia nàng không có cách nào xem được!
"Phương diện này ta không am hiểu, Phong đại ca cùng huynh là đồng loại, chắc khá có kinh nghiệm!"
Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng nhìn thoáng qua Phong Niệm Trần!
"Phương diện này ta cũng không am hiểu!" Phong Niệm Trân bỏ chạy nhanh như chớp!
Thuận tiện cũng lôi Ôn Nhiên vừa mới đi ra ngoài, không biết đã xảy ra chuyện gì. Lâm Phong thấy Phong Niệm Trần chạy nhanh như chớp, hắn suy nghĩ một chút, cũng bỏ chạy theo.
Nếu Tuệ An quận chúa có thể đá bay chủ tử, vậy tất nhiên cũng đủ sức dìu chủ tử vào nhà!
Hắn không nên nhọc lòng!
Trong sân chỉ còn lại hai người Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên.
Ôn Noãn cũng có chút xấu hổ, nàng cúi đầu nhìn thoáng qua: "Chuyện đó, huynh còn đau không?"
Vừa rồi nàng không giữ lại một chút lực nào cải
Ngẫm lại cũng cảm thấy...
Ôi, tóm lại là thảm!
Nhưng mà việc này thật sự không thể trách nàng được!
Nàng cũng không biết hắn trở nên đen như vậy mài!
Thật là còn đen hơn cả tỉnh tinh đen!
Đột nhiên có một người da đen chạy ra đụng vào mình, còn ôm mình, đương nhiên nàng sẽ nghĩ người này này là yêu râu xanh muốn lợi dụng mình!
Đương nhiên ra chân cũng là dùng hết sức lực, vừa nhanh vừa chuẩn lại đủ lực!
"Đau! Sắp đau chết rồi, càng ngày càng daull Muội phải phụ trách!"
Đã không có người ngoài ở đây, người nào đó lập tức thả bay bản thân, không hề để ý hình tượng một chút nào cải
Một bàn tay của hắn che lại nơi nào đó, một bàn tay lôi kéo bàn tay của Ôn Noãn không buông, đau đến mức gương mặt hoàn toàn nhăn lại, ánh mắt vô cùng đáng thương nhìn Ôn Noãn: "Muội mau khám cho ta đi!"
Huyệt Thái Dương của Ôn Noãn nhảy thình thịch.
"Chuyện này không liên quan đến tal Ai bảo cả gương mặt của huynh đều biến thành đen như vậy, ta tưởng là tên yêu râu xanh nào. Huynh xem, tay của huynh cũng biến thành màu đen, vừa rồi huynh chạy nhanh như vậy, lại còn mặc trung y, như vậy ai nhận ra được!"
Nạp Lan Cẩn Niên cúi đầu nhìn thoáng qua tay của mình: "!IIII"
Bàn tay đen thui này thật sự là tay của hắn sao?山
Hắn sờ gương mặt của mình, sẽ không phải là...
Không thể tưởng tượng tiếp được nữa!