Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1234 - Chuong 1240: Sang Kien

Chuong 1240: Sang Kien Chuong 1240: Sang KienChuong 1240: Sang Kien

"Hoàng thượng, Tuệ An quận chúa đã đến."

Ôn Noãn vén áo thi hành lễ: "Thần nữ gặp qua Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế."

Hoàng thượng thấy Ôn Noãn đến đây, lập tức buông tấu chương trong tay xuống, ông vẫy tay với nàng: "Tuệ An quận chúa không cần đa lễ, ngồi đi!"

Ôn Noãn nghe lời đi đến phía dưới tay long án, ngồi xuống bên cạnh Nạp Lan Cẩn Niên.

Nạp Lan Cẩn Niên lập tức cầm chén trà trong tay đưa đến bên miệng của nàng: "Muội mới vừa đi tiễn mọi người vê? Khát nước không? Uống chút nước trà đi, độ ấm vừa phải."

Ôn Noãn đúng là khát thật, nàng vươn tay trực tiếp nhận lấy uống một ngụm.

Nạp Lan Cẩn Niên lại rót một ly nước trà, khóe miệng khẽ nhếch, hắn cầm tách trà cẩn thận nhấp một ngụm.

Hoàng thượng đảo mắt xem thường!

Nhàm chán!

Hoàng thượng hỏi Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa mới vừa đi tiễn đội sứ giả ra thành sao?"

"Bẩm Hoàng thượng, đúng vậy ạ."

"Tuệ an quận chúa, ngươi cảm thấy lần này An quốc công đi sứ đến Đông Lăng quốc để lấy hai thành trì có thành công không?”

Ôn Noãn: "Bẩm Hoàng thượng, tám chín phần mười là có thể, chỉ cần trên đường không xảy ra chuyện bất ngờ gì."

Đi Đông Lăng đường xá xa xôi, vừa phải kèm hai bên tù binh trở về, Đông Lăng quốc tất nhiên sẽ nghĩ cách để cứu người ra.

Hoặc là trực tiếp giết chết!

Như vậy có thể chết không đối chứng.

Hơn nữa giết so với cứu còn dễ dàng hơn.

Hoàng thượng nghe xong cũng yên tâm: "Tuệ An quận chúa, chẳng lẽ ngươi đã đưa cho An quốc công chiêu gì?

Ôn Noãn chỉ cười mà không nói.

Hoàng thượng càng yên tâm: "Tuệ An quận chúa có thể yên tâm, cả đoạn đường đi này tram cam đoan An quốc công sẽ an toàn, lần này tram đã chuẩn bị rất tốt."

Cẩm long vệ đều được ông cử đi một nửa.

Chuyện liên quan đến túi tiền của ông, ông vẫn luôn coi trọng.

Hai tòa thành, năm nghìn vạn lượng bạc, làm sao có thể đánh mất!

Hoàng thượng như nghĩ đến cái gì mà nhìn vê phía Nạp Lan Cẩn Niên: "Nếu trên đường gặp chuyện không may, trẫm sẽ chỉ hỏi đệt"

Nạp Lan Cẩn Niên: "..."

Hoàng thượng lại nhìn về phía Ôn Noãn: "Lần này sự an nguy của sứ giả đi sứ, trẫm đều giao cho Thập Thất hoàng đệ phụ trách."

Ôn Noãn: "..."

Hoàng thượng rất biết cách sắp xếp! Nạp Lan Cẩn Niên không nói gì, hắn rót nước trà cho On Noãn: "Hoàng huynh gọi bọn đệ tiến cung có chuyện gì?"

Hoàng thượng cầm lấy bản vẽ trên bàn, ông vẫy tay với Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa, ngươi đến đây nhìn xemI"

Ôn Noãn nghe vậy liền đi qua.

Trên long án là một tấm bản đồ quy hoạch thành trì, Ôn Noãn liếc mắt một cái đã nhìn ra, những thứ này đã được nàng cùng Nạp Lan Cẩn Niên nói qua trước đó.

Chẳng qua hiện tại đây đủ hơn.

Bên trong đều có những gì nàng đã đề cập hôm qua.

"Tuệ An quận chúa có sáng kiến nào tốt hơn không?"

"Bẩm Hoàng thượng, không có, thân nữ cảm thấy như thế này đã rất tốt. Chỉ có điều, có thể xây một cây cầu trên sông Thanh Long này, hai bờ sông xây thêm một bến tàu, mở núi thông đường, dân chúng của huyện Quỳnh Sơn sẽ dễ dàng đi lại đến kinh thành hơn. Như vậy kinh tế của huyện nhỏ Quỳnh Sơn này sẽ nhanh chóng phát triển lên."

Huyện Quỳnh Sơn cùng kinh thành chỉ cách nhau bên kia sông.

Thật ra là vô cùng gần.

Nhưng bởi vì đối điện có một ngọn núi, cho nên thương nhân ở huyện Quỳnh Sơn muốn đi đến kinh thành phải đi một vòng lớn, sau đó ngồi thuyền đến đây, rất phiền phức, còn lãng phí thời gian một ngày.

Cho nên dân chúng huyện Quỳnh Sơn cũng không thường xuyên đến kinh thành.

Huyện Quỳnh Sơn là huyện nhỏ, hơn nữa còn nhiều núi đường núi hạn chế phát triển, khiến cho cuộc sống của dân chúng không quá tốt.

Thương nhân phía Bắc xuống phía Nam cần phải đi một vòng đường núi của huyện Quỳnh Sơn, sau đó mới vào kinh thành, vô cùng phiên phức.

Vì vậy mở núi thông đường và xây dựng cầu, như vậy thương nhân từ phía Bắc cùng thương nhân ở huyện Quỳnh Sơn đến kinh thành cũng sẽ dễ dàng hơn.

Vốn dĩ phải đi mất một ngày đường thì chỉ mất nửa canh giờ là có thể tới nơi!

"Phụt!" Hoàng thượng trực tiếp phun trà!

Khiến cho tấu chương trên long án đều dính nước.

Lâm công công vội chạy đến cứu giúp.

Ôn Noãn: "..."

Có cần thiết phải như vậy không?
Bình Luận (0)
Comment