Chương 1184: Làm Vậy Không Phải Hai Người Khác Sao?
Chương 1184: Làm Vậy Không Phải Hai Người Khác Sao?Chương 1184: Làm Vậy Không Phải Hai Người Khác Sao?
Mà những phi thúy ngọc bội dưỡng sinh đó, Ôn Noãn đều sử dụng mây tía dưỡng, hơn nữa dưỡng trong thời gian không ngắn, điêu khắc đều dựa theo thuật ngũ hành tuần hoàn sinh sôi không ngừng mà Nạp Lan Cẩn Niên dạy, hơn nữa Ôn Noãn cũng tranh thủ chút thời gian để tự mình điêu khắc, từng bước rót vào mây tía, là thật sự có công dụng dưỡng sinh.
Ngọc vốn là dưỡng người, lại thêm mây tía, đeo trên người hàng năm có thể trấn an tinh thần, hỗ trợ yên giấc, có lợi cho sức khỏe, thể xác và tinh thần.
Dù sao ngọc bội ở Tứ Quý Nhu Thường, những người đeo qua đều biết có lợi, đều muốn mua cho mỗi người trong nhà một kiện!
Cho nên vừa mang ra bán liên bị tranh mua không còn.
Ừm, cũng không thể nói là tranh mua không còn, bởi vì Ôn Noãn lười, bình thường mỗi tháng chỉ có mấy khối, có đôi khi thậm chí là không có, cho nên hoàn toàn không tính là tranh mua, ai may mắn gặp được thì người đó mua đi rồi!
Vì sao thừa tướng phu nhân tiêu tốn hơn hai vạn lượng bạc mua quần áo, bởi vì quần áo quá đắt, vật phẩm trang sức bên trong cũng đắt.
Ôn Noãn nghĩ Đào Nhiên Cư cũng trực tiếp tiêu phí đủ ba trăm lượng thì sẽ đưa tặng một phần đồ ăn dưỡng sinh. Đủ 500 lượng thì đưa hai phần, thời hạn năm ngày! Như vậy chắc chắc sẽ có rất nhiều người đi ăn.
Đặc biệt là ngày Tết Trung Thul
Nàng cũng không hạn lượng, như vậy mọi người cũng không có cách nào phỏng đoán một ngày Đào Nhiên Cư bán ra bao nhiêu đĩa đồ ăn dưỡng sinh.
Mấy tỷ muội bàn bạc với nhau xong, mọi người từng người trở về phòng của mình chuẩn bị.
Ôn Noãn cũng lấy giấy ra bắt đầu vẽ tranh.
Nàng dự định vẽ mấy bộ đồ sứ, một ít mèo chiêu tài, ngày mai làm ra, nung chế, sau đó cầm đi bán đấu giá.
Nàng còn dự định làm một hai bức vẽ lấy ra bán đấu giá.
Hiện tại danh tiếng của Vô Danh đã lan rộng, rất nhiều người đều muốn tìm được tranh vẽ của nàng để cất chứa, những người chụp mua trong hội đấu giá ngày đó đều cảm thấy có chung vinh dự!
Ôn Noãn vẽ, đại khí phóng khoáng, bút pháp thành thạo, liền mạch lưu loát, mỗi bức tranh đều có thể nói là thân tác, cho nên mọi người đều cảm thấy Vô Danh chắc chắn là một lão giả mấy chục tuổi.
Ôn Noãn cũng biết bức tranh chảy ra ngoài quá nhiều thì giá cả sẽ hạ thấp, mọi người cũng không cảm thấy trân quý nữa, cho nên nàng rất ít khi lấy ra bán.
Ôn Noãn đã nghĩ đến nên vẽ cái gì.
Đấn lúc đó cầm hai bức tranh đi nhà đấu giá bán, chắc có thể bán đấu giá được từ mười vạn lượng trở lên.
Ngày hôm sau Ôn Noãn toàn tâm toàn ý ở trong nhà kiếm bạc, không ngờ lại có người muốn gây chuyện.
Lúc lâm triều.
Hoàng Thượng hỏi văn võ bá quan cả triều: "Các vị ái khanh, có ai nguyện ý đi sứ Đông Lăng?"
Mọi người mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không có người lên tiếng.
Việc này không dễ làm, nếu làm không tốt thì sẽ trở thành tội nhân thiên cổ đói!
Hoàng Thượng biết ngay sẽ là như vậy: "Như thế nào không nói? Ngày thường không phải mọi người giỏi ăn nói lắm sao? Mỗi ngày nóc nhà Kim Loan Điện đều phải bị tiếng nói của các ngươi làm bay đi!"
Chúng đại thần: “..." Có sao?
Tuyệt đối không có!
Bọn họ đa số đều là im lặng không nói, bo bo giữ mình có được hay không!
Mọi người vẫn yên lặng không lên tiếng như cũ.
Nhìn người bên cạnh địch bất động, ta bất động, trừ khi Hoàng Thượng điểm danhI
"Không có người nguyện ý đi sao? Lý thừa tướng, hôm qua ngươi nói ngươi lớn tuổi không thể đi, ngươi cảm thấy ai đi thì tốt hơn? Ngươi tiến cử một người đi!"
Thừa tướng đại nhân kêu khổ ở trong lòng!
Hận không thể đánh mình mấy cái tát!
Hôm qua sao ông ta lại lắm miệng như vậy!
Ông ta nhìn thoáng qua bóng dáng thong dong tuấn tú đứng ở phía trước, rất tưởng nói đương nhiên Cẩn Vương đi là tốt nhất.
Hoàng Thượng sủng tín Cẩn Vương nhất, Cẩn Vương phóng cái rắm cũng là thơm, hắn đi, cho dù không có thể đòi được hai thành trì của Đông Lăng quốc thì chắc chắn Hoàng Thượng cũng sẽ không trách tội hắn!
Nhưng mà ông ta không dám nói ra lời này!
Đắc tội Cẩn Vương, kết cục còn thảm hơn đắc tội Hoàng Thượng.
Tuệ An quận chúa thật sự rát biết làm việc, sao lại bắt được nhiều tướng sĩ Đông Lăng như vậy chứ!
Làm vậy không phải hại người khác sao?