Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1206 - Chương 1212: Làm Âm Ïĩ

Chương 1212: Làm Âm ÏĨ Chương 1212: Làm Âm ÏĨChương 1212: Làm Âm ÏĨ

Đàm thị nghe mọi người nói đều cúi đầu không nói lời nào, chỉ lau nước mắt, nhưng trong mắt thoáng qua nụ cười đắc ý.

Lời nói đáng sợ, bà ta cũng không tin Lâm Đình Hiên không cho bọn họ vào phủ Tướng quân ởi

Lão gia không muốn phá hủy thanh danh của Lâm Đình Hiên, nên thâm nghĩ chờ Lâm Đình Hiên có thời gian mới tìm hắn nói chuyện, nhưng mà bà ta biết, Lâm Đình Hiên chắc chắn sẽ không để cho bà ta vào phủ Tướng quân gl

Cho nên, hôm nay bà ta nhân lúc lão gia đã ngủ trưa mà chạy ra ngoài.

Định đến phủ Tướng quân gây ồn ào, không ngờ lại vừa lúc thấy hai người này đi đến tiệm bạc!

Như vậy càng tốt, trên đường có nhiều người, bà ta đã đợi ở đây nửa ngày, để cố ý làm ầm ï lên!

Hôm nay Lâm Đình Hiên cố ý bớt chút thời gian để ra ngoài chuẩn bị sính lễ, hắn lo lắng mắt nhìn của mình không tốt nên cố ý dẫn muội muội đến tư vấn một chút.

Đặt hàng có chút nhiều, đặt vòng tay long phượng uyên ương có kích cỡ khác nhau, Lâm Đình Hiên đặt hai mươi cặp.

Sau đó nạm lên các loại đá quý trân châu khác nhau lên hai mũ phượng, còn có hai mươi bộ trang sức khác nhau, lấy ý nghĩa thập toàn thập mỹ.

Ngoài ra còn có gạch vàng, vòng cổ heo vàng, nhãn, các loại trang sức, tổng cộng mua chín trăm chín mươi chín chiếc, nghĩa là thật dài lâu.

Bởi vì mua rất nhiều nên đương nhiên lúc chưởng quây tiễn bọn họ ra khỏi cửa cũng đều cúi đầu khom lưng.

Không ngờ vừa ra khỏi cửa đã gặp phải mẹ kế của mình, há miệng đã đòi muốn đến phủ Tưởng quân ở.

Lâm Đình Hiên trực tiếp từ chối.

Đàm thị cũng trực tiếp gào khóc lên.

Lâm Đình Nhã nắm tay, đại ca của nàng rất vất vả mới có được ngày hôm nay, còn sắp cưới vợ, nàng làm sao có thể để hai người này phá hoại hạnh phúc của đại ca.

Việc này làm lớn, chỉ sợ ngày mai lâm triều sẽ có người bẩm báo chuyện của đại ca nàng!

Lâm Đình Nhã chấp nhận đánh mất thanh danh của mình, cũng phải cản hai người này lại!

Chẳng sợ khi đối mặt với Đàm thị và cha thì từ đáy lòng của nàng ấy liền sinh ra sự sợ hãi.

Lâm Đình Nhã kéo Lâm Đình Hiên, ý bảo hắn đừng nói gì, sau đó nàng ấy đứng chắn trước mặt Lâm Đình Hiên.

Lâm Đình Hiên không nói gì, hắn đã cho cấp dưới đi gọi người của nha môn đến!

Người này đã không biết điêu như vậy, hắn sẽ trực tiếp đưa bà ta vào nhà lao!

Hắn vốn cho rằng người cha vô trách nhiệm của mình không có ai chăm sóc, nên mới giữ lại cái mạng chó này của bà ta.

Nhưng nếu bà ta muốn chết, vậy thì hắn sẽ thành toàn cho bà tai

Lâm Đình Nhã đè nén cơn sợ hãi trong lòng, nghĩ đến cách mà nàng ấy thường hay thấy Ôn Noãn xử lý, nàng ấy bày ra vẻ mặt ngạc nhiên, nói: "Vị đại thẩm này, thật xin lỗi, bà là mẹ kế của ta sao? Ta mới ba tuổi cũng đã bị chất độc khiến cho mù và bị chất động làm cho câm.

Sau khi ta mù đã bị mẹ kế đưa đến am ni cô, ta lớn lên ở nơi đó, năm nay mới được đón trở về, khi được đưa về cũng là tai điếc mắt mù. Vả lại cũng chỉ ở trong nhà mấy ngày, bởi vì mắt ta mù nên cũng không biết mỗi bừa mình đều phải ăn mông gà, đầu gà. Sau này cũng do đại ca đưa ta đi, gặp được quý nhân đã trị mắt cho ta. Nhiều năm qua ta cũng chưa từng thấy cha mẹ, sao ta có thể biết bà là mẹ kế của ta?" Mấy ngày nay nàng ở An Quốc công phủ nghe được rất nhiều chuyện, còn cùng mấy tỷ muội Ôn Noãn làm trại hoa, nên thường xuyên nhìn thấy cách Ôn Noãn xử lý chuyện như thế nào.

Tuy nàng ấy theo bản năng thấy sợ hãi cha và mẹ kế, nhưng nàng ay vẫn nghĩ ra cách để đối phó cả hai.

Dù sao Noãn nhi cũng đã nói qua, vào lúc người khác giả vờ đáng thương để nhận được sự ủng hộ, thì mình cũng có thể giả vờ đáng thương hơn để nói lại sự thật!

Dân chúng nghe xong thì ánh mắt nhìn Đàm thị cũng đổi khác!
Bình Luận (0)
Comment