Chuong 1264: Gia Qua Cao
Chuong 1264: Gia Qua CaoChuong 1264: Gia Qua Cao
Tren dai.
Dương quản sự nâng tay lên ybao mọi người im lặng: "Vật giá tăng thì giá của cửa hàng cũng tăng, đây là một cửa hàng nằm ở trung tâm kinh thành, việc buôn bán rất thịnh vượng, khách đông nườm nượp! Chỉ cần nửa năm đã có thể lấy lại mười lăm vạn này! Không đắt chút nào, mọi người có lấy hay không? Không lấy thì sẽ bị cất đi!"
Cửa hàng ở kinh thành cũng không sợ bán không được.
"Lấy, sao có thể không lấy! Mười lăm vạn lượng!" Lập tức có người nói.
Dương quản sự nói rất đúng, chỉ cần buôn bán tốt thì mười lăm vạn lượng này chỉ cần mấy tháng đã có thể kiếm lại.
"Mười sáu vạn lượng!"
"Mười bảy vạn lượng!"
"Hai mươi lăm vạn lượng!"
Rất nhanh đã có người gọi đến hai mươi lăm vạn lượng.
Sau đó mọi người đều do dự.
Phía sau còn có cửa hàng lớn hơn, bỏ hai mươi lăm vạn lượng mua một cửa hàng nhỏ như vậy, có chút không đáng giái
Người môi giới có thả ra cửa hàng, cửa hàng có ba mươi mét vuông giá cao nhất đều là hai mươi vạn lượng!
Dương quản sự: "Hai mươi lăm vạn lượng lần thứ nhất, có ai còn muốn tăng giá không?"
Không ai lên tiếng.
Ông hỏi lại thêm một lần: "Hai mươi lăm vạn lượng lần hail"
Lòng Ôn Hinh như nhẹ nhõm, hai mươi lăm vạn lượng này là giá do nàng đưa ra.
Ở một căn phòng riêng khác, Lý Uyển Uyển do dự và nháy mắt với nha hoàn của mình.
Hiện tại nàng ta chỉ có thể miễn cưỡng mua một cửa hàng này!
Nha hoàn của nàng ta lập tức vẫy khăn tay ra bên ngoài cửa sổ.
"Hai mươi sáu vạn lượng!"
Ôn Hinh không khỏi nản lỏng.
"Hai mươi bảy vạn lượng!"
Ba mươi vạn lượng, là điểm mấu chốt nàng đã nói với gã sai vặt.
Hy vọng lần này không ai gọi thêm!
Lý Uyển Uyển nhìn người bên dưới oán hận, cắn răng một cái: "Thêm!"
“Hai mươi tám vạn lượng!"
Ôn Hinh: "Hai mươi chín vạn lượng!"
Lý Uyển Uyển: "Thêm! Lần cuối cùng!"
Cùng lắm thì, nàng ta lấy tất cả của hồi môn giấu ở dưới đáy hộp bạc ra hết.
Rồi sẽ có thể kiếm trở vê.
Nha hoàn lại hướng ra ngoài cửa sổ vẫy vây tay.
"Ba mươi vạn lượng!" Ôn Hinh nhìn về phía On Noãn: "Noãn nhi có gọi thêm không?"
Ôn Noãn gật đầu: "Thêm, bên kia có lẽ đã là điểm mấu chốt, trực tiếp thê hai vạn lượng, bằng giá tiền của một chậu danh hoa mà thôi!"
Sau đó Tử Uyển cũng vươn tay vẫy vẫy khăn tay hai cái.
"Ba mươi hai vạn lượng!"
Lý Uyển Uyển: ". "
Rốt cuộc là ai ghét nàng ta mà tranh giành với nàng ta vậy?!
Thừa tướng phu nhân: 'Không thể bỏ thêm, số bạc này đã có thể mua cả một cửa tiệm rất lớn. Không cần thiết phải như vậy! Sớm biết vậy thì đã lấy cửa tiệm đầu tiên rồi!"
Thừa tướng phu nhân có chút hối hận.
Cuối cùng Ôn Hinh dùng ba mươi hai vạn lượng lấy được một cửa hàng có ba mươi mét vuông.
Kế tiếp còn có một cửa hàng bảy mươi mét vuông, một trăm mét vuông, một trăm năm mươi mét vương, còn có tửu lâu và khách điếm hơn một ngàn mét vuông.
Đầu nằm ở trung tâm kinh thành, chào giá tám mươi vạn lượng cho bảy mươi mét vuông! Một trăm mét vuông với giá một trăm vạn lượng, và một trăm sáu mươi vạn lượng với một trăm năm mươi mét vuông! Còn tửu lâu và khách điếm kia, giá quy định đều phải một ngàn vạn lượng!
Thật sự rất đắt!
Hoàng thượng gian lận!
Nhưng cho dù như vậy, mọi người vẫn tranh với nhau đến ngất trời!
Ôn Noãn và những người khác lấy được cửa hàng một trăm năm mươi mét vuông, tiêu hết tổng cộng ba trăm vạn lượng!
Cửa hàng này là để cho Ôn Nhu mở tiệm vải, nơi này vừa lúc đủ lớn.
Sau đó không còn đủ bạc!
Ôn Hinh: "Còn muốn lấy tửu lâu và khách điếm nữa, không ngờ toàn bộ bạc mà chúng ta kiếm được lần này ngay cả giá khởi điểm cũng không đủ."
Ôn Noãn biết giá của những cửa hàng này đều do Hoàng thượng tự đặt ra.
Ngày hôm qua, Lâm công công đã nhắc nhở nàng giá cả đưa ra có chút cao.
Nhưng mà Ôn Noãn không ngờ nó lại cao đến như vậy!
Hoàng thượng giờ phút này đang nhàn nhã ở căn phòng đấu giá cao cấp nhất.
Ông nhìn mọi người tranh đấu lẫn nhau mà hài lòng.
Cũng không còn cách nào, hiện tại đang rất thiếu bạc cho nên chỉ có thể định giá cả cao lên một chút, cho dù có thích hay không!
Dù sao nhất định sẽ có những phú thương muốn đến kinh thành phát triển nên sẽ lấy.