Chương 1174: Người Ăn Chưa?
Chương 1174: Người Ăn Chưa?Chương 1174: Người Ăn Chưa?
Vả lại, như vậy cũng giải thích được vì sao cả đời ông không có con cái, có lẽ không muốn bị ràng buộc sâu với Hoài Nam vương.
Một điểm khác là ông đã sớm liên hệ với Lôi Đình để bày tỏ sự quy phục của mình, sau đó giao nộp danh sách những người lính trung thành với triều đình lên.
Nạp Lan Cẩn Niên gạt lá trá trong tách trà, có chút đăm chiêu.
Vào lúc phụ hoàng lâm chung đã bệnh đến mức không nói chuyện được, ông chỉ giải thích một hai việc quan trọng, mà lời còn chưa dứt đã rời đi.
Nạp Lan Cẩn Niên nhớ khi hắn dán tai nghe phụ hoàng nói, cuối cùng chỉ nghe thấy câu nói dở dang dường như danh sách ở (anzhuo)
zhuo này là bàn sao?
Đặt ở bàn làm việc?
Có lẽ là không phải, bàn làm việc cũng không có danh sách nào!
Danh sách như vậy không thể tiết lộ ra ngoài, dù sao tiết lộ thì những người này sẽ lập tức bại lộ, hơn nữa tính mạng cũng sẽ nguy hiểm.
Nên sẽ không thể để danh sách ấy ở trên bàn.
Phụ hoàng chợt dừng lại ở anzhou, rốt cuộc là có ý gì?
Nạp Lan Cẩn Niên nghĩ không ra, hắn muốn tiến cung để hỏi hoàng huynh một chút, xem có từng thấy danh sách này không.
Dù sao khi phụ hoàng còn sống thì hắn vẫn còn nhỏ tuổi, rất nhiều chuyện không thể nhớ rõ.
Nạp Lan Cẩn Niên nói với Vương Kiêu: "Vương tướng quân, ông chuẩn bị tấu chương cho thật tốt, ngày mai diện thánh thì đem chuyện này nói cho rõ ràng."
Nạp Lan Cẩn Niên lại nói với Ôn Gia Thụy: "Ôn thúc, cháu tiến cung một chuyến"
Ôn Gia Thụy biết chuyện này quan trọng, nên đã gật đầu: "Được."
Nạp Lan Cẩn Niên lại nhẹ giọng nói với Ôn Noãn: "Huynh tiến cung một chuyến."
Ôn Noãn gật đầu: "Ừm."
Nạp Lan Cẩn Niên vội vàng rời đi để tiến cung.
Vương Kiêu đem thái độ của Nạp Lan Cẩn Niên đối với Ôn Gia Thụy cùng Ôn Noãn thu vào trong mắt.
Khi rời đi còn cố ý nói lần nữa với Ôn Noãn, đây là tôn trọng.
Buổi tối hôm nay ông ấy đã nhìn ra, Cẩn vương mà người ta nói có tính tình lạnh lùng nhưng lại đối với người nhà của tiểu muội rất thân thiết, thái độ của một người có địa vị cao lại nhân nhượng một người có địa vị thấp.
Hắn cũng đã xem phủ Quốc công trở thành phủ đệ của chính mình, tỏ ra rất thoải mái.
Có thể thấy được, hắn thật sự để Noãn nhi trong lòng.
Yêu nàng, kính trọng nàng, mới có thể cùng nhau kính trọng trưởng bối cùng người nhà của nàng.
Vương Kiêu thấy vậy thì trong lòng cũng vui mừng.
Chỉ có điều vào hoàng gia rồi sẽ có rất nhiều chuyện buồn lo.
Quý vì hoàng tử thì sẽ có rất nhiều thê thiếp.
Nhưng vào một nhà quan viên khác thì không có gì đảm bảo nam nhân kia không nạp thiếp, như thế cũng giống như vào hoàng gia.
Ít nhất thân phận Vương phi, ngoài Hoàng hậu và Thái hậu ra cũng không ai dám xem thường.
Quan trọng là Cẩn vương có bối phận cao, cho dù là Hoàng hậu cũng không thể dễ dàng khiến cho Vương phi của hắn mất thể diện.
Suy nghĩ như vậy, ông cũng bình thường trở lại.
Hoàng cung.
Hoàng thượng đang ở An Khang cung nghe Bát công chúa và Thái hậu nói về chuyến đi chơi ở huyện Ninh Viễn vui thế nào!
"Ốc do tự mình bắt dưới sông thật sự ăn rất ngon?" Hoàng thượng có chút không tinl
Hương vị của những con ốc này sẽ thay đổi mùi vị tùy theo đầu bếp, nhưng tự tay mình bắt thì làm sao có thể ăn ngon?
Chắc chắn là do hai người ham chơi thôi!
"Thật mà! Phụ hoàng người không thể hiểu được đâu, cả đời này của người cũng không có cơ hội tự tay bắt ốc mài Phụ hoàng, hay người cũng chưa từng ăn qua món ốc!"
Lời này thật khiến tim đau!
Hoàng thượng thẳng eo:
"Ai nói trẫm chưa từng ăn qua, tất nhiên là trẫm đã ăn qua! Những gì có ở Xương Hầu phủ trẫm cũng đã từng nếm qua! Tháng tám là thời tiết tốt nhất để ăn ốc!"
May mắn mấy món ăn lần trước còn có món ốc xào!
"Ăn rất ngon! Phụ hoàng, vậy người từng ăn qua mía mới chặt từ ruộng bao giờ chưa? Đã từng ăn qua trứng cút nướng chưa? Còn có ong nhộng chiên chưa?”
Hoàng thượng: ...'
"Không có đúng không!" Vẻ mặt của Bát công chúa khi nhìn ông như rất thương cảm cho ông!
Suy nghĩ của Hoàng thượng giờ phút này càng lúc càng mạnh mẽ.
Hừ, chờ ông lui về làm Thái thượng hoàng thì phải đến huyện Ninh Viễn dưỡng lão.
Đem những món ăn này ăn một lần!