Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1225 - Chương 1231: Cho Rằng Mình Là Vạn Năng Sao

Chương 1231: Cho Rằng Mình Là Vạn Năng Sao Chương 1231: Cho Rằng Mình Là Vạn Năng SaoChương 1231: Cho Rằng Mình Là Vạn Năng Sao

Phó đốc công gật đầu: "Nếu như chỉ dùng chúng để nối liền khe hở giữa các tấm đá thì còn được, dù sao cũng có những viên đá chịu gần hết toàn bộ trọng lượng."

Ôn Noãn tiếp tục thuyết phục: "Vậy nếu chúng ta thêm một số giá đỡ làm bằng sắt, rồi trộn sỏi để chịu phần lớn trọng lượng thì sao?”

Công Bộ thượng thư nghe vậy thì cảm thấy khinh thường, suýt nữa cười to, nhưng bởi vì Nạp Lan Cẩn Niên ở bên cạnh nên ông ta không dám, chỉ nói: "Tuệ An quận chúa nói dùng sắt hả? Tuệ An quận chúa có biết sắt quý giá bao nhiêu không? Ngươi biết sắt ở nước Nạp Lan dùng để làm gì không?"

Sắt có thể sử dụng bừa bãi ư?

Dùng sắt để lát đường?

Sao nàng không nói dùng vàng để mở đường?!

Đúng là giấu dốt, nói vớ nói vẩnI

Nghe được lời vừa rồi của Ôn Noãn, Công Bộ thượng thư càng cảm thấy Tuệ An quận chúa là danh không xứng với thực!

Nói không chừng những công lao đó của nàng là được Cẩn vương cố ý trao cho nàng để đề cao địa vị của nàng mà thôi!

Bây giờ nàng có công lao trong nông nghiệp, có công lao trong quân sự, lại còn muốn kiếm công lao trong việc lát đường và bắc cầu luôn à?

Đây là lĩnh vực của chính mình!

Ông ta không thể để người khác cướp công lao của mình!

Cẩn vương cũng không được!

Phó đốc công: "Tuệ An quận chúa, sắt rất đắt, hơn nữa khó luyện chế, nếu dùng sắt thì thà dùng tấm đá xanh còn hơn!"

Lúc này Hộ Bộ thượng thư cũng gật đầu: "Không sail Tuệ An quận chúa, sắt này không được!"

Triều đình rất nghiêm khắc với việc dùng sắt!

Hầu như sắt đều phải dùng để làm binh khí, nông cụ.

Dùng sắt để lót đường, không bằng dùng phiến đá xanhI

Mài giữa cục đá còn dễ dàng hơn đúc sắt.

Sắt còn phải dùng than đá để đúc.

Than đá lại là đồ vật quý giá.

Tuệ An quận chúa đúng là dám nghĩI

Khó trách mắt trái nhảy nhanh, hoá ra là đồ vật đắt tiền xuất hiện! Hộ Bộ thượng thư nghĩ thầm.

Ôn Noãn nghe vậy cũng cảm thấy đúng, quan trọng nhất chính là Nạp Lan quốc cũng không có nhiều quặng sắt lắm!

Chắc chắn không nỡ lấy sắt ra để lót đường.

Đó đều là dùng sức để đúc binh khí.

Bắc Minh quốc có nhiều quặng sắt.

Hơn nữa Bắc Minh quốc còn không bán! Sắt này, các quốc gia khác cũng không bán.

Ai cũng đều biết làm binh khí không thiếu sắt được.

Haizz, khoáng sản Nạp Lan quốc thật sự không phong phú, muốn cái gì cũng không cói

Không biết là còn chưa phát hiện ra, hay là thật sự không có.

"Là do ta nghĩ không chu toàn rồi." Ôn Noãn hào phóng thừa nhận.

Nhưng mà vấn đề con đường vẫn nên giải quyết.

Đạo lý đường xá thông thì kinh tế mới phát triển được không bao giờ thay đổi.

La Mã đế quốc cổ còn có thể xây ra được mười vòng đường địa cầu kia.

Có công mài sắt có ngày nên kiml

Ôn Noãn không nói cái gì nữa.

Để nàng nghĩ lại biện pháp.

Thời đại này có vài loại "xi măng" như bùn cỏ, vữa vôi đất sét vàng, đất nện và vữa vôi nếp.

Không biết vì sao lại là không có tro xám, vốn dĩ cổ đại phải có thứ này.

Ôn Noãn nhớ rõ lúc học đại học có một người bạn cùng phòng học khảo cổ học có nói qua về tro xám với nàng là dùng vỏ sò hoặc vỏ trai để thiêu ra.

Vỏ sò có thành phần chủ yếu là canxi cacbonat, canxi cacbonat lại là nguyên liệu chủ yếu quan trọng nhất của xi măng.

Ôn Noãn lại nghĩ đến núi non thắng được từ Đông Lăng quốc kia chính là núi lửa, mấy năm trước mới bùng nổ một lần, vẫn còn có rất nhiều tro núi lửa.

Kiến trúc Cổ La Mã, hình như chính là trộn tro bụi núi lửa với vôi vữa, trở thành xi măng để dùng!

Vừa lúc lần này Ôn Gia Thụy cùng Vương Kiêu đi sứ Đông Lăng, phải báo cho bọn họ cho nhiều người vận chuyển chút tro núi lửa trở về, rôi nghiên cứu kỹ một chút tro núi lửa này dùng như thế nào.

Công Bộ thượng thư thấy Ôn Noãn thừa nhận bản thân nghĩ đến không chu toàn, sau đó không dám nói nữa, trong mắt ông ta hiện lên khinh thường, trong lòng càng thêm tin tưởng nàng chính là tốt mã dẻ cùi!

Một người sao có thể hiểu được nhiều như vậy!

Nàng cho rằng bản thân là vạn năng sao?!
Bình Luận (0)
Comment