Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1182 - Chương 1188: Tới Thôn Trang

Chương 1188: Tới Thôn Trang Chương 1188: Tới Thôn TrangChương 1188: Tới Thôn Trang

Ông ấy bỏ lại một câu này rồi nhanh chóng rời dil

Đi hai ba bước bỏ xa Lý thừa tướng một đoạn khoảng cách lớn

Lý thừa tướng nhìn ông ấy, vẻ mặt đen tối không rõ.

Lúc này Công Bộ thượng thư đi tới bên người Lý thừa tướng.

Nói bằng âm thanh chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe được: "Cũng không biết một nhà An Quốc Công dẫm trúng vận may gì? Cơ hội tốt gì, công lao tốt gì Cẩn Vương đều cho bọn họ!"

Lý thừa tướng: "Công lao? Chuyện này chưa chắc đâu, một chân đất ngay cả công danh tú tài cũng không thi đậu, một cái võ tướng không biết cái gì gọi là trung nghĩa, chỉ biết gió chiều nào theo chiều ấy! Bọn họ đi sứ có thể giành được hai thành trì và năm ngàn vạn lượng hoàng kim sao? Quốc chủ Đông Lăng quốc chính là một con hồ ly giảo hoạt, có khi sẽ đào cái hố làm cho bọn họ nhảy vào! Lại nói Vương Kiêu kia mang binh đi sứ, ông dám bảo đảm đến lúc đó thật sự vẫn là Vệ Quốc đại tướng quân của Nạp Lan quốc chứ không phải ngụy quốc đại tướng quân của Đông Lăng quốc sao?"

Nói không chừng quốc chủ Đông Lăng quốc thưởng cho chút ngon ngọt, ông ấy sẽ mang theo đại quân quay đầu thương lại, đối phó Nạp Lan quốc!

"Ha ha, thừa tướng đại nhân nói rất đúng! Loại người phản cốt này thật sự rất khó nói!"

Cũng chỉ có Cẩn Vương bị một nữ nhân quyến rũ đến không biết trời trăng mây đất gì, thứ gì tốt cũng nâng đến trước mặt nàng, cố gắng nâng địa vị của nàng lên mà thôi.

Hoàng Thượng cũng là vô điều kiện dung túng Cẩn Vương, nên mới có thể nâng cả nhà kia lên như vậy!

An Quốc Công có bản lĩnh gì? Có gia học sâu xa, nhiều thế hệ qua hiệu lực vì triều đình như bọn họ không, hay là người xuất thân là tiến sĩ, là người có bản lĩnh?

Làm ruộng lợi hại hơn bọn họ, ông ta thừa nhận!

Còn Vương Kiêu, một người phản cốt thôi, phản cốt mà cũng đáng được Hoàng Thượng coi trọng!

Còn nói cái gì mà tiên hoàng phái đi, tiên hoàng có lưu lại danh sách!

Vậy sao không thấy lấy danh sách kia ra?!

Tìm không thấy chính là không có, tất cả chỉ là Cẩn Vương vì lấy lòng nữ nhân kia, tìm cớ nâng đỡ người một nhà kia mà thôi!

Nếu Cẩn Vương tiếp tục bị sắc đẹp mê hoặc, Hoàng Thượng tiếp tục dung túng, mọi chuyện cứ tiếp tục, chỉ sợ Nạp Lan quốc nguy rồi!

"Chúng ta chờ An Quốc Công lập hạ công lớn trở về đi!" Lý thừa tướng lạnh lùng cười.

"Không sail"

Đấn lúc đó nói không chừng có thể giáng tước vị xuống.

Hai người vừa nói vừa ra khỏi cung.

Công Bộ thượng thư đi nha môn một chuyến, rất nhanh ông ta lại rời khỏi nha môn, đi vào một phòng bao của một quán trà:

"Nhị hoàng tử, không cần hạ quan làm cái gì, hôm nay lâm triều Cẩn Vương đã chủ động đề cứ phái An Quốc Công và loại cỏ đầu tường Vương tướng quân kia đi sứ Đông Lăng."

Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên hạ triều, hắn trực tiếp cưỡi ngựa đi đến phủ An Quốc Công. Ôn Noãn vừa mới làm ra mấy cái sứ phôi có nhan sắc tốt nhất, làm Phùng Tiểu Kiện đưa đi hầm nung chế.

Nàng cẩn thận dặn dò một phen: "Nhớ kỹ chưa?"

"Tam cô nương yên tâm, tiểu nhân nhớ kỹ!"

Ôn Noãn gật đầu: "Vậy đi đi!"

Phùng Tiểu Kiện lập tức lĩnh mệnh rời đi.

Đúng lúc này Nạp Lan Cẩn Niên đi vào.

Hắn ta vội vàng hành lễ: "Tiểu nhân gặp qua Cẩn Vương."

"Miễn lễ."

Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Ôn Noãn, tùy ý lên tiếng.

Phùng Tiểu Kiện vội vàng rời đi.

Nạp Lan Cẩn Niên nghĩ, Vạn Quân và Lôi Đình đều đã đi quân doanh, cũng không có người có võ công tương đối cao làm việc cho tiểu nha đầu, nên điều thêm hai ám vệ đến bên người nàng giúp đỡ.

"Sao huynh đến đây?" Ôn Noãn tiến lên hai bước, mỉm cười nói.

Nạp Lan Cẩn Niên vươn tay về hướng Ôn Noãn: "Dẫn muội đi đến một nơi."

Ôn Noãn nghe vậy nhíu mày: "Đi nơi nào?"

Nàng còn chưa vẽ tranh đâu!

Còn phải làm một ít kem dưỡng trắng da nữa.

Còn muốn điêu khắc một ít ngọc trụy và ngọc bội, sắp bận muốn chết rồi!

"Tới nơi muội sẽ biết!" Nạp Lan Cẩn Niên giữ tay nàng, kéo nàng tới góc tường, ôm eo nhỏ của nàng, trực tiếp nhảy lên tường, sau đó nhảy xuống.

Chỉ một lát sau, một chiếc xe ngựa đi từ phủ Cẩn Vương ra khỏi thành.

Trong xe ngựa, Ôn Noãn tò mò hỏi: "Đi nơi nào vậy?"

“Thôn trang."
Bình Luận (0)
Comment