Chương 1278: Quân Chúng Phan Nộ
Chương 1278: Quân Chúng Phan NộChương 1278: Quân Chúng Phan Nộ
Hai vườn hoa vốn có thù oán với nhau, nông dân chuyên trông hoa của vườn hoa Lý gia vừa ghen ty vừa hận nông dân chuyên trông hoa của Mộng Hoa tràng -
Cho dù nông dân chuyên trông hoa của Mộng Hoa tràng đã nói xin lỗi, bọn họ vẫn không chịu buông tha.
Thậm chí còn chặn không cho xe ngựa của các vườn hoa khác ra vào.
Xe đẩy tay của Mộng Hoa tràng được đẩy đến một bên, để lại một con đường cho xe ngựa các vườn hoa khác đi qua.
Nhưng bởi vì vườn hoa của Lý gia dừng xe đẩy tay ngừng ở giữa đường, cãi nhau với người của Mộng Hoa tràng cho nên cản đường của mọi người.
Người của Mộng Hoa tràng không muốn gây chuyện, cúi đầu khom lưng nói: "Thật sự xin lỗi, vừa rồi ta không cố ý! Thật sự là bởi vì quá nhiều người nên ta mới không cẩn thận đụng vào ngươi. May mắn người không có việc gì, hoa cũng không có việc gì!"
Một nông dân chuyên trông hoa của hoa tràng Lý gia chỉ vào mũi nông dân chuyên trông hoa của Mộng Hoa tràng, mắng: "Cái gì mà may mắn người không có việc gì, hoa cũng không có việc gì! Vốn dĩ là ngươi cố ý! Cố ý muốn phá hủy bảo vật trấn điếm của chúng ta? Mộng Hoa tràng các ngươi cả ngày đều cố ý làm mấy động tác nhỏ này, ý đồ bắt lấy tên tuổi vườn hoa hoàng gia! Đê tiện vô sỉ! Ta nhổ vào -"
Một nông dân chuyên trồng hoa khác của Mộng Hoa tràng cũng nổi giận: "Cái gì mà cố ý phá hủy bảo vật trấn điếm của các ngươi! Chúng ta làm động tác nhỏ gì?! Nói rõ ràng rốt cuộc là ai làm động tác nhỏ? Có cần đến nha môn nói không! Nhiều người như vậy, không cẩn thận đụng vào không phải là bình thường sao? Lại nói huynh đệ của ta chỉ nhẹ nhàng đụng vào ngươi một chút! Suốt chặn đường này không biết bao nhiêu người đụng vào ta! Ta cũng không so đo với người khác! Cũng không thật sự làm hỏng hoa của vườn hoa các người, làm hỏng rồi hãng nói! Ngươi cứ cắn chặt chuyện này như vậy rõ ràng là cố ý gây chuyện!"
"Cố ý gây chuyện chính là các ngươi mới đúng! Nếu không phải ta phản ứng nhanh thì nguyên bồn hoa này đã rơi xuống mặt đất rồi! Đương nhiên các ngươi không dám làm hỏng bồn cảnh của chúng ta rồi! Cây tùng đã có 500 năm tuổi, trông chậu cảnh cũng đã 50 năm! Nói giá trị ngàn vạn lượng cũng không phải nói quá! Vườn hoa mới mở mấy tháng như các ngươi làm sao có bồn cây cảnh trăm năm để bồi thường? Làm hỏng rồi, có bán toàn bộ vườn hoa của các ngươi cũng không bồi thường nổi!! Rớt một chiếc lá, các ngươi cũng không bồi thường nổi!"
Lúc này Ôn Noãn đã đi tới, nàng nhìn thoáng qua bồn cảnh của vườn hoa Lý gia, không tổn thương một chiếc lá nào. Nàng lạnh lùng nhìn nông dân chuyên trồng hoa của vườn hoa Lý gia: "Vậy ngươi muốn như thế nào? Xin lỗi không nhận, bồn hoa này cũng không hỏng nên chúng ta cũng không có gì cần phải bồi thường, chẳng lẽ ngươi muốn cãi nhau ở đây mãi để cản đường của mọi người sao? Làm chậm trễ các vườn hoa lớn tham gia tranh cử vườn hoa hoàng gia, các ngươi bồi thường được bao nhiêu?"
Những nông dân chuyên trồng hoa của vườn hoa khác cũng đều nói: "Đúng vậy! Vậy hiện tại bôn hoa của các ngươi có bị hắn ta làm hỏng không? Không hỏng thì tránh ra! Chúng ta không có thời gian nhìn các ngươi cãi nhau! Vừa rồi người ta đã xin lỗi! Sao các ngươi còn không chịu buông tha như vậy! Ngăn cản tất cả mọi người, có một chút đạo đức công cộng nào không vậy?”
"Tìm chỗ khoan dung rồi độ lượng đi, bồn hoa này không bị hỏng, đối phương cũng đã xin lỗi rồi, việc này không phải đã xong rồi sao? Chúng ta còn phải tranh thủ thời gian vận chuyển hoa vào trong! Nếu không đêm nay sẽ không vận chuyển xong!"
"Đúng vậy, các ngươi muốn cãi nhau thì làm phiền nhường ra một con đường, đến một bên cãi nhau. Người ta xin lỗi cũng không được, tốt nhất là các ngươi đi nha môn tìm thanh thiên đại lão gia đòi lại công bằng cho các ngươi đi! Chúng ta còn phải tranh thủ thời gian vận chuyên hoa vào trong! Đừng chặn đường! Nếu không làm chậm trễ vườn hoa của chúng ta tham gia tranh cử vườn hoa hoàng gia, các ngươi cũng không bồi thường nổi đâu!"