Chương 1216: Phản Hồi Tốt Đẹp
Chương 1216: Phản Hồi Tốt ĐẹpChương 1216: Phản Hồi Tốt Đẹp
"Đi thôi!" Ôn Noãn không trả lời vấn đề này của Lâm Đình Nhã.
Trong lòng nàng đã có đáp án.
Đối với Xương Bình bá, Ôn Noãn không đồng tình, là do bọn họ gieo gió gặt bão.
Lâm Đình Nhã cũng không nói thêm gì nữa.
Nàng biết ông ta còn một thôn trang ở ngoại ô, cũng có một tiểu viện ở trong thành, chỉ cần ông an phận thủ thường, chắc chắn sẽ không chết đói, thậm chí có thể bình an hưởng tuổi già, còn sống tốt hơn cả những bá tánh bình thường.
Đối với người gián tiếp hại chết mẹ mình, Lâm Đình Nhã cũng không thể tha thứ.
Huống chi, nhiều năm như thế nàng chưa từng nhận được tình thương của cha một ngày nào, nói có tình cảm sâu đậm, là giải
Hai người lên xe ngựa rời đi.
Trong quán trà đối diện.
Một người nhàn nhã uống trà, mắt đã nhìn thấy hết tất cả.
Đáng tiếc, Đàm thị không thể quay về phủ tướng quân được nữa, đúng là chẳng có ích một chút nào!
Nhưng mà không vội, thù hận có thể khiến con người ta trở nên điên cuồng, Đàm thị vẫn còn giá trị lợi dụng.
Hắn liếc mắt nhìn người phía sau một cái, dặn dò vài câu: "Đàm thị vẫn chưa thể chết được, ngươi đi..."
"Vâng, chủ tử."
Sau khi Lâm Đình Hiên trở về từ nha môn, ăn cơm với Lâm Đình Nhã tại An Quốc Công phủ rồi mới quay vê phủ tướng quân.
Sau khi Ôn Noãn cơm nước xong, trực tiếp dùng mây tía tẩm bổ những con trai ngọc đó một lần, liền thả những con trai ngọc xuống dưới hồ nước trong hoa viên.
Hồ nước này trong tương lai, ngoại trừ nuôi cá tôm và củ sen, còn nuôi thêm một đống cual
Đầu là những nguyên liệu nấu ăn dưỡng sinh dùng mây tía để nuôi lớn từ nhỏ, chắc chắn bên ngoài không có chỗ nào bán.
Sau khi Ôn Noãn nuôi thả trai ngọc xong, liền dùng mây tía tinh lọc số trân châu thu về được trong ngày hôm nay, sau đó giao cho Lâm Phong để hắn cầm đi cho người ta khoan.
"Cam một túi đi mài, mài hết số trân châu có tỳ vết trong túi còn lại thành bột phấn."
"Rõ!" Lâm Phong nhận lấy hai túi mà Ôn Noãn đưa qua, hắn nhìn trâu châu trong túi, cứ cảm thấy mấy viên trân châu này trông tròn trịa sáng hơn lúc Viên quản gia giao cho hắn nhiều, giống như chất lượng tăng lên thêm vài nấc vậy!
"Quận chúa Tuệ An, số trân châu này là số trân châu được lấy từ trong ao ngày hôm nay sao?" Túi thì vẫn là cái túi đó, nhưng mà
"Đúng thết Có vấn đề gì sao?" Ôn Noãn biết rõ còn cố hỏi.
"Hình như chất lượng tốt hơn nhiều! Chắc do lúc nãy tôi không nhìn thấy rõ." Lâm Phong lắc đầu: "Tôi cầm đi cho người ta mài. Đêm nay có thể lấy về rồi."
"Ừ!" Ôn Noãn gật đầu.
Chờ đến tối nay khi lấy được trân châu về rồi, Ôn Noãn định dùng kỳ môn độn giáp mà Nạp Lan Cẩn Niên dạy kết hợp một vài hạt châu thủy tỉnh, xâu lại thành lắc tay, sau đó vận chuyển thêm một ít mây tía vào đó, như thế thì mây tía có thể ở lại trong đó sinh sôi tuần hoàn theo ngũ hành, hơn nữa còn tẩm bổ khí huyết trong người, dần dần mây tía sẽ nhiều lên, đến khi đầy ắp mỗi hạt châu thì thôi.
Làm như thế thì có thể đạt đến cảnh giới hợp nhất thiên nhân giữa việc trân châu nuôi người và người nuôi lại trân châu.
Ừ, huyền ảo! Ôn Noãn nghĩ thầm.
Nhưng mà vốn dĩ đeo trân châu và đeo ngọc đều đã có lợi rồi.
Có thể dưỡng người!
Ôn Noãn thu lại tâm tư, tiếp tục vẽ bức tranh "Một kiếp bình an".
Bức tranh "Một kiếp bình an" bắt chước bức Thanh Minh Thượng Hà Đồ, nhân vật, phục sức, phòng ở, tập tính sinh hoạt, nét kiến trúc bên trong bức tranh được Ôn Noãn thay đổi thành phong cách ở kinh thành của triều đại này.
Bây giờ đã vẽ được một nửa.
Vẽ xong bức này, Ôn Noãn liền bắt đầu vẽ thêm một bức khác mặc sức tưởng tượng về tương lai, tranh về thời hiện đại, bắt đầu từ thời hiện đại, từ từ đến những năm xa hơn, bên trong dung hợp tất cả các nguyên tố thời hiện đại, và một số nguyên tố khoa học viễn tưởng, vũ trụ, ngân hà, nửa thật nửa giả, nửa hư nửa thật, đem những hiểu biết của bản thân về tương lai, mặc sức tưởng tượng, vẽ hết ra.
Để người trong thế giới này mở rộng tâm mắt!
Bức tranh này có tên là "Một tương lai đầy hy vọng"!
Trong lòng Ôn Noãn cũng đã nghĩ đến kết quả.
Nàng tin chắc rằng ngay khi ra mắt bức tranh "Một tương lai day hy vọng”, sẽ khiến mọi người phải kinh diễm.
Bức tranh này, Ôn Noãn vẽ đến chạng vạng, mới vẽ xong một nửa.
"Tam cô nương, có thể ăn cơm rồi." Tử Uyển tiến vào nói.
"Ừ!" Ôn Noãn làm khô bức tranh, sau đó cuốn lại thật cẩn thận, cất vào.
Sau đó đi đến chính viện ăn cơm.
Khi người một nhà đã ăn cơm xong, mấy tỷ muội liền tụ tập lại tại tiểu viện Ôn Noãn, tổng kết thu hoạch ngày hôm nay.
Trong phòng, Ôn Hinh kích động nói: "Noãn nhi, hôm nay ngay khi vừa ra mắt chương trình khuyến mãi đặt trước bao nhiêu thì được giảm giá bấy nhiêu, chỉ một ngày mà đã thu về hơn một vạn năm nghìn lượng bạc. Sau đó còn có mười mấy đơn đặt hàng làm điểm tâm cho yến hội. Có vài người đặt bánh hỷ lâm môn và điểm tâm, thế nên một ngày thu được hơn ba vạn cho đơn đặt trước."
Bởi vì phải chuẩn bị số lượng lớn điểm tâm cho yến hội và bánh hỷ lâm môn, nên giá quy định cũng phải hơn một ngàn lượng.
Ôn Noãn gật đầu: "Bắt đầu từ ngày mai chắc sẽ có người cầm phiếu giảm giá đến mua đồ, phát hiện có thể dùng nó như bạc thật, thì tiếp theo muội tin chắc rằng sẽ có càng nhiều người đến đặt."
Thế gia đại tộc tại kinh thành, bình thường hay tổ chức một vài lễ ngắm hoa, tiệc trà, thơ hội, tiệc mừng thọ, hỷ yến đủ loại yến hội.
Dù sao mỗi phủ đệ cũng sẽ tổ chức vài yến hội trong một năm.
Mà bây giờ khi các thế gia trong kinh thành tổ chức yến hội, có thể tổ chức đón tiếp khách tại phường điểm tâm của Ôn Hinh.
Cho nên công việc kinh doanh của cửa hàng rất khấm khá, đơn đặt hàng cho yến hội đã chất đầy tới ba tháng sau. Cho tới nay ngoại trừ lúc khai trương, cửa hàng chưa bao giờ tổ chức các chương trình để đẩy mạnh tiêu thụ. Lần ưu đãi này giảm giá cực sốc, đặt điểm tâm cho yến hội được giảm giá trực tiếp 20%, cũng đặt một ngàn lượng điểm tâm, có thể tiết kiệm được hai trăm lượng, đặt trước vài lần, là có thể tiết kiệm được mấy trăm lượng!